viết bài văn nghị luận khoảng 400 chữ trình bày suy nghĩ của em về câu tục ngữ ăn quả nhớ kẻ trồng cây. (gồm giả thuyết và bằng chứng)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
+ Tình yêu thương và lòng nhân ái:
--> Ích-chi-an lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được.
--> Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay.
--> Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được.
--> Anh nhặt được một con cá to và dỗ nó: "Cố gắng chút nữa, đừng quẫy làm gì!".
+ Ý thức bảo vệ môi trường:
--> Ích-chi-an không bao giờ ăn cá trên bờ biển, dù anh có thể đói bụng.
--> Anh coi mình là người che chở, là bạn và ân nhân của các loài vật.
+ Sự dũng cảm và gan dạ:
--> Ích-chi-an dám bơi trong bóng tối dày đặc để về nhà.
--> Anh không sợ hãi khi bị một vật gì đó đập vào vai.
+ Sự ngoan ngoãn và hiếu thảo:
--> Ích-chi-an biết rằng cha sẽ mắng anh vì vắng mặt gần 24 tiếng đồng hồ.
--> Anh vâng lời cha và ngủ say trên giường sau khi được lệnh.
+ Khả năng thích nghi:
--> Ích-chi-an có thể thở bằng phổi và bằng mang.
--> Anh có thể sống ở cả trên cạn và dưới nước.
+ Ngoài ra, qua đoạn trích, ta còn thấy Ích-chi-an là một người:
--> Cô đơn và lạc lõng.
--> Khao khát được sống một cuộc sống bình thường như bao người khác.
=> Ích-chi-an là một nhân vật có nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng yêu, đáng quý. Qua nhân vật này, tác giả ca ngợi tình yêu thương, lòng nhân ái, ý thức bảo vệ môi trường và mong muốn được sống hòa hợp với thiên nhiên của con người.
=> Mở bài: Trường học là ngôi nhà thứ hai, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và trí tuệ của mỗi con người. Trên con đường trưởng thành, nhà trường đóng vai trò vô cùng quan trọng, góp phần định hình nhân cách, bồi đắp tri thức và kỹ năng cho mỗi học sinh.
=> Thân bài:
+ Về tri thức:
--> Trường học cung cấp cho học sinh kiến thức về khoa học tự nhiên, khoa học xã hội, nhân văn, giúp học sinh hiểu biết về thế giới xung quanh, phát triển tư duy logic, sáng tạo.
--> Kiến thức học được ở trường là nền tảng để học sinh tiếp tục học tập và phát triển trong tương lai.
+ Về kỹ năng:
--> Trường học rèn luyện cho học sinh các kỹ năng mềm như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, kỹ năng giải quyết vấn đề, kỹ năng tư duy phản biện,...
--> Những kỹ năng này giúp học sinh tự tin hơn, thích nghi tốt hơn với môi trường học tập và làm việc sau này.
+ Về nhân cách:
--> Trường học là môi trường giáo dục đạo đức, lối sống, giúp học sinh hình thành nhân cách tốt đẹp, biết yêu thương, quý trọng bản thân, gia đình và xã hội.
--> Thầy cô giáo là những người dìu dắt, định hướng cho học sinh, giúp học sinh trở thành những người có ích cho xã hội.
=> Kết bài: Trường học đóng vai trò quan trọng trong sự trưởng thành của mỗi người. Mỗi học sinh cần ý thức được vai trò của nhà trường, nỗ lực học tập và rèn luyện để trở thành những người có ích cho xã hội.
=> Cần cù, siêng năng là một đức tính quý báu của con người, là yếu tố quan trọng giúp con người đạt được thành công trong cuộc sống.
+ Về mặt tích cực:
=> Cần cù, siêng năng giúp con người hoàn thành tốt công việc, học tập. Khi ta chăm chỉ, chịu khó, ta sẽ có đủ kiến thức, kỹ năng và năng lực để hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao.
=> Cần cù, siêng năng giúp con người rèn luyện ý chí, nghị lực. Khi ta đối mặt với khó khăn, thử thách, nếu ta có ý chí kiên định, không ngại gian khổ, ta sẽ có thể vượt qua và đạt được mục tiêu của mình.
=> Cần cù, siêng năng giúp con người phát triển bản thân. Khi ta không ngừng học hỏi, trau dồi kiến thức, kỹ năng, ta sẽ ngày càng hoàn thiện bản thân và trở thành một người có ích cho xã hội.
+ Về mặt tiêu cực:
=> Cần cù, siêng năng không đồng nghĩa với làm việc cật lực, không biết nghỉ ngơi. Nếu ta làm việc quá sức, không dành thời gian cho bản thân, ta sẽ dễ mắc các bệnh về sức khỏe và tinh thần.
=> Cần cù, siêng năng cần đi kèm với thông minh, sáng tạo. Nếu ta chỉ biết làm việc chăm chỉ mà không có phương pháp, hiệu quả, ta sẽ không đạt được kết quả cao.
=> Kết luận: Cần cù, siêng năng là một đức tính quý báu mà mỗi người cần rèn luyện. Tuy nhiên, cần cù, siêng năng cần đi kèm với thông minh, sáng tạo và biết cách nghỉ ngơi hợp lý để đạt được hiệu quả cao nhất.
Câu tục ngữ "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" mang ý nghĩa sâu sắc về lòng biết ơn và trách nhiệm xã hội. Trong cuộc sống hiện đại, khi mọi thứ dường như đến từ sự tiện nghi và tiến bộ công nghệ, việc nhớ đến người đã tạo ra những điều này trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Đầu tiên, câu tục ngữ này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc biết ơn. Trong xã hội ngày nay, khi mọi thứ đều trở nên tiện lợi và sẵn có, người ta thường quên đi công sức và lao động của người khác đằng sau những thành tựu đó. Việc nhớ đến người trồng cây không chỉ là việc biết ơn về loại quả chúng ta đang thưởng thức, mà còn là việc đánh giá cao những nỗ lực để tạo ra điều đó.
Thứ hai, câu tục ngữ này kêu gọi chúng ta đặt mình vào vị trí của người khác và có trách nhiệm xã hội. Trong một xã hội phát triển, mọi người đều có trách nhiệm đóng góp vào sự phát triển chung. Việc nhớ đến người trồng cây không chỉ là việc biết ơn mà còn là việc nhận ra rằng sự phát triển và thành công của chúng ta không thể tách rời khỏi sự đóng góp của những người khác.
Tóm lại, câu tục ngữ "Ăn quả nhớ kẻ trồng cây" không chỉ là một lời khuyên đơn giản mà còn là một triết lý sống. Việc nhớ đến người đã đóng góp vào thành công của chúng ta không chỉ là biểu hiện của lòng biết ơn mà còn là biểu hiện của trách nhiệm và nhận thức xã hội.
Trong cuộc sống, đạo đức là một yếu tố rất quan trọng, nó thể hiện sự văn minh, lịch sự, nếp sống, tính cách, và phần nào có thể đánh giá được phẩm chất, giá trị bản thân con người. Và có rất nhiều mặt để đánh giá đạo đức, phẩm chất của con người. Một trong số đó là sự biết ơn, nhớ ghi công lao mà người khác đã giúp đỡ mình. Đó cũng là một chân lí thiết thực trong đời thường. Chính vì vậy ông cha ta có câu: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Câu tục ngữ trên đều mang một triết lí nhân văn sâu xa. Đó là cần phải biết ơn những người đã mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho chúng ta.
Câu tục ngữ này mượn hình ảnh “ăn quả” và “trồng cây” ý muốn nói, khi được hưởng thụ những trái ngọt, trái thơm, cần nhớ tới công sức, mồ hôi nước mắt của người đã làm ra nó. Điều đó được ẩn dụ nhằm khuyên răn thái độ của mỗi con người xử sự sao cho đúng, cho phải đối với những người đã giúp đỡ mình để không phải hổ thẹn với lương tâm. Hành động đó đã thể hiện một tư tưởng cao đẹp, một lối ứng xử đúng đắn. Lòng biết ơn đối với người khác đó chính là một truyền thống tốt đẹp của ông cha ta từ xưa tới nay. Đó cũng chính là biết sống ân nghĩa mặn mà, thuỷ chung sâu sắc giữa con người với con người. Tất cả những gì chúng ta đang hưởng thụ hiện tại không phải tự dưng mà có.
Đó chính là công sức của biết bao lớp người. Từ những bát cơm dẻo tinh trên tay cũng do bàn tay người nông dân làm ra, một hạt lúa vàng chín giọt mồ hôi mà. Rồi đến tấm áo ta mặc, chiếc giày ta đi cũng đều bởi những bàn tay khéo léo của người thợ cùng với sự miệt mài, cần cù trong đó. Những di sản văn hoá nghệ thuật, những thành tựu độc đáo sáng tạo để lại cho con cháu. Còn nhiều, rất nhiều những công trình vĩ đại nữa mà thế hệ trước đã làm nên nhằm mục đích phục vụ thế hệ sau. Tất cả, tất cả cũng đều là những công sức lớn lao, sự tâm huyết của mỗi người dồn lại đã tạo nên một thành quả thật đáng khâm phục để ngày nay chúng ta cần biết ơn, phục hồi, tu dưỡng, phát triển những di sản đó. Những lòng biết ơn, kính trọng không phải chỉ là lời nói mà còn cần hành động để có thể thể hiện được hết ân nghĩa của ta. Đó chính là bài học thiết thực về đạo lí mà mỗi con người cần phải có.
Lòng nhớ ơn luôn mang một tình cảm cao đẹp, thấm nhuần tư tưởng nhân văn. Nó giáo dục chúng ta cần biết ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những anh hùng vĩ đại đã hi sinh, lấy thân mình, mồ hôi xương máu để bảo vệ nền độc lập cho đất nước, giữ vững bình yên vùng trời Tổ quốc cho chúng ta có những năm tháng sống vui sống khoẻ và có ích cho xã hội, phần để thực hiện đúng trách nhiệm, bổn phận của chúng ta, phần vì không hổ thẹn với những người ngã xuống giành lấy sự độc lập. Có ai hiểu được rằng, một sự biết ơn được thể hiện như một đoá hoa mai ửng hé trong nắng vàng, một lòng kính trọng bộc lộ như một ánh sao đêm sáng rọi trên trời cao. Đó là những cử chỉ cao đẹp, những hành động dù chỉ là nhỏ nhất cũng đều mang một tấm lòng cao thượng. Những người có nhân nghĩa là những người biết ơn đồng thời cũng biết giúp đỡ người khác mà không chút tính toán do dự. Chính những hành động đó đã khơi dậy tấm lòng của biết bao nhiêu con người , rồi thế giới này sẽ mãi là một thế giới giàu nhân nghĩa
Tóm lại câu tục ngữ trên giúp ta hiểu được về đạo lí làm người. Lòng tôn kính, sự biết ơn không thể thiếu trong mỗi con người, đặc biệt là thế hệ trẻ hôm nay. Chúng ta luôn phải trau dồi những phẩm chất cao quý đó, hãy biết rèn luyện, phấn đấu bằng những hành động nhỏ nhất vì nó không tự có trong mỗi chúng ta. Chúng ta cần phải biết ơn những người đã có công dẫn dắt ta trong cuộc sống nhất là đối với những người trực tiếp giúp đỡ chỉ bảo ta như cha mẹ, thầy cô. Bài học đó sẽ mãi là một kinh nghiệm sống ẩn chứa trong câu tục ngữ trên và nó có vai trò, tác dụng rất lớn đối với cuộc sống trên hành tinh này.