K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Truyện mà em thích nhất là Sọ Dừa. Chàng trai Sọ Dừa sinh ra đã mang một dáng hình khác lạ, xấu xí nhưng chàng lại có nhiều tài năng, phẩm chất tốt đẹp. Vì muốn giúp đỡ mẹ, chàng đã xin đến ở nhà phú ông và chăn bò rất giỏi, con nào con nấy no căng. Không những vậy, chàng còn gặp được người con gái út của phú ông có tấm lòng nhân hậu, tốt bụng và nên duyên vợ chồng. Trải qua nhiều gian nan và thử thách, cuối cùng hai vợ chồng Sọ Dừa đã có được cuộc sống hạnh phúc. Đó là một kết thúc có hậu, phần thưởng xứng đáng cho những con người hiền lành, lương thiện.

 
6 tháng 2

 Người miền Bắc gọi là hổ còn người miền Nam gọi là cọp.

20 tháng 2

Miền Bắc gọi là dứa còn miền Tây gọi là khóm.

 

(1) “Các em học sinh thân mến, có lẽ các em sẽ ngạc nhiên khi hôm nay thầy sẽnói với các em về căn bệnh mà ít nhiều chúng ta sẽ mắc phải. Căn bệnh này tuykhông làm chết người ngay lập tức nhưng nguy hiểm lắm, nếu nhiều người khôngquyết tâm chạy chữa thì họ có thể trở thành những người vô dụng. Nguy hiểm hơnnữa nếu xã hội có nhiều người mắc bệnh này thì sẽ trở nên nghèo nàn lạc hậu,không bao giờ...
Đọc tiếp

(1) “Các em học sinh thân mến, có lẽ các em sẽ ngạc nhiên khi hôm nay thầy sẽ
nói với các em về căn bệnh mà ít nhiều chúng ta sẽ mắc phải. Căn bệnh này tuy
không làm chết người ngay lập tức nhưng nguy hiểm lắm, nếu nhiều người không
quyết tâm chạy chữa thì họ có thể trở thành những người vô dụng. Nguy hiểm hơn
nữa nếu xã hội có nhiều người mắc bệnh này thì sẽ trở nên nghèo nàn lạc hậu,
không bao giờ tiến bộ được. Căn bệnh này làm cho con bệnh dần dần trở thành
người có nhân cách thấp kém, sống theo lối bầy đàn và không giúp ích gì cho xã
hội.
(2) Đó là thầy đang muốn nói về căn bệnh lười, một căn bệnh có nguy cơ lan rộng
một cách nhanh chóng. Bệnh này có những biểu hiện và triệu chứng như sau: lười
học, lười nghe giảng, lười làm bài tập, lười suy nghĩ, lười phản biện, lười đặt câu
hỏi.
(3) Tại sao như vậy? Lười đọc sách hoặc chỉ đọc những cuốn sách nhảm nhí, lười
đọc kiến thức tham khảo; lười lao động, lười làm việc chân tay kể cả những điều
phục vụ cho chính bản thân mình; lười tập thể dục thể thao, rèn luyện thân thể. Kể
ra thì còn nhiều triệu chứng lười nữa. Chắc rằng mỗi em đều cảm thấy mình đã
mắc phải những triệu chứng đó.
(4) Mỗi một người đều có một thời gian sống rất hữu hạn, nếu họ mắc phải bệnh
lười thì khoảng thời gian sống đó càng trở nên rất ngắn ngủi. Con bệnh sống một
cách uể oải, họ không suy nghĩ gì, không làm được một việc gì mặc cho thời gian
vẫn trôi đi từ giờ này sang giờ khác, ngày này qua ngày khác, thậm chí năm này
qua năm khác”.
(Một phút chữa bệnh lười – PGS. TS Văn Như Cương)
Câu 1. Tìm một thành phần biệt lập có trong văn bản.
Câu 2. Trong đoạn (1), theo tác giả, căn bệnh lười sẽ gây ra những nguy hiểm gì?
Câu 3. Xác định phép liên kết về hình thức có trong đoạn( 1)
Câu 4. Xác định biện pháp tu từ nổi bật và nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó
trong câu văn: “Lười đọc sách hoặc chỉ đọc những cuốn sách nhảm nhí, lười đọc
kiến thức tham khảo; lười lao động, lười làm việc chân tay kể cả những điều phục
vụ cho chính bản thân mình; lười tập thể dục thể thao, rèn luyện thân thể” 
Câu 5. Theo em, vì sao tác giả lại cho rằng: “Mỗi một người đều có một thời gian
sống rất hữu hạn, nếu họ mắc phải bệnh lười thì khoảng thời gian sống đó càng
trở nên rất ngắn ngủi?”

0
5 tháng 2

ờ em chưa học bài này ạk

 

Chưa học mà cô

5 tháng 2

anh ấy là một nông dân chăm chỉ, luôn cày bừa ruộng vườn và chăm nuôi cá để nuôi sống gia đình.
chú thích: từ ngữ về nông thôn: nông dân, cày bừa, chăm nuôi

 

Dân cư thưa thớt.

Giải nghĩa từ thưa thớt: rất thưa và phân bố không đều nhau, chỗ nhiều chỗ ít, lúc có lúc không, gây cảm giác rời rạc

5 tháng 2

Nguyên Phong

5 tháng 2

Một việc tốt mà em đã làm là giúp một cụ già băng qua đường. Hôm trước, đang trên đường đi học về, em thấy một cụ già đang loay hoay đứng bên lề đường. Em nhận ra cụ muốn băng qua đường nhưng vì quá nhiều xe cộ qua lại nên cụ cung không dám qua. Em liền chạy lại gần cụ và hỏi xem cụ có cần em giúp gì không. Cụ gật đầu và cảm ơn em. Em nắm tay cụ và dẫn cụ an toàn qua bên đường. Khi qua đường rồi cụ lại cảm ơn em thêm một lần nữa và nói rằng em là một đứa trẻ ngoan và tốt bụng. Em cảm ơn cụ và chào tạm biệt. Em rất vui vì đã làm một việc tốt giúp đỡ người khác.

Quê hương em là làng quan họ Bắc Ninh với những câu ca, tiếng hát. Vào mỗi dịp mùa xuân, em thích nhất là được ngắm nhìn hình ảnh các cô các bác chèo thuyền và hát những câu dân ca quan họ. Những tiếng hát hay với những bài dân ca thật ý nghĩa. Quan họ quê em cũng được mọi người trên khắp nơi yêu quý và tìm đến và mỗi dịp tết đến xuân về. Những làn điệu dân ca đã nuôi em lớn lên từng ngày và trở thành một ký ức không thể nào phai nhòa. Em rất thích được nhìn hình ảnh các liền anh, liền chị trên chiếc thuyền hát những bài dân ca hay nhất. Em rất yêu cảnh vật đó quê em. Em mong mình cũng có thể cống hiến được cho quê hương đất nước.

18 tháng 3
Tôi yêu Hải Phòng quê tôi. Yêu những cánh đồng lúa vàng óng ánh. Yêu những con diều được thả vào buổi chiều gió mát. Và em yêu nhất ở nơi đó là những bữa cơm bà nấu. Đó là những hạt cơm dẻo mà bà đã vất vả để nấu ra. Tôi yêu quê hương tôi như tình yêu tôi dành cho ba mẹ vậy.

Bạn hãy bảo vệ môi trường nhé!