K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 3 2020

lẹ lẹ nha mọi ngươ

  Phân tích:

                                                                 Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Càng trông về quê mẹ càng lẻ loi, cô đơn nơi quê người, nỗi thương nhớ da diết không nguôi:

                                                                   Trông về quê mẹ, ruột đau chín chiều.

Quê mẹ sau luỹ tre xanh. Nơi cô gái sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương của gia đình, làng xóm. Biết bao kỉ niệm buồn vui cùng gia đình bè bạn. Nơi mà chiều chiều chăn trâu cắt cỏ, có dòng sông nhỏ uốn quanh, có cánh đồng cò bay thẳng cánh, có bà con chất phác hiền lành lam lũ sớm hôm. Nơi ấy mẹ cha tần tảo sớm khuya nuôi con khôn lớn. Nếu như theo phong tục xưa Gái thập tam nam thập lục thì cô gái đi lấy chồng từ thuở mười ba. Mười ba năm ấy sống bên mẹ hiền cô vẫn chỉ là đứa con bé bỏng được yêu chiều trong vòng tay của mẹ. Vậy mà giờ nơi quê người đất khách lòng cô lại chẳng xót xa, thương nhớ. Giờ này sau luỹ tre xanh mẹ già, với mái tóc bạc phơ tựa cửa ngóng đứa con xa.

Cảm nhận:

Ca dao Việt Nam đã dành nhiều dòng thơ để cảm thông với số phận bất hạnh của những người phụ nữ. Bài ca dao sau là một trong số đó:

                                                                                   Chiều chiều ra đứng ngõ sau

                                                                             Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều.

            Bài ca dao là lời người phụ nữ đã có chồng và phải lấy chồng xa. Trong xã hội phong kiến xưa, do quan niệm “trọng nam khinh nữ” nên đời sống tình cảm của người phụ nữ ít được quan tâm chia sẻ. Người con gái đi lấy chồng xa thường phải chịu nhiều nỗi tủi hờn, đau khổ. Những lúc tủi phận, những lúc nhớ nhà nàng chỉ còn biết thui thủi ôm nỗi buồn mà “trông về quê mẹ”.

            Bài ca dao mở ra không gian buổi chiều. Đó là thời điểm cuối ngày thường gợi nhiều suy nghĩ và thường gợi những nỗi buồn vương vất. Dân gian dùng từ láy Chiều chiều cho ta biết rằng không phải một buổi chiều mà chiều nào cũng vậy, khi thời gian bước vào cái giây khắc của ngày tàn, người phụ nữ lại “ra đứng ngõ sau” để “trông về quê mẹ” mà “ruột đau chín chiều”. Bước vào chiều tà không gian đã nhập nhoạng tối, người phụ nữ lại chọn địa điểm “ngõ sau” rất kín đáo để tự mình đối diện với lòng mình. “Ngõ sau” chẳng những gợi đến thân phận hèn mọn của phận dâu tôi mà kết hợp với thời gian chiều tối nó còn tạo ra một góc riêng cho người phụ nữ tội nghiệp ấy: một cái góc vừa tối vừa hẹp. Trong khung cảnh ảm đạm, hình ảnh người phụ nữ cô đơn thui thủi một mình càng nhỏ bé, đáng thương hơn nữa. Nàng lặng lẽ “Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều”. Nhắc đến “mẹ” là nhắc đến điểm tựa tâm hồn của người con. Nhắc đến “quê mẹ” là nhắc đến những yêu thương, những đồng cảm, những sẻ chia làm ấm lòng người. Đặc biệt, từ “trông” không chỉ có nghĩa là nhìn mà còn có ý nghĩa là trông ngóng. Người phụ nữ “trông về quê mẹ” còn là đang khao khát những tình cảm ấm nồng, còn đang mong ngóng ngày trở về quê mẹ với những người thân yêu nhất của mình. Trong hoàn cảnh bèo dạt mây trôi nơi đất khách quê người, nàng trông về nơi ấy mà ruột đau chín chiều. Chín chiều là “chín bề”, là “nhiều bề”. Nỗi đau “chín chiều” là nỗi đau quặn thắt không nói nên lời, nó âm ỉ, nó dai dẳng làm mòn làm héo con người. Cách sử dụng từ ngữ có kết cấu vòng tròn đối xứng chiều chiều – chín chiều đã góp phần gợi tả bi kịch đời người phụ nữ: họ chẳng bao giờ thoát khỏi cái vòng trong khổ đau định mệnh. Tình cảnh và tâm trạng của người phụ nữ ấy vì thế mà càng nặng nề, đau xót hơn.

hok tốt!!

Giúp em nha ! thank kiu mọi người đọc đoạn văn sao 5 lần và chả lời câu hỏi sau                                                                              Về thăm bà Thanh bước lên thềm nhìn vào trong nhà . cảnh tượng gian nhà cũ ko có gì thay đổi .Sự yên lặng làm Thanh mãi mới cất được tiếng gọi khẽ :     - bà ơi ! Thanh bước xuống giàn thiên lí . Có tiếng người...
Đọc tiếp

Giúp em nha ! thank kiu mọi người 

đọc đoạn văn sao 5 lần và chả lời câu hỏi sau

                                                                              Về thăm bà 

Thanh bước lên thềm nhìn vào trong nhà . cảnh tượng gian nhà cũ ko có gì thay đổi .Sự yên lặng làm Thanh mãi mới cất được tiếng gọi khẽ :

     - bà ơi ! 

Thanh bước xuống giàn thiên lí . Có tiếng người đi rồi bà mái tóc bạc phơ trống gậy trúc ở ngaoif vườn vào .  Thanh cảm động và mừng rỡ , chạy lại gần . 

- Cháu về đấy ư ?  

bà thôi nhai trầu , đôi mắt hiền từ dưới làn tóc trắng nhìn cháu , âu yếm và mến thương :

 -Đi vào trong nhà kẻo nắng , cháu ! 

Thanh đi , người thẳng ,mạnh , cao cạnh bà lưng đã còng . Tuy  vậy , Thanh cảm thấy chính bà che chở cho mình những ngày còn nhỏ . Bà nhìn cháu giục : 

- Cháu rửa mặt rồi đi nghỉ đi !

Lần nào trở về với bà , Thanh cũng thấy bình yên và thong thả như thế. Căn nhà , thửa vườn này như một nơi mát mẻ và hiền lành . Ở đấy , lúc nào bà cũng sẵn sàng chờ đợi để mến yêu Thanh .

a) theo em , Thanh được nhận những tình cảm gì từ bà ?

b) Nếu là em , em sẽ nói gì với bà?  

c)Câu "cháu về đấy ư ?" được dùng làm gì ? 

A . dùng để hỏi 

B.dùng để yêu cầu ,đề nghị

C. dùng để thay lời chào 

câu 7 điền các từ như hiền lành , hiền hòa , hiền từ , nhân ái .

dòng sông chảy ..................... giữa hai bờ xanh mướt lúa ngô

bạn lan lớp em rất .............................................................

ba em luôn nhìn em với cặp mắt ............................................................... 

cụ già ấy là một người.......................................................................................................

cảm ơn mn

 

 

 

0
20 tháng 3 2020

Mỗi buổi sáng, tôi lại rảo bước trên con đường tới trường. Đã từ lâu, con đường dường như là người bạn đồng hành gần gũi, chia sẻ với tôi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học trò. Con đường không đẹp, một vẻ đẹp lộng lẫy huy hoàng nhưng tiềm ẩn vẻ đơn sơ, mộc mạc gắn với cuộc sống yên bình của người dân phố tôi.

Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụng xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con.

Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhưng tôi yêu những vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố tôi đã hẹp càng hẹp thêm...

Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao lớn thế còn minh thì bé cỏn còn con. Lớn lên, tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xoè tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít... Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm.

Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai.

Con đường đã là một người bạn tốt của tôi từ khi tôi còn học lớp một cho đến bây giờ, nên mỗi khi đi đâu xa, tôi lại thấy nhớ nhung, quyến luyến nó vô cùng. Sau này, dù có may mắn được bước trên những ngả đường lớn ở mọi phương trời thì kí ức về con đường tới trường sẽ vẫn mãi khắc sâu trong ý nghĩ và trái tim tôi. Và dù mai đây trưởng thành, tôi mơ ước công việc đầu tiên tôi làm là sẽ tu bổ, sửa chữa con đường tới trường này sao cho đẹp và rộng rãi hơn.

hok tốt

Tưởng Te am {[ ae 2k6 ]}

20 tháng 3 2020

Văn học thì bạn nên lên google search nhé!
Link tham khảo: Tả con đường từ nhà đến trường - Văn mẫu tả cảnh lớp 5 - VnDoc.com

20 tháng 3 2020

Câu 1: 

"Chuồn chuồn bay thấp mưa ngập bờ ao,

Chuồn chuồn bay cao mưa rào lại tạnh"

Giải thích: Nếu thấy chuồn chuồn bay thấp thì trời mưa rất to, còn nếu chuồn chuồn bay cao thì chứng tỏ vừa có 1 cơn mưa rào đã tạnh

Câu 2:

Cơn dằng đông, vừa trông vừa chạy,
Cơn đằng nam, vừa làm vừa ăn

Câu 3:
Vàng mây thì gió, đỏ mây thì mưa.

Câu 4:
Mây kéo xuống bể thì nắng chang chang
Mây kéo lên ngàn thì mưa như trút.
Câu 5:
Mây xanh thì nắng, mây trắng thì mưa.
Câu 6:
Mặt trời có quầng thì hạn, mặt trăng có tán thì mưa.

Câu 7:
Lúa chiêm lấp ló đầu bờ
Hễ nghe tiếng sấm, phất cờ mà lên.

Câu 8:

Ráng vàng thì gió, ráng đỏ thì mưa

Câu 9:

Tháng bảy kiến bò, chỉ lo lại lụt

Câu 10:

Kiến đen tha trứng lên cao

Thế nào cũng có mưa rào rất to

Câu 11:

Mau sao thì nắng ,vắng sao thì mưa

Câu 12:

Quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa

20 tháng 3 2020

Sử dụng phép tu từ : nói quá, liệt kê

Vì sử dụng chúng để tạo ra lời khuyên quý giá và bài học sâu sắc.

b, Sử dụng phép tu từ : nói quá, liệt kê

Vì sử dụng chúng để tạo ra lời khuyên quý giá và bài học sâu sắc.

( chúc bạn học tốt)