K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Câu chuyện về con lừa già tự nghĩ cách thoát khỏi giếng sâu để cứu bản thân trong khi bị ông chủ “bỏ rơi” là một câu chuyện ý nghĩa, rút ra được những kỹ năng cần thiết trong cuộc sống cho mỗi người. Trong chuyện, con lừa già đã rũ bỏ lớp bùn đất và bước lên chúng để thoát khỏi giếng sâu trong sự kinh ngạc của ông chủ. Trong cuộc sống cũng vậy, mọi người trong xã hội có thể chà đạp lên bạn, khiến bạn rơi xuống “vực thẳm” nhưng những lúc khó khăn đó, đừng từ bỏ, đừng trông chờ vào sự giúp đỡ từ bất cứ ai, chính bạn hãy trút bỏ những “bùn đất” mà tiếp tục bước lên tự cứu chính bản thân mình. Khi bị rơi vào nghịch cảnh, đừng bỏ cuộc hãy bình tĩnh để tự cứu chính mình.

Ở một cái giếng nọ có một con ếch sống lâu năm dưới đáy giếng, xung quanh nó chỉ toàn là những con nhái, ốc, cua bé nhỏ. Ở dưới đáy giếng nhìn lên trời, chú ếch chỉ có thể thấy được một khoảng trời rất bé như cái vung vậy.1 hôm gà và vịt đến gọi ếch đi chơi thì nghe thấy ếch nói ko ai sướng bằng mình vịt và gà hỏi tại sao thì ếch nói "mỗi lần ếch cất tiếng kêu ồm ộp...
Đọc tiếp

Ở một cái giếng nọ có một con ếch sống lâu năm dưới đáy giếng, xung quanh nó chỉ toàn là những con nhái, ốc, cua bé nhỏ. Ở dưới đáy giếng nhìn lên trời, chú ếch chỉ có thể thấy được một khoảng trời rất bé như cái vung vậy.

1 hôm gà và vịt đến gọi ếch đi chơi thì nghe thấy ếch nói ko ai sướng bằng mình vịt và gà hỏi tại sao thì ếch nói "mỗi lần ếch cất tiếng kêu ồm ộp đều làm các con vật khác trong giếng hoảng sợ nên ếch hênh hoang tự coi mình là chúa tể. “Tất cả vũ trụ chỉ có như thế, trời bé bằng vung”. Khi gà và vịt nghe ếch nói vậy, chúng rất ngạc nhiên. Chúng cố gắng giải thích cho ếch rằng thế giới bên ngoài rộng lớn hơn nhiều, nhưng ếch không tin.

Ếch ta vẫn giữ cái nhìn hạn hẹp của mình, cho rằng mình là nhất, không ai sánh bằng.và gà và vịt rủ ếch ra xem thử và đúng như gà và vịt nói bầu trời thật rộng lớn ếch ngước nhìn lên và ko để ý bị 1 chú trâu giấm chết. Câu chuyện "Ếch ngồi đáy giếng" là một bài học sâu sắc về sự kiêu ngạo và hạn hẹp tầm nhìn.

Nó nhắc nhở chúng ta rằng không nên tự mãn với những gì mình biết ,cần phải luôn học hỏi và mở rộng tầm nhìn ,phải biết khiêm tốn và tôn trọng người khác.

0
I. Mở bài- Giới thiệu về bài thơ: Bài thơ "Con mối và con kiến" không chỉ mô tả sự đối lập giữa hai nhân vật mối và kiến mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về lao động, tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh vì cộng đồng.- Giới thiệu vấn đề: Nhân vật kiến trong bài thơ hiện lên là một hình mẫu tiêu biểu cho sự cần cù, hy sinh vì cộng đồng và tinh thần lao động kiên...
Đọc tiếp

I. Mở bài


- Giới thiệu về bài thơ: Bài thơ "Con mối và con kiến" không chỉ mô tả sự đối lập giữa hai nhân vật mối và kiến mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về lao động, tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh vì cộng đồng.


- Giới thiệu vấn đề: Nhân vật kiến trong bài thơ hiện lên là một hình mẫu tiêu biểu cho sự cần cù, hy sinh vì cộng đồng và tinh thần lao động kiên trì.


II. Thân bài


1. Kiến là hình mẫu của sự lao động cần cù và tinh thần trách nhiệm


- Kiến là nhân vật cần mẫn, làm việc chăm chỉ để duy trì sự sống và phát triển của cả đàn.


- Kiến giải thích về giá trị của lao động qua câu nói: “Hễ có làm thì mới có ăn.” Đây là quan điểm sống về lao động vất vả, nhưng không thể thiếu trong cuộc sống.


- Kiến làm việc không chỉ vì bản thân mà vì lợi ích của cộng đồng, thể hiện trách nhiệm đối với gia đình, đàn kiến.


2. Sự hy sinh vì cộng đồng và tinh thần đoàn kết


- Kiến không chỉ lao động cho mình mà còn vì tổ, vì đàn. "Sinh tồn là cuộc khó khăn / Vì đàn vì tổ nên thân gầy gò."


- Kiến chấp nhận sự vất vả, gầy gò để giúp đỡ đồng loại, thể hiện tinh thần hy sinh và đoàn kết trong cộng đồng.


- Lời nói của kiến phản ánh sự quan trọng của việc làm việc cho tập thể, chứ không chỉ cho bản thân.


3. Sự khiêm tốn và không tự mãn


- Kiến không hề tự mãn hay khoe khoang về công việc vất vả của mình. Thay vào đó, nó bình tĩnh giải thích rằng sự hy sinh lao động là cần thiết cho sự tồn tại và phát triển lâu dài.


- Kiến không chạy theo sự hưởng thụ mà mối đang khoe khoang, thể hiện sự khiêm nhường và không chú trọng vào những thành quả tạm thời.


4. Lời cảnh tỉnh đối với sự lười biếng và ích kỷ


- Lời cảnh tỉnh của kiến đối với mối: "Các anh chả vun thu xứ sở / Cứ đục vào chỗ ở mà xơi."


- Kiến nhắc nhở về việc lao động bền bỉ, không thể sống dựa vào sự hưởng thụ tạm bợ, nếu không sẽ dẫn đến sự đổ vỡ, "nhà kia đổ xuống đi đời các anh."


- Lời nhắc nhở này là bài học cho những ai chỉ muốn hưởng thụ mà không đóng góp công sức.


III. Kết bài


- Khái quát lại hình ảnh và vai trò của nhân vật kiến: Kiến là biểu tượng của sự lao động chăm chỉ, hy sinh vì cộng đồng và tinh thần khiêm tốn.


- Ý nghĩa bài học: Bài thơ gửi gắm thông điệp về giá trị của lao động, sự hy sinh, và trách nhiệm trong cộng đồng. Kiến là hình mẫu lý tưởng cho mỗi chúng ta trong cuộc sống.

Xem TẠI ĐÂY CHO AI CẦN BÀI VIẾT PHÂN TÍCH ĐẶC ĐIỂM NHÂN VẬT CON KIẾN TRONG VĂN BẢN ''VẾT NỨT VÀ CON KIẾN''

0

nhân hóa nhed

28 tháng 2

Sau khi đọc đoạn lời hát "Chim đùa theo trong lá / Cá dưới khe thì thào / Hương rừng chen hương cốm / Em tới trường hương theo" trong bài hát "Đi học", em cảm thấy bừng lên trong lòng một cảm giác rất đặc biệt, vừa nhẹ nhàng, vừa rạo rực. Những hình ảnh thiên nhiên như chim đùa trong lá, cá thì thào dưới khe suối khiến em tưởng tượng ra một không gian thanh bình, yên ả. Âm thanh của chim, của nước như là những âm điệu vỗ về, đưa đẩy tâm hồn em vào không gian của tuổi thơ trong sáng. Hương rừng, hương cốm hòa quyện lại, như một sự kết nối ngọt ngào giữa thiên nhiên và con người, tạo nên một cảm giác thân thuộc, ấm áp. Đặc biệt, khi tác giả viết "Em tới trường hương theo", em như cảm nhận được sự hân hoan, tươi mới của tuổi học trò, nơi mỗi bước chân đến trường đều tràn đầy hương thơm của sự học hỏi, khát khao khám phá. Những lời hát ấy không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn làm dâng lên trong em niềm vui và sự háo hức của một ngày mới bắt đầu, một hành trình đầy hứa hẹn và hi vọng.

Bầu trời trong quả trứngTôi kể với các bạnMột màu trời đã lâuĐó là một màu nâuBầu trời trong quả trứngKhông có gió có nắngKhông có lắm sắc màuMột vòm trời như nhau:Bầu trời trong quả trứngTôi chưa kêu "chiếp chiếp"Chẳng biết tìm giun, sâuĐói no chẳng biết đâuCứ việc mà yên ngủ...Tôi cũng không hiểu rõTôi sinh ra vì saoTôi đạp vỡ màu nâuBầu trời...
Đọc tiếp

Bầu trời trong quả trứng

Tôi kể với các bạn

Một màu trời đã lâu

Đó là một màu nâu

Bầu trời trong quả trứng


Không có gió có nắng

Không có lắm sắc màu

Một vòm trời như nhau:

Bầu trời trong quả trứng


Tôi chưa kêu "chiếp chiếp"

Chẳng biết tìm giun, sâu

Đói no chẳng biết đâu

Cứ việc mà yên ngủ...


Tôi cũng không hiểu rõ

Tôi sinh ra vì sao

Tôi đạp vỡ màu nâu

Bầu trời trong quả trứng.


Bỗng thấy nhiều gió lộng

Bỗng thấy nhiều nắng reo

Bỗng tôi thấy thương yêu

Tôi biết là có mẹ.


Đói, tôi tìm giun dế

Ăn no xoải cánh phơi

Bầu trời ở bên ngoài

Sao mà xanh đến thế! [...]

(Trích Bầu trời trong quả trứng - Xuân Quỳnh)

Câu 1: a, Bầu trời trong và ngoài quả trứng được miêu tả thế nào trong bài thơ? Hai bầu trời đó có gì khác nhau?

b, Em rút ra được bài học gì sau khi đọc đoạn thơ trên?

Câu 2: Em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 6 - 8 câu) ghi lại cảm nghĩ về đoạn thơ trên.

1
28 tháng 2

Câu 1:

a. Bầu trời trong và ngoài quả trứng được miêu tả thế nào trong bài thơ? Hai bầu trời đó có gì khác nhau?

  • Bầu trời trong quả trứng được miêu tả là một màu nâu, không có gió, không có nắng, không có sắc màu sặc sỡ. Đó là một vòm trời đơn điệu, yên tĩnh và thiếu sinh động.
  • Bầu trời bên ngoài quả trứng lại rất khác biệt. Đó là một bầu trời rộng lớn, đầy gió, nắng, và sắc màu tươi sáng. Khi bước ra khỏi quả trứng, tác giả nhận ra sự sống, sự năng động, và sự kỳ diệu của thế giới bên ngoài.

Hai bầu trời này có sự khác biệt rõ rệt: bầu trời trong quả trứng là một thế giới tĩnh lặng, yên bình nhưng hạn chế, trong khi bầu trời bên ngoài là một thế giới đầy sống động và màu sắc.

b. Em rút ra được bài học gì sau khi đọc đoạn thơ trên?

Sau khi đọc đoạn thơ, em rút ra bài học rằng cuộc sống bên ngoài luôn đầy cơ hội và thử thách. Khi ra ngoài thế giới rộng lớn, ta sẽ tìm thấy những điều mới mẻ, những tình yêu thương và sự sống sinh động mà trước đây ta chưa hề biết đến. Bài thơ cũng muốn nhắc nhở rằng mỗi sự thay đổi, dù nhỏ, đều có thể mang đến một bước tiến lớn trong cuộc sống.

Câu 2: Viết đoạn văn ngắn ghi lại cảm nghĩ về đoạn thơ trên.

Đoạn thơ "Bầu trời trong quả trứng" của Xuân Quỳnh khiến em cảm nhận được sự chuyển mình mạnh mẽ từ sự tĩnh lặng đến sự sống động. Bầu trời trong quả trứng là hình ảnh của một thế giới đơn giản, yên tĩnh, nhưng cũng đầy giới hạn, giống như một đứa trẻ đang sống trong sự bảo bọc, che chở. Khi vỡ vỏ trứng, ra ngoài thế giới, đứa trẻ nhận ra một bầu trời mới, đầy gió, nắng và sự sống. Đoạn thơ không chỉ mô tả sự thay đổi của thiên nhiên mà còn là sự lớn lên của con người, từ sự vô thức, tĩnh lặng đến việc nhận thức và khám phá thế giới xung quanh. Điều này khiến em cảm thấy rằng sự thay đổi, dù có thể khó khăn lúc ban đầu, lại mở ra những cơ hội và tình yêu thương vô bờ bến.