K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Các câu và các đoạn văn có thể được liên kết với nhau bằng một số biện pháp chủ yếu sau:

- Phép lặp từ ngữ: là việc lặp lại ở câu đứng sau từ ngữ đã có ở câu trước.

- Phép liên tưởng.

- Phép trái nghĩa.

Đề thi đánh giá năng lực

8 tháng 8 2019

"Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa"

Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. "Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!" Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: "Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông". Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: "Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!"

8 tháng 8 2019

1. Mở bài:

– Không khí tưng bừng đón chào ngày 20 – 11 ở trong trường lớp, ngoài xã hội.

– Bản thân mình: Nghĩ về thầy cô giáo và bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm vui buồn cùng thầy cô, trong đó có một kỉ niệm không thể nào quên.

2. Thân bài:

– Giới thiệu về kỉ niệm (câu chuyện):

+ Đó là kỉ niệm gì, buồn hay vui, xảy ra trong hoàn cảnh nào, thời gian nào?…

– Kể lại hoàn cảnh, tình huống diễn ra câu chuyện (kết hợp nghị luận và miêu tả nội tâm):

+ Kỉ niệm đó liên quan đến thầy(cô) giáo nào?

+ Đó là người thầy (cô) như thế nào?

+ Diện mạo, tính tình, công việc hằng ngày của thầy (cô).

+ Tình cảm, thái độ của học sinh đối với thầy cô.

– Diễn biến của câu chuyện:

+ Câu chuyện khởi đầu rồi diễn biến như thế nào? Đâu là đỉnh điểm của câu chuyện?…

+ Tình cảm, thái độ, cách ứng xử của thầy (cô) và những người trong cuộc, người chứng kiến sự việc.

– Câu chuyện kết thúc như thế nào? Suy nghĩ sau câu chuyện: Câu chuyện đã để lại cho em những nhận thức sâu sắc trong tình cảm, tâm hồn, trong suy nghĩ: Tấm lòng, vai trò to lớn của thầy (cô), lòng biết ơn, kính trọng, yêu mến của bản thân đối với thầy (cô).

3. Kết bài:

Câu chuyện là kỉ niệm, là bài học đẹp và đáng nhớ trong hành trang vào đời của tuổi học trò.

11 tháng 10 2019

Không giống hầu hết các nếp nhăn trên cơ thể hình thành do sự uốn cong và co giãn của da, vân tay không phải là kết quả của những hành động lặp đi lặp lại. Mỗi người trong chúng ta sinh ra đều có hệ vân tay đặc biệt, mặc dù các nhà khoa học không chắc chắn lắm về vai trò của vân tay.

Một mục đích tiềm năng của vân tay đó là chúng cải thiện khả năng xúc giác của chúng ta. Trong một nghiên cứu mới, các nhà khoa học đã kiểm định quan điểm này bằng cách thực hiện nhiều thí nghiệm với ngón tay giả làm từ cảm biến giống cao su. Họ đã so sánh độ nhạy cảm của các ngón tay nhân tạo có rãnh và vật chất mềm mại giống da. Từ đó họ phát hiện thấy rằng ngón tay có vân tay tạo ra những rung động mạnh hơn tới 100 lần so với vật liệu mềm như da khi trượt nhẹ trên một bề mặt khá thô ráp.
Theo một nghiên cứu mới, các đường vân tay làm tăng khả năng cảm nhận kết cấu bề mặt của chúng ta.


Các nhà nghiên cứu thuộc trường Ecole Normale Superieure tại Paris giải thích rằng chính rung động được tăng cường này đã làm tăng khả năng xúc giác của con người, đặc biệt đối với mục đích cảm nhận bề mặt. Khi xoa ngón tay trên bề mặt có kết cấu, vân tay của chúng ta sẽ khuếch đại rung động trong một khoảng tần số cực thuận nhằm kích thích huyết cầu Pacinian – đây là các đầu mối thần kinh nằm trong da giúp phát hiện kết cấu bề mặt. Ngược lại, thông tin về bề mặt giúp chúng ta phân biệt các vật thể dựa vào xúc giác.

Theo kết quả của nghiên cứu, không chỉ có hệ thần kinh mới mới có vai trò trong tính toán xúc giác mà đặc điểm tự nhiên của cơ thể chúng ta cũng tăng cường khả năng tính toán đó khi cảm nhận.

Tuy nhiên nghiên cứu không giải thích tại sao dấu vân tay của mỗi người lại mang tính đặc trưng hoặc tại sao dấu vân tay của chúng ta lại được xắp xếp đặc trưng dưới dạng xoáy hình elip. Các nhà khoa học cho rằng hình dạng khép kín giúp đảm bảo các đường rãnh luôn luôn chạm theo phương thẳng đứng đối với bề mặt dù cho ngón tay có ở hướng nào đi chăng nữa. Ngoài ra họ cũng cho rằng nghiên cứu này có thể giúp tăng cường phản hồi xúc giác cho những bàn tay giả.

#Ứng Lân

5 tháng 8 2019

Vân tay được hình thành từ trước khi sinh, trong suốt quá trình phát triển của bàn tay. Vân tay không hẳn được hình thành từ da mà chúng được tạo ra bởi những gờ nằm trong phần cơ ở dưới da. Các vân tay được phân loại theo các dạng khác nhau để sắp xếp và tìm kiếm dễ dàng.

4 tháng 8 2019

co ai ko

3 tháng 8 2019

Trên đồng hồ , khi kim phút chỉ vào số 2 thì chúng ta đọc là 10 phút . Vote nha luc nay chau vote cho bo roi day

Các câu truyện :

a) Tự bóc vỏ :

Hồi bé , mình con gái mà nghịch như quỷ sứ, nhưng một mặt lại rất tình cảm và ủy mị. Con gà mái mơ của mẹ lúc ấy đang ấp ổ trứng gần hai chục quả, mình hồi hộp vô cùng. Từng chú gà con ướt át dùng cái mỏ non làm rạn vỏ trứng, rồi đục thủng dần, gắng sức dùng đôi chân yếu ớt đạp vỡ vỏ, cuối cùng thì vỏ trứng vỡ toác ra , và chú gà lẩy bẩy đứng lên chào cuộc đời. Nhưng mà còn một quả trứng gà cuối cùng, chú gà út, rõ ràng nó đã làm nứt vỏ trứng và đục thủng vỏ, nhưng không làm sao đạp vỡ toác vỏ trứng ra được. Những chú gà anh chị của nó lông đã khô, chui ra khỏi bụng mẹ, nhô lên khỏi ổ rơm, còn gà mẹ thì vừa cục cục, vừa thỉnh thoảng dúi mỏ xoay trở quả trứng cuối cùng đầy vẻ sốt ruột. Mình bỗng lo lắng, có lẽ con gà út đó yếu quá, nên không thể tự đạp vỡ vỏ trứng mà chui ra được. Mình thấy cái mỏ bé xíu của nó thò ra ở lỗ vỏ trứng, khe khẽ cựa, rồi lại im tít. Nhỡ nó chết ngạt thì sao! Thế là mình bèn khe khẽ nâng quả trứng lên, mặc cho gà mẹ cục tác cáu bẳn, mình bóc vỏ trứng giúp chú gà con thoát ra dễ dàng. Mình bóc cả lớp màng bao quanh chú gà, nhưng bóc đến gần phía chân gà, thì một việc không ngờ xảy ra làm mình hoảng sợ, cái màng cứ dính chặt vào bụng chú gà con, không làm sao gỡ ra nổi, và chú gà con thì ngoẹo đầu xuống. Mình vội vàng nâng chú gà út đặt lại dưới bụng mẹ gà lấy hơi ấm. Nhưng cảm giác bất an cứ hành hạ mình, cuối cùng, khi mình ngồi cạnh ổ gà chờ đợi tới tê chân, thì gà mẹ không kiên nhẫn nữa, đứng lên gọi lũ gà con và nhảy ra khỏi ổ: Mình thấy chú gà út đã chết trong ổ rơm! Nôi ân hận ấy giày vò mình mãi sau này. Lòng tốt đặt không đúng chỗ. Lòng tốt đặt không đúng chỗ, sự giúp đỡ nhiệt tình ngây dại của mình đã hại chết chú gà con. Phải để chú gà tự mổ vỡ cái vỏ, chui ra. Một câu chuyện khác cũng vô cùng hấp dẫn mình, đó là câu chuyện kể về một bà mẹ, tên là Nga, mà trong con mắt của bao người thông thường, là một bà mẹ cực dã man. Người mẹ dã man ấy lập nghiệp bằng một cơ sở may, chị phải tính toán tiết kiệm từng đường khâu, từng sợi chỉ mũi kim, nên trong việc kinh doanh, sự chi li tính toán từng đồng xu là kim chỉ nam của chị. Sau này, chị mở rộng nhà máy may ở cả ba tỉnh lớn Hà Nội, Hải Phòng, Hưng Yên, trở thành nữ Anh Hùng lao Động. Thời nhà đất sốt lên, chị mở thêm ngạch bất động sản, đầu tư xây ba tòa chung cư cao cấp, mỗi tòa 26 tầng, ai nhìn qua cũng bảo, giàu nứt đố đổ vách thế này thì con cháu nhà chị mấy đời ăn không hết. Nhưng những người biết chị Nga kỹ hơn thì bảo, tiền nhiều như vậy, nhưng nữ anh hùng lao động này đối với con cái rất chi là….dã man! Dã man thế nào? Chị Nga không vì có điều kiện kinh tế quá tốt mà chiều con hết mức như những ông bố, bà mẹ đại gia. Con trai vào đại học, chị tuyên bố, mẹ sẽ chu cấp cho con hết năm đầu tiên, đến năm thứ hai trở đi, con phải tự làm thêm lấy tiền lo học phí và các chi dùng cá nhân của con. Trong trường hợp con đã cố gắng mà chưa kiếm được tiền ngay, mẹ vẫn chi trả các khoản đó hộ con, nhưng mẹ ghi sổ nợ, sau này kiêm được tiền con phải hoàn trả mẹ! Rất ít các ông bố, bà mẹ Việt Nam là được như chị Nga. Hiếm có người lại ra được chính sách ngặt nghèo về tài chính như vậy với con ruột mình, trong khi mình kiếm được cả kho tiền. Kết quả là hai con của vị nữ Anh hùng kia đã sớm tự lập,tự lo cho mình sự nghiệp riêng mà không dựa chút nào vào thế lực của mẹ. Cái được lớn nhất họ kế thừa ở mẹ là nghị lực để thực hiện đến cùng mơ ước của mình, là cá tính mạnh mẽ , dám tự quyết, tự chịu trách nhiệm đời mình, khai thác tối đa năng lực của chính mình, không dựa dẫm người thân làm thui chột những năng lực tiềm ẩn của mình. Như vậy, để con tự bóc vỏ chính mình, con sẽ hứng thú tìm ra năng lực của con, đủ sức mạnh để chinh phục mọi khó khăn trên mỗi bước đường con đi, vươn đến thành công cao nhất của đời con. b) Cái kén bướm :

Một cậu bé tìm thấy cái kén bướm. Một hôm cậu thấy cái kén hé lỗ nhỏ. Cậu ngồi hàng giờ nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình ra khỏi cái lỗ nhỏ xíu. Rồi cậu bé thấy mọi việc không tiến triển gì thêm. Hình như chú bướm không thể cố hơn được nữa?! Vì thế, cậu quyết định giúp chú bướm nhỏ. Cậu lấy kéo rạch cho cái lỗ to thêm.

Chú bướm dễ dàng thoát ra khỏi cái kén. Nhưng thân mình nó sưng phồng lên, đôi cánh thì nhăn nhúm. Còn cậu bé cứ ngồi quan sát cái kén với hy vọng một lúc nào đó thân mình chú bướm sẽ xẹp lại và đôi cánh xòe rộng hơn đủ để nâng đỡ thân hình

Nhưng chẳng có gì thay đổi! Sự thật là chú bướm đã phải bò loanh quanh suốt quãng đời còn lại với đôi cánh nhăn nhúm và thân hình sưng phồng. Nó chẳng bao giờ có thể bay được. Có một điều mà cậu bé không thể hiểu: cái kén chật chội khiến chú bướm phải nỗ lực mới chui qua được cái lỗ nhỏ xíu kia là quy luật tự nhiên tác động lên đôi cánh và cơ thể của bướm, giúp chú có thể bay ngay khi thoát ra ngoài.

Đôi khi đấu tranh là rất cần thiết trong cuộc sống. Nếu ta quen sống một cuộc đời phẳng lặng, dễ dàng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mỗi người đều có. Và chẳng bao giờ ta có thể bay được. Vì thế, nếu bạn thấy mình đang phải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau đó bạn sẽ trưởng thành hơn.

c) Ổ khóa vè chìa khóa - Cái nào quan trọng hơn ? Một đêm nọ, ổ khóa đánh thức chìa khóa dậy rồi trách móc: “Ngày nào tôi cũng vất vả giữ nhà cho chủ nhân, thế mà chủ nhân lại thích anh, lúc nào cũng mang theo anh bên mình, thật ghen tỵ với anh quá!” Còn chìa khóa cũng không phục: “Ngày nào anh cũng ở nhà, chơi bời thoải mái, thật là nhàn hạ chứ không như tôi cứ lặn lội gió mưa vô cùng cực khổ, tôi càng ghen tỵ với anh hơn đấy!” Có một lần, chìa khóa cũng muốn được hưởng thụ cảm giác nhàn hạ của ổ khóa nên tự mình giấu mình đi. Sau khi chủ nhân về không tìm thấy chìa khóa nên tức giận đập ổ khóa rồi vứt nó vào thùng rác. Sau khi vào phòng, chủ nhân lại tìm thấy chìa, ông ta lại tức giận nói rằng: “Ổ khóa vứt rồi giờ giữ lại nhà ngươi còn có ích gì nữa”. Nói xong, chủ nhân liền vứt chìa vào thùng rác. Trong thùng rác, ổ khóa và chìa khóa gặp lại nhau, cả hai cùng than thở: “Hôm nay cả hai chúng ta đều rơi vào hoàn cảnh như thế này là vì chúng ta đều không nhận ra giá trị cũng như công sức của đối phương mà lại đứng núi này trông núi nọ, lúc nào cũng tính toán chi li, đố kỵ lẫn nhau, nghi ngờ lẫn nhau”.

DÀN Ý CHI TIẾT VỀ CÂU CHUYỆN "CÁI KÉN BƯỚM" :

I. Mở bài:

+ Tóm tắt câu chuyện.

+ Rút ra bài học muốn gửi gắm:

- Khó khăn thử thách là điều cần có trong cuộc sống, nó giúp ta trưởng thành hơn để có thể tiến đến thành công. Không nên dựa dẫm vào người khác quá nhiều mà phải biết tự vượt qua khó khăn của mình.

- Phải biết giúp đỡ người khác nhưng cần giúp đỡ đúng lúc, đúng chỗ nếu không sẽ gây ra hậu quả.

II. Thân bài:

1. Giải thích:

Thông qua sự việc cậu bé và cái kén bướm, ta rút ra được một quy luật tự nhiên cũng như quy luật xã hội:

- Khó khăn thử thách là cơ hội, giá đỡ để con người tồn tại trưởng thành và để đạt được thành công.

- Sự giúp đỡ là đáng quý, nhưng giúp đỡ không đúng nơi đúng lúc sẽ làm phản tác dụng và gây hại cho người được giúp.

2. Khẳng định vấn đề:

Luận điểm 1:

- Khó khăn thử thách là cơ hội để ta có kinh nghiệm, có kỹ năng để có thể vượt qua được những chông gai sau này.

- Trước khó khăn thử thách, phải bình tĩnh và cố gắng vượt qua, không nên vội bỏ cuộc, chỉ có như thế mới mong đạt được những điều mình mong muốn.

- Cho dù trước mắt có nhiều khó khăn, có trắc trở và gần như không thể vượt qua, ta cũng phải chấp nhận và vượt qua.

- Nếu không vượt qua được những khó khăn trước mắt, ta sẽ không thể trưởng thành và sẽ không bao giờ thành công mà sẽ như chú bướm nhỏ.

Luận điểm 2:

- Trong cuộc sống, sự giúp đỡ luôn đáng quý và cần thiết.

- Nhưng giúp đỡ không đúng lúc sẽ làm cho người được nhận sự giúp đỡ:

+ mất đi cơ hội để rèn luyện, trưởng thành.

+ thiếu đi kỹ năng sống

+ không tự mình làm chủ được cuộc sống, khó đạt được thành công sau này.

+ Hậu quả: khiến người được giúp:

- sống dựa dẫm, phụ thuộc vào người khác

- yếu đuối, không có nghị lực để vươn lên.

3. Ý nghĩa:

- Sự nỗ lực, cố gắng vượt qua khó khăn sẽ giúp ta nhiều điều, sẽ cho ta thêm sức mạnh, kinh nghiệm và cơ hội đạt đến thành công.

- Chúng ta không được bỏ cuộc, phải luôn vươn lên vì ước mơ của mình.

- Nếu có được sự trợ giúp thì ta phải trân trọng và càng thêm nỗ lực chứ không được ỷ lại hay dựa dẫm.

- Cần cân nhắc thật kỹ trước khi giúp người khác để tránh gây ra những hậu quả đáng tiếc và day dứt về sau – như cậu bé sẽ mãi ân hận vì đã làm cho bướm nhỏ không bay được.

4. Biểu hiện:

- Trong cuộc sống có rất nhiều người tự nỗ lực vượt qua khó khăn để cuối cùng dẫn đến thành công như: Bác Hồ (bằng ý chí của mình đã đi đến cái đích mà Người mong muốn – độc lập tự do cho dân tộc),những học sinh nghèo vượt khó, vừa phụ giúp gia đình vừa đi học mà cuối cùng đậu vào các đại học danh tiếng với số điểm rất cao.

- Họ đều được giúp sức từ xã hội, gia đình nhưng không vì thế mà họ dựa dẫm, trái lại họ còn cố gắng thêm rất nhiều và cuối cùng đạt được thành công.

- Về phần người giúp đỡ, có những người giúp đỡ thật lòng chứ không vì danh lợi nên họ biết cách giúp đỡ trọn vẹn và lâu dài, cho “cần câu” chứ không cho “cá”, như những chương trình truyền hình thực tế “vượt lên chính mình, ngôi nhà mơ ước, câu chuyện ước mơ” luôn trân trọng những con người luôn cố gắng và không bao giờ từ bỏ ước mơ.

- Trái lại, cũng có một số người như cậu bé trong câu chuyện, vì không toàn tâm chú ý mà hấp tấp vội vàng, nên giúp đỡ một cách không suy nghĩ, hời hợt khiến cho người được giúp ỷ lại. Đó là những bậc cha mẹ quá nuông chiều con, khiến cho con trẻ không có ý thức tự lập mà luôn dựa dẫm, thậm chí vô cảm trước mọi việc.

5. Phê phán và giải quyết:

- Phê phán những ai thiếu niềm tin, không có ý chí nghị lực.

- Cần nêu gương những con người có ý chí, nghị lực luôn cố gắng vượt qua khó khăn để tiến đến thành công.

- Giúp đỡ những ai chưa có ý chí nghị lực một cách hợp lý để họ hiểu được cần phải có sự tự nỗ lực của bản thân mình thì mới thành công.

- Phê phán những người có lòng tốt nhưng hời hợt, gây ra những hậu quả đáng tiếc và cần tuyên truyền rộng rãi việc tương trợ lẫn nhau một cách đúng đắn trong cộng đồng.

6. Bài học nhận thức và hành động:

- Mỗi người trong chúng ta phải lấy chú bướm làm bài học cho mình, không bao giờ được từ bỏ niềm tin và ý chí, nếu không sẽ chẳng bao giờ đạt được điều mình mong muốn, sẽ như chú bướm mãi không bao giờ cất cánh lên được.

- Không nên hời hợt như cậu bé trong chuyện, sự giúp đỡ là quý nhưng không nên giúp đỡ thái quá mà phải suy nghĩ chín chắn trước khi hành động.

III. Kết bài:

- Mỗi người trong chúng ta đều có sức mạnh của riêng mình để vượt qua khó khăn, khó khăn như đã trở thành điều tất yếu của cuộc sống mà không ai có thể tránh khỏi.

- Không được từ bỏ ước mơ vì những khó khăn áp lực trước mắt, vượt qua tất cả ta sẽ thành công.

- Không nên có thói quen nương nhờ, dựa dẫm, ta sẽ trở nên yếu đuối mà không thể làm chủ được cuộc đời cho riêng mình.

- Giúp đỡ người khác là điều tốt nhưng không nên giúp đỡ hời hợt sẽ gây ra nhiều hậu quả xấu

3 tháng 8 2019

Trả lời

Vì những từ ko phù hợp với nhau

nên ko thể ns !

tại vì 

1) quyển sách:mới mua mới đọc chúng ta đã tìm hiểu hết trong nó rồi bảo quản cẩn thân khi mang ra chúng còn mới nên mới gọi là mới tinh 

+ và tại sao không gọi là mới mẻ sao : ĐÓ LÀ TẠI VÌ CHÚNG TA ĐÃ ĐỌC HẾT CHÚNG TA ĐÃ BIẾT NÔI DUNG RỒI THÌ SAO GỌI LÀ MỚI MẺ ĐƯỢC 

2) còn công việc thì mãi mãi trường tồn ai cũng làm cũng có công việc riêng chúng ta ngày nào cũng tác động lên nó cùng làm thì sao gọi là mới tinh được ngày nào cũng dùng cũng làm khi có mội người vừa tốt nghiệp đi xin việc anh ta rất bỡ nghỡ với công việc mới 1 công việc mà anh ta chưa trải nghiệm bao giờ thì chúng ta tất nhiên chưa trải nghiệm đây là lần đầu thì phải gọi là MỚI MẺ chứ

+ với tại sao không gọi là mới tiNH : VÌ ĐÃ CÓ SỰ TRẢI NGHIỆM CO SÁT VỚI RẤT NHIỀU VẤN ĐỀ RÔI NÊN KHÔNG THỂ GỌI LÀ MỚI TINH ĐƯỢC 

HOK TỐT

1 tháng 8 2019

A :Hôm nay,ngoài đường xe qua lại tấp nập.

Đề 1: ĐỌC HIỂU TRƯỚC ĐÁ MỊ CHÂU (Trần Đăng Khoa) [...] Tôi đứng lặng trước em Không phải trước lỗi lầm biến em thành đá cuội Nhớ vận nước có một thời chìm nổi Bắt đầu từ một tình yêu Em hoá đá trong truyền thuyết Cho bao cô gái sau em Không còn phải hoá đá trong đời Có những lỗi lầm phải trả bằng cả một kiếp người Nhưng lỗi lầm em lại phải trả bằng máu toàn dân tộc Máu...
Đọc tiếp

Đề 1: ĐỌC HIỂU

TRƯỚC ĐÁ MỊ CHÂU

(Trần Đăng Khoa)

[...]

Tôi đứng lặng trước em

Không phải trước lỗi lầm

biến em thành đá cuội

Nhớ vận nước có một thời chìm nổi

Bắt đầu từ một tình yêu

Em hoá đá trong truyền thuyết

Cho bao cô gái sau em

Không còn phải hoá đá trong đời

Có những lỗi lầm phải trả bằng cả

một kiếp người

Nhưng lỗi lầm em lại phải trả bằng

máu toàn dân tộc

Máu vẫn thấm qua từng trang tập đọc

Vó ngựa Triệu Đà còn đau đến hôm nay...

(Cổ Loa 12 - 3- 1974)

Câu 1:Đoạn trích trên gợi anh/chị liên tưởng đến truyền thuyết nào của Việt Nam? Hãy kể thêm tên một truyền thuyết khác mà anh/chị biết.

Câu 2:Vì sao tác giả viết: "Em hoá đá trong truyền thuyết/Cho bao cô gái sau em/Không còn phải hoá đá trong đời"?

Câu 3:Anh/Chị hãy lí giải cách hiểu của mình về câu thơ "Máu vẫn thấm qua từng trang tập đọc/Vó ngựa Triệu Đà còn đau đến hôm nay...".

Câu 4: Anh/chị có đồng tình với nội dung câu thơ “ Có những lỗi lầm phải trả bằng cả...kiếp người”

Câu 5:Từ đoạn trích trong phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về lỗi lầm của con người trong cuộc sống

Đề2

Đò lên Thạch Hãn ơi…chèo nhẹ

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

Có tuổi hai mươi thành sóng nước

Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm

( Lê Bá Dương, Lời người bên sông)

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt được sử dụng trong bài thơ, đâu là phương thức chủ yếu?

Câu2: Tác dụng của dấu chấm lửng trong câu thơ thứ nhất

Câu3: Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ trong hai câu thơ cuối

Câu 4: Tác giả đã thể hiện những tâm tư, tình cảm gì khi đứng trước dòng sông Thạch Hãn

Câu5: Từ Nội dụng văn bản phẩn Đọc Hiểu, Anh/Chị hãy viết đoạn văn ngắn ( khoảng 200 chữ) trình bay suy nghĩ về vẻ dep của sự hi sinh trong cuộc sống hiện nay

Đề 3:

Một phù thuỷ

Mở quán hàng nho nhỏ

Mời vào đây

Ai muốn mua gì cũng có!

Tôi là khách đầu tiên

Từ bên trong

Phù thuỷ ló ra nhìn:

Anh muốn gì ?

Tôi muốn mua tình yêu,

Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn…

Hàng chúng tôi chỉ bán cây non

Còn quả chín, anh phải trồng, không bán!

Câu1: Chỉ ra các phương thức của biểu đạt có mặt tronh văn bản?

Câu2: Ý nghĩa biểu tượng của nhân vật “phù thuỷ”, nhân vật “tôi”

Câu3: Anh/chị có suy nghĩ gì trước câu nói “Tôi muốn mua tình yêu - Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn”

Câu4: Từ Nội dụng văn bản phẩn Đọc Hiểu, Anh/Chị hãy viết đoạn văn ngắn ( khoảng 200 chữ) trình bay suy nghĩ về hạnh phúc của con người trong cuộc sống

3

ĐỀ 1 :

Câu 1 :

  • Văn bản gợi liên tưởng đến truyền thuyết "Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thuỷ".
  • Kể thêm tên của một truyền thuyết khác: Ví dụ: "Sơn Tinh, Thuỷ Tinh", "Bánh chưng, bánh giầy",...

Câu 2 :

Tác giả viết: "Em hoá đá trong truyền thuyết/Cho bao cô gái sau em/Không còn phải hoá đá trong đời" vì sự hoá đá của Mị Châu là bài học về tinh thần cảnh giác, bài học về việc giải quyết mối quan hệ giữa tình cảm gia đình và tình yêu nước, cá nhân với cộng đồng, tình yêu đôi lứa và tình yêu đất nước; để các cô gái sau Mị Châu không bao giờ phạm phải sai lầm và bị trừng phạt đau đớn như nàng.

Câu 3 :

Câu thơ diễn tả nỗi đau mất nước của toàn dân tộc, nỗi đau thấm máu ấy không chỉ là nỗi đau của hai nghìn năm trước mà còn được nhân dân ta truyền lại cho con cháu qua từng trang tập đọc và nỗi đau ấy còn đau đớn đến ngày hôm nay. Mỗi lần nhớ tới vó ngựa Triệu Đà, kẻ xâm lược, trái tim mỗi người dân Việt dường như lại thấm máu.

Câu 4 :

Em có đồng tình với nội dung câu thơ “ Có những lỗi lầm phải trả bằng cả...kiếp người”.

Câu 5 :

Suy nghĩ về lỗi lầm của con người trong cuộc sống:

Trong cuộc sống, không ai có thể tránh khỏi những lỗi lầm. Vì cuộc sống có nhiều khó khăn, thử thách; khả năng của con người là có giới hạn; đôi khi chỉ vì quá chủ quan, nhẹ dạ cả tin vào người khác mà con người dễ dàng mắc phải lỗi lầm. Lỗi lầm để lại hậu quả đáng tiếc cho bản thân người phạm phải, nhưng có khi lỗi lầm của một cá nhân dẫn đến sự an nguy, tồn vong của cả một quốc gia, dân tộc. Vì thế, có những lỗi lầm có thể tha thứ, có những lỗi lầm không thể tha thứ. Người phạm phải lỗi lầm thường sống trong dằn vặt, đau khổ và nhiều khi phải trả giá bằng cả "một kiếp người", thậm chí là "máu của một dân tộc". Phê phán những người không có ý thức rèn luyện bản thân, gây ra lỗi lầm đáng tiếc. Cần nhận thức, lỗi lầm là một điều tất yếu của cuộc sống, nhưng không vì thế mà liên tiếp phạm lỗi lầm, vì hậu quả của những lầm lỗi nhiều khi rất khó cứu vãn. Khi mắc lỗi cần trung thực, nghiêm khắc nhận lỗi và thay đổi để hoàn thiện bản thân. Để hạn chế tối đa những lỗi lầm, con người cần tỉnh táo, rèn cho mình một bản lĩnh, trí tuệ, suy nghĩ thấu đáo trước khi quyết định một vấn đề.

ĐỀ 3 :

Câu 1 : Bài thơ trên có sự kết hợp giữa phương thức biểu cảm và tự sự.

Câu 2 :

Ý nghĩa :

+ Biểu tượng nhân vật "phù thủy" làm cho bài thơ thêm sinh động, có nhịp điệu.

+ Biểu tượng "tôi" làm cho bài thơ có chủ đề để mang ra bàn luận.

Câu 3 :

Suy nghĩ :

Mong muốn của vị khách “Tôi muốn mua tình yêu – Mua hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn” cho thấy vị khách là người đang khao khát những điều tốt đẹp nhất trên đời này như tình yêu, hạnh phúc, sự bình yên, tình bạn…Song cũng có thể hiểu vị khách trong tình huống này là người khá khôn ngoan, hóm hỉnh, đang muốn “thử” xem phù thủy có khả năng đap ứng tất cả các nhu cầu mong muốn của “khách hàng” hay không.

Câu 4 :

Đoạn văn ngắn ( 200 chữ ) suy nghĩ về hạnh phúc của con người trong cuộc sống :

Cuộc sống này là hành trình không ngừng nghỉ nhằm kiếm tìm hạnh phúc. Vậy hạnh phúc là gì và có vai trò như thế nào trong cuộc sống của mỗi chúng ta? Hạnh phúc chính là trạng thái vui vẻ, thoải mái khi chúng ta được thỏa mãn một điều gì đó. Trừu tượng như vậy nhưng ta có thể tìm được hạnh phúc trong những điều gần gũi và giản đơn vô cùng: một lời khen của cô giáo, một bức tranh nguệch ngoạc mà đứa trẻ lên ba dành tặng mẹ hay một bàn thắng vào khung thành đối phương… Hoặc lớn lao hơn, đó là niềm hân hoan rạo rực khi ta làm nên những điều kì diệu, thỏa ước mơ cháy bỏng bấy lâu: đạt được tấm huy chương vàng ở đấu trường quốc tế, đỗ vào ngôi trường mơ ước hay mua được căn nhà đẹp đẽ… Nhưng dẫu là gì chăng nữa, hạnh phúc vẫn mang ý nghĩa quan trọng đối với cuộc sống của mỗi cá nhân cũng như cả cộng đồng. Nó mang tới cho tâm hồn sự thoải mái, thanh thản, là nền tảng vững chắc để ta chinh phục những hoài bão lớn hơn. Tương tự, ở một quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao, con người sẽ gắn bó với nhau hơn, tỉ lệ tội phạm cũng nhờ vậy mà giảm bớt. Do vậy, thế hệ trẻ cần nhận thức rõ về ý nghĩa thực sự của hạnh phúc và phấn đấu hết sức để đạt được hạnh phúc, trước là cho bản thân và sau là cho cả cộng đồng. Muốn làm được điều này, mỗi người phải không ngừng bồi dưỡng trí tuệ, tạo lập nhân cách để có thể vững vàng trên “con đường kiếm tìm và chia sẻ hạnh phúc”. “Mỗi người đều là kiến trúc sư hạnh phúc cho riêng mình”. Vậy nên hãy sống hết mình với những điều mình muốn và bạn sẽ tìm được ý nghĩa của cuộc đời mình.

Đề 1: ĐỌC HIỂU Chẳng ai muốn làm hành khất Tội trời đày ở nhân gian Con không được cười giễu họ Dù họ hôi hám úa tàn Nhà mình sát đường, họ đến Có cho thì có là bao Con không bao giờ được hỏi Quê hương họ ở nơi nào Câu1: Văn bản thuộc loại thể thơ nào? Câu 2:Thái độ người cha được thể hiện ra sao qua 2 cụm từ “ không được” và “ không bao giờ được” Câu3: Người cha nhắc nhở...
Đọc tiếp

Đề 1: ĐỌC HIỂU

Chẳng ai muốn làm hành khất

Tội trời đày ở nhân gian

Con không được cười giễu họ

Dù họ hôi hám úa tàn

Nhà mình sát đường, họ đến

Có cho thì có là bao

Con không bao giờ được hỏi

Quê hương họ ở nơi nào

Câu1: Văn bản thuộc loại thể thơ nào?

Câu 2:Thái độ người cha được thể hiện ra sao qua 2 cụm từ “ không được” và “ không bao giờ được”

Câu3: Người cha nhắc nhở con điều gì qua 2 đoạn thơ

Đề 2: ĐỌC HIỂU

Giáo dục tức là giải phóng. Nó mở ra cánh cửa dẫn đến hòa bình, công bằng và công lí(2). Những người nắm giữ chìa khóa của cánh cửa này – các thầy, cô giáo, các bậc cha mẹ, đặc biệt là những người mẹ - gánh một trách nhiệm vô cùng quan trọng, bởi vì cái thế giới mà chúng ta để lại cho các thế hệ mai sau sẽ tùy thuộc vào những trẻ em mà chúng ta để lại cho thế giới ấy

Câu hỏi:

  • Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn
  • Câu 2: câu 1 và câu 2 được liên kết với nhau bơi phép liên kết nào
  • Câu 3: Theo tác giả “ ngườii nắm giữ chìa khoá của tương lai “ là ai ? Chìa khoá ấy là gì?
  • Câu 4: chỉ ra thành phần biệt lập có mặt trong đoạn văn và nêu tên gọi của nó
  • Câu 5: Thái độ của tác giả thể hiện trong đoạn văn
2

ĐỀ 1:

Câu 1 :Văn bản thuộc thể thơ 6 chữ.

Câu 2 : Ở đây, qua hai cụm từ "không được" và "không bao giờ được" cho thấy thái độ của người cha ở đây rất nghiêm khắc, dứt khoát.

Câu 3 : Người cha nhắc nhở con : "Biết tôn trọng lẫn nhau, yêu thương nhau chân thành, nhất là với những người có hoàn cảnh kém may mắn, bởi họ rất dễ bị tổn thương".

ĐỀ 2:

Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính của đoạn là nghị luận.

Câu 2 : Từ ngữ thực hiện phép liên kết giữa câu 1 và câu 2 của đoạn văn trên được thế hiện ở từ “nó” (chủ ngữ của câu 2). Đó là phép thế.

Câu 3 : Người nắm giữ chìa khóa tương lai là : các thầy, cô giáo, các bậc cha mẹ, đặc biệt là những người mẹ. Chìa khóa ấy là cánh cửa mở ra hào bình, bình đẳng.

Câu 4 : Thành phần biệt lập trong đoạn văn trên : các thầy, cô giáo, các bậc cha mẹ, đặc biệt là những người mẹ. Tên gọi của thành phần biệt lập đó là thành phần phụ chú.

Câu 5 : Thái độ của tác giả thể hiện trong đoạn là một thái độ trân trong, biết ôn những người nắm giữ "chìa khóa" và bằng giọng văn nhẹ nhàng, tác giả đã nhắc nhở các thế hệ sau này cần nhớ ơn những người giữ "chìa khóa" vì đã mở ra một cuộc sống hòa bình, bình đẳng như ngày nay.