K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 11 2020

                                                                                                      Chủ nhật , ngày 22 tháng 11 năm 2020

An thân mến!

Mình là Gấu, học sinh trường THCS Tân Dĩnh , huyện Lạng Giang Tỉnh Bắc Giang.

Mấy tháng trước, chúng mình đã làm quen và kết bạn với nhau ở trại hè: Cháu ngoan Bác Hồ của thành phố tổ chức tại khu nghỉ mát bãi biển sầm Sơn, bạn nhớ ra chưa?

Mấy hôm nay, đài phát thanh, truyền hình của tỉnh và cả nước thông báo vùng quê của bạn vừa trải qua một cơn bão lớn, bà con ngư dân bị thiệt hại khá nhiều về tàu thuyền và các phương tiện đánh bắt. Nhìn cảnh làng quê của bạn xơ xác, cây cối gãy đổ ngổn ngang, hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và những người thân trong gia đình cùng ngồi xem tivi đều cảm thấy ngậm ngùi, đau xót. Đáng sợ thay là những cơn giận dữ của thiên nhiên, bất ngờ gieo tai hoạ xuống cuộc sống của không ít người dân lao động ở những làng chài ven biển.

Thiệt hại vật chất dần dần rồi sẽ được khôi phục, nhưng những tổn thất về tinh thần, tình cảm thì không gì bù đắp được. Mình đã khóc khi trên màn hình hiện lên cảnh những người mẹ trẻ tay bồng con nhỏ đứng trên bờ cát, dõi mắt ra khơi xa, đau đáu mong chờ bóng dáng người thân trở về sau cơn bão. Biển cả lúc êm đềm, lúc dữ dội, thật khó lường phải không An?

Nhưng mình tin rằng, với tình cảm đoàn kết, cưu mang, lá lành đùm lá rách đã thành truyền thống tốt đẹp bao đời của dân tộc Việt Nam, đồng bào cả nước sẽ giúp bà con quê bạn vượt qua cơn hoạn nạn.

An thân mến!

Trên này, thành phố đang phát động phong trào giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Chúng mình cũng đang tích cực đóng góp quần áo, sách vở và cả đồ chơi nữa để gửi đến các bạn vùng bị thiên tai. Mình biết rằng giá trị của những cái đó chẳng đáng là bao nhưng nó thể hiện sự quan tâm chia sẻ của chúng mình với các bạn đang gặp khó khăn.

Mình rất mong các bạn sớm ổn định cuộc sống bình thường và lại tiếp tục cắp sách đến trường. Chúc An mạnh khoẻ và học giỏi! Hẹn gặp nhau vào hè năm sau, An nhé!

Bạn mới

Gấu

Ngô Văn Gấu

Bạn tham khảo ạ!!!!

20 tháng 11 2020

Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao nhìn vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.

Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó:

- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút nét hoa viết vào vở Toán.

Nói rồi, Linh sực nhớ ra và reo lên:

- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?

Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cuối cùng, tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:

- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.

Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:

- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!

Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.

Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói: Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

20 tháng 11 2020

mình là Vũ Nhật Bảo châu. Hôm qua, mẹ nhờ mình giúp mình một tay. mình đồng ý với mẹ và đi ngay. mình đã làm được quét nhà, rủa bát,nấu cơm và giặt quần áo.mẹ khem mình ngoan và tốt bụng......

20 tháng 11 2020

Tuổi thơ của mỗi người đều gắn bó với một kỉ niệm nào đó, có thể là mái đình, bãi cỏ thả diều, lớp mẫu giáo… Riêng em, em thấy mình thật gần gũi với ngôi trường Tiểu học, nơi em đã học từ lớp Một đến bây giờ.

Nhìn từ xa, ngôi trường ẩn trong luỹ tre làng, lấp ló những mảng tường xanh, vàng như một bức tranh lập thể nhiều màu sắc trên nền bầu trời xanh trong. Đến trường, hiện ra trước mắt em ba dãy phòng học xây thành hình chữ H. Tường lớp học màu xanh da trời, mái lợp tôn màu xám bạc. Dãy phòng Ban giám hiệu, phòng truyền thông lợp ngói đỏ, tường phòng sơn màu vàng kem. Trường có hai sân chơi, cũng là sân để tập thể thao, diễu hành. Sân trước rộng hơn sân sau.

Giữa sân là cột cờ uy nghiêm với lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió. Sân trước của trường rợp bóng mát dưới những tán lá bàng, tán cây phượng vĩ xum xuê, được trồng từ lâu đời. Sân sau của trường chỉ rộng bằng một nửa sân trước. Sân sau mát mẻ nhờ bóng râm của cây bàng cổ thụ có thân cành phình to, chia nhánh, thắt eo như một cây cảnh khổng lồ.

Góc trái sân sau là giếng nước và nhà vệ sinh. Góc phải sân là căng-tin và phòng chơi bóng bàn. Đó là hai phòng lớn mái bê-tông, cửa kính nom khá đẹp. Trường em có tất cả hai mươi lăm phòng học. Mỗi phòng học có hai dãy bàn học sinh, một tủ hồ sơ và bàn giáo viên. Gần đây, mỗi phòng học được trang bị thêm một màn hình vi tính và quạt trần. Phòng học nào cũng có ảnh Bác Hồ treo trang trọng phía trên bảng đen lớp học. Ảnh Bác hiền từ, tôn nghiêm phía dưới câu khẩu hiệu nổi tiếng của Bác: “Không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Phòng học sáng lên, rộng rãi, thoáng mát trước các khung cửa sổ mở rộng.

Đẹp nhất trường là phòng Truyền thống và các bồn hoa dọc hành lang lớp học. Bước vào phòng Truyền thông, em rất xúc động trước sự bài trí ở đây. Tượng bán thân của Bác Hồ được đặt ở vị trí trang trọng nhất. Cạnh đó, các lá cờ nhà trường đoạt giải trong các kì thi được treo ngay ngắn. Các ảnh chụp sinh hoạt của học trò và giáo viên treo dọc hai bức tường làm phòng Truyền thống thêm ấm áp. Ngoài sân, những bồn hoa nối dài nhau như một đường viền đủ màu sắc giúp sân trường đẹp hẳn lên, tươi vui hơn. Mỗi một ngày đến lớp học, em thêm yêu thầy cô, yêu bạn bè và ngôi trường thân quen của mình.

Mai này tốt nghiệp Tiểu học, chúng em sẽ xa mái trường đã học trong năm năm đầu đời. Em quên sao được những ngày đầu tiên đến lớp còn rụt rè, nép sát bên mẹ. Em chắc chắn sẽ ghi nhớ mãi hình ảnh chúng em: khăn quàng đỏ trên vai, nghiêm trang và xúc động trong lễ tổng kết năm học hàng năm. Em cố gắng học giỏi để xứng đáng là anh chị, cánh chim đầu đàn của mái trường Tiểu học

Văn mẫu lớp 5: Tả ngôi trường thân yêu gắn bó với em nhiều năm qua

19 tháng 11 2020

Giống nhau:

- Đều có chi tiết gây cười, tình huống bất ngờ.

Khác nhau:

- Nếu mục đích của truyện ngụ ngôn là khuyên nhủ, răn dạy người ta một bài học trong cuộc sống thì mục đích của truyện cười là mua vui, phê phán, chế giễu những hiện tượng đáng cười trong cuộc sống

19 tháng 11 2020

Điểm khác nhau :

* Truyện cười :

- Dùng yếu tố gây cười , thú vị , kết thúc bất ngờ.

- Có mục đích : cười cợt, mỉa mai, châm biếm những thói hư tật xấu, những quan niệm cổ hủ, ...của con người trong xã hội cũ

* Truyện ngụ ngôn :

- Mượn hình ảnh, lời nói, hành động,... của loài vật để ngụ ý chỉ con người

- Có mục đích giáo dục, khuyên răn con người 

- Sự kiên nhẫn chờ đợi từ sáng đến chiều của anh thứ 1 trong truyện " Lợn cưới, áo mới " không phải là 1 đức tính tốt  . Vì  anh ta chờ đợi chỉ vì một mục đích nực cười , đó là để khoe chiếc áo mới của mình . Nó mang đậm tính chất gây cười , từ những việc làm nhỏ nhoi . Trong thời gian anh ta đứng chờ đợi có thể làm nhiều việc khác , có ích . Tại sao anh ta lại không kiên nhẫn làm những việc có ích ? Sự khoe mẽ tượng trung cho người có tính phô trương , trẻ con . 

19 tháng 11 2020

em dam ban xong em rut do la viec tot cua tao

19 tháng 11 2020

what ngu văn à

19 tháng 11 2020

hai học sinh kia ( phụ ngữ ) rất nghịch

19 tháng 11 2020

cả họ nhà bạn ấy sử dụng olm tại nhà