Hãy giải thích vì sao ở một số đề bài viết văn, từ đầu tiên của những đề bài đó không dùng từ "em" mà dùng từ "anh/chị"?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mở đoạn:
Giới thiệu, dẫn dắt chủ đề:"Sống vì người khác":
Vd: có thể dẫn từ câu nói, câu chuyện hoặc hiện tượng đạo lý trong cuộc sống.
Thân đoạn:
Giải thích vấn đề:
"Sống vì người khác" có nghĩa là sống rất quan tâm đến suy nghĩ của người khác, đôi khi mình muốn làm việc này nhưng "vì người khác" mình không làm nữa.
Bàn luận, phân tích:
Theo em, "người khác" ở đây chỉ người lạ hoặc người thân của mình.
+ Em hoàn toàn phản đối việc sống vì người khác như vậy, dù là người lạ hay người thân.
-> bởi khi sống, mình nên có mục đích sống riêng của mình, mình sống theo cách mình muốn, làm những gì mình thích miễn là nó không phạm phải chuẩn mực xã hội.
+ Nhưng bên cạnh đó, ở một khái cạnh khác,"sống vì người khác" lại phần nào giúp cho con người ta thay đổi bản tính xấu của mình, hướng người ta tới một con người có đạo đức tốt và một tương lai sáng lạn.
Dẫn chứng:
+ Ví như một người nào đó từ nhỏ đã bị lâm vào các tệ nạn xã hội, nhưng vì lời khuyên nhủ của mọi người xung quanh, sự khuyến khích của người thân dành cho mình nên người đó đã thay đổi, đã hoàn thiện lại bản thân mình. Đây chính là mặt lợi của "sống vì người khác".
--> Nói một cách dễ hiểu: nó có nghĩa là phát triển bản thân hơn vì người khác.
+ Hoặc ở một khía cạnh tiêu cực, một người mà chỉ luôn thay đổi bản thân một cách vô định chỉ vì lời nói hoặc hành động của người khác, người đó sẽ đánh mất chính bản thân mình.
Suy nghĩ về người "sống vì người khác":
+ Nếu sống vì người khác để trở nên tốt đẹp hơn, đó là điều cần làm. Điều đó còn thể hiện ra con người sống như vậy là người biết quan tâm, yêu thương mọi người xung quanh
+ Nếu sống vì người khác chỉ bởi mình sợ sệt họ, mình hèn nhát hạ mình thay đổi theo ý người khác, đó là điều không nên.
Kết đoạn:
Tổng kết, khẳng định lại bằng suy nghĩ và cảm nhận khái quát của bản thân về chủ đề.
Vết nứt: lỗ hổng, khe hở
ánh sáng: sự chói chang, sáng chói của ông mặt trời ẩn đến điều tốt đẹp.
Mọi thứ đèu có vết nứt. Đó là cách để ánh sáng lọt vào
Ý chỉ đến việc xấu, việc khó khăn, việc gian nan khó hoàn thành, việc gì đều có 1 điểm yếu điểm hở để mình có thể đưa ánh sáng vào, đó cũng là lúc mà mình đã hoàn thành được công việc đó. Không có gì là không thể, không gì là không có cách giải quyết.
Nói đến xứ sở mặt trời mọc - Nhật Bản thì chúng ta ko thể ko nói tới 1 loài hoa đc gọi là quốc hoa nơi đây - hoa anh đào. Vậy hoa anh đào có cấu tạo và hình dáng ra sao mà được gọi là "quốc hoa"?. Trước hết, hoa anh đào là 1 loài hoa của các loài thực vật thuộc phân chi anh đào, chi Mận mơ. Hoa anh đào có rất nhiều loại. Nó nở thành chùm nên cùng với biểu tượng những đám mây, hoa tượng trưng cho cuộc sống phù du, sớm nở tối tàn trong văn hóa Nhật Bản. Hoa anh đào thuộc họ nhà hồng, thân gỗ nhỏ cao khoang từ 5 đến 10 mét. Lá hoa có hình mũi mác. Hoa anh đào có màu hồng, 5 cánh mềm mại, mịn màng như nhung. Bản thân cây hoa anh đào có tuổi thọ cao, một số giống có tuổi thọ hơn 100 năm, nhưng hoa anh đào rất ngắn. Ngay cả trong mùa xuân, nó chỉ nở trong một khoảng thời gian ngắn, và những cánh hoa mỏng manh bay theo gió, vì vậy nó không nở rộ trong nửa tháng. Hoa anh đào nở rộ vào tháng 3hơn nũa Hoa anh đào nở còn là một trong những khung cảnh đẹp nhất của mùa xuân tại Nhật Bản. Loài "quốc hoa" này có ý nghĩa như là chỉ một người duyên dáng, yêu kiều, có nền tảng giáo dục tốt. Nhìn chung, các loại hoa anh đào đều mang ý nghĩa tích cực. Vì vậy nhật bản rất yêu quý loài hoa này.
Một nghệ sĩ violin người Mỹ - Louis L.Kaufman đã từng nêu ý kiến của mình rằng: "Khi gieo hạt giống của tình bạn, chúng ta sẽ gặt hái những bông hoa của niềm vui". Chúng ta có thể thấy được biện pháp tu từ hoán dụ của ông khi nêu lên ý kiến của bản thân. "Hạt giống tình bạn" và "bông hoa niềm vui". Ở đây, ta có thể thấy được hình ảnh hạt giống và bông hoa tượng trưng cho việc làm trồng cây. Thực tế cuộc sống, khi chúng ta gieo hạt nuôi dưỡng cái cây đó thì nó sẽ nở ra một bông hoa đẹp đẽ. Tương tự, gieo cây nào thì thu được hoa và quả của cây thế đó như câu " Gieo nhân nào gặp quả đó " vậy. Câu nói của người nghệ sĩ này cũng thế, khi ta gieo một hạt giống tình bạn thì ta sẽ gặt hái được bông hoa niềm vui. Ý nghĩa sâu xa nhất mà em có thể cảm nhận được chính là khi chúng ta kết bạn với một người nào đó, cố gắng xây dựng tình bạn bằng những hành động như: vui vẻ với bạn, bao dung, nhường nhịn ,.... thì chúng ta sẽ có được niềm vui từ tình bạn hai bên mang lại cho nhau. Đó là ẩn ý trong câu nói của Tác giả Louis L.Kaufman. Theo em, câu nói này rất đúng đắn và thể hiện một chân lý thực tế, nó đưa ra một quá trình đáng chiêm nghiệm thành một câu nói 2 vế. Khi đó, chúng ta liền cảm nhận được tình bạn là thứ mà con người ta không thể nào thiếu trong cuộc sống, là nhu cầu tối thiểu của tinh thần con người. Có bạn tốt và thân, người ta mới biết điều chỉnh tính cách bản thân. Đôi khi người bạn còn giúp đỡ rất nhiều điều cho mình, từ bài học trên lớp cho đến đạo lý cuộc đời. Cũng có khi con người ta thay đổi khác hoàn toàn nhờ những người bạn quý giá của mình, hay nói đúng hơn là nhờ " bông hoa của niềm vui" mà ta gặt hái được. Tuy nhiên, không phải sự gây dựng nền móng tình bạn nào cũng có được thu hoạch như ý muốn. Người nông dân trồng cấy 2 hecta đất không thể thu hoạch hết 2 hecta được, nó sẽ còn 100m không thể thu hoạch. Vấn đề này, với tình bạn cũng thế. Khi xây dựng, có lúc chúng ta sẽ không thể thu hoạch hết được nhưng cũng đừng vì thế mà không gây dựng. Tình bạn vốn luôn đẹp đẽ, cũng đừng gặp ai cũng kết thân quá nhiều. Đôi khi, có một số việc luôn phải có giới hạn và chừng mực của nó. Hạt giống tình bạn cũng có hạn, đừng gieo quá nhiều, chăm không xuể không hết rốt cuộc bạn cũng chẳng thu hoạch được một bông hoa niềm vui quý giá nào cả. Trên thực tế, đời sống xã hội hiện nay, làm việc gì khi có bạn bè đều vui vẻ hơn rất nhiều. Từ nhỏ cho đến lớn, nếu như con người sống không có nổi lấy một người bạn thân thì người đó vẫn chưa thật sự sống. Người đó là đang sống" chết" với cảm xúc, tinh thần của mình. Khép lại bài văn trên, ta có thể biết được tình bạn là vô vàn câu chuyện giản đơn đem lại niềm vui hạnh phúc cho con người. Tình bạn mang lại sự giải trí nhẹ nhàng không thể thiếu. Ấy nhưng, không phải ai cũng có thể thân, chúng ta nên biết cách " lựa bạn mà chơi".
#TueLam
1.PTBĐ chính : biểu cảm
2. BPTT : điệp ngữ
3.Tác dụng :
+ điệp từ " chưa " cho người đọc,người nghe thấy được những thông tin rõ ràng,ý nghĩa mà tác giả muốn truyền đạt.
+ tăng sự diễn đạt cho lời thơ,làm cho câu thơ thêm tính cảm xúc và hấp dẫn .
+ tăng tính liên kết cho câu thơ trước và sau đồng thời đưa ra được những tâm tình mà người đọc có thể tự cảm nhận .
4.Cảm nhận:
+ Quê hương, xứ sở của em là một nơi có ý nghĩa sâu nặng,lớn lao đối với tâm hồn,kỷ niệm thơ ấu của em.
+ Những gì thân thuộc với quê hương cũng như là những điều thân thuộc với em,em yêu quê hương và yêu những câu chuyện đơn giản liên quan đến nó.
+ Không có một mảnh đất nào đẹp bằng quê hương của ta.
+ Quê hương là nơi thiêng liêng và ý nghĩa đối với em,không chỉ riêng em mà còn với rất nhiều người.
+ Phải chăng sức mạnh lớn nhất của con người ta nằm ở trái tim? Và nhờ có quê hương là hậu phương chắc vững,con người ta mới có thể làm nên chuyện lớn.
+ ....
Phần làm văn đăng câu mới thì mn làm dễ hơn .
#N
cho mình mượn chỗ bình luận nói vs bn đăng câu hỏi nha sr :
bạn làm đoạn hay bài ạ?
Đọc bài ca dao sau và trả lời các yêu cầu nêu bên dưới:
“Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.”
(Ca dao than thân, yêu thương tình nghĩa - Ngữ văn 10, tập 1, trang 83, Nxb GD 2006)
Câu 1: Anh (chị) hãy xác định nhân vật giao tiếp trong bài ca dao trên?
`->` Nhân vật giao tiếp là:Những cô gái ở thời phong kiến
Câu 2: Anh (chị) hãy cho biết nội dung giao tiếp của bài ca dao trên là gì?
`->` Nói về số phần cực khổ của ng phụ nữ thời phong kiến,cho ta thấy rõ giá trị của những ng con gái dưới thời phong kiến ko thể quyết định được số phận, hạnh phúc của chính mik
"Em" thường dùng cho h/s tiểu học và THCS ; xưng hô nhẹ nhàng ; yêu quý . Còn anh/chị thường dùng cho h/s THPT ; xưng hô thể hiện sự tôn trọng với những người đã lớn ; có sự hiểu biết