Viết phân tích bài sự tích cây vú sữa
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Con thích nhất đoạn cuối cùng trong văn bản " Tinh thần yêu nước của nhân dân ta "- Hồ Chí Minh
Trong một khu vườn yên bình nằm khuất sau những ngọn đồi, ánh nắng vàng rực rỡ buổi sáng sớm bắt đầu len lỏi qua từng tán lá xanh mướt, làm cả khu vườn như bừng tỉnh. Cỏ mềm dưới chân và những khóm hoa đồng nội đua nhau nở rộ, rực rỡ như cầu vồng nhỏ trải dài trên nền đất. Trong vườn, có hai người bạn thân thiết luôn cùng nhau sẻ chia mọi điều - Tia Nắng và Cơn Gió.
Tia Nắng có ánh vàng ấm áp, mỗi lần cậu xuất hiện, cả khu vườn như được truyền thêm sức sống. Mọi cây cỏ hoa lá đều nghiêng mình đón nhận tình cảm nồng nàn mà cậu mang lại. Tia Nắng luôn tươi vui và sôi nổi, cậu thích cảm giác được sưởi ấm mọi vật, từ những chiếc lá xanh cho đến mặt đất nâu.
Còn Cơn Gió, với làn gió mát mẻ và nhẹ nhàng, luôn mang đến sự dễ chịu cho khu vườn. Cơn Gió hiền hòa nhưng cũng có phần tinh nghịch, thích vờn quanh những đóa hoa, làm chúng rung rinh như đang khiêu vũ. Cậu còn rất nhạy bén, chỉ cần một chút thôi là có thể nhận ra sự thay đổi của thiên nhiên, từ những đám mây xa xăm hay bầu trời chuyển sắc.
Một ngày nọ, khi cả hai đang dạo chơi trong vườn, Cơn Gió khẽ thì thầm với Tia Nắng: “Cậu thấy không, mọi thứ hôm nay sao mà yên bình đến lạ. Tớ muốn thử điều gì đó khác lạ, thử thổi một làn gió mạnh xem sao.”
Tia Nắng mỉm cười, nói: “Vậy tớ sẽ ở bên cậu, chiếu sáng để cả vườn không cảm thấy lo lắng.”
Và thế là, Cơn Gió bắt đầu nhẹ nhàng khuấy động không khí, làm những chiếc lá đung đưa như chào đón sự mới lạ. Càng lúc, cơn gió càng mạnh hơn, cuốn theo những cánh hoa bay lượn trong không trung. Khu vườn ngỡ ngàng nhưng vẫn cảm nhận được sự an lành từ ánh nắng của Tia Nắng.
Khi đã mệt, Cơn Gió dịu lại, trở về với sự nhẹ nhàng vốn có. Cậu nói với Tia Nắng: “Thật là thú vị! Cậu có thấy không, mọi thứ thật sống động biết bao khi chúng ta cùng nhau tạo nên điều mới lạ.”
Tia Nắng gật đầu đồng ý, ánh mắt lấp lánh niềm vui. Cả hai hiểu rằng, sự kết hợp của họ, dù là nồng nhiệt hay dịu dàng, đều làm cho khu vườn thêm sinh động và tràn đầy sức sống. Khu vườn vẫn là khu vườn, nhưng với Tia Nắng và Cơn Gió, mỗi ngày lại là một cuộc phiêu lưu mới, mang lại niềm vui và hạnh phúc cho tất cả những gì tồn tại nơi đó.
Mỗi năm, trường em luôn tổ chức cho chúng em những buổi tham quan ngoại khóa để mở mang kiến thức và trải nghiệm thực tế. Năm nay, trường đã cho chúng em cơ hội đặc biệt khi đến thăm Viện bảo tàng Phòng không - Không quân, nơi trưng bày những "chiến sĩ thép" oai hùng của quân đội Việt Nam. Viện bảo tàng có khuôn viên rộng lớn và xinh đẹp, nằm ngay trên con đường Trường Chinh. Ngay từ cổng vào, chúng em đã ấn tượng bởi tòa nhà lớn với những bậc thềm lát đá dẫn lên sảnh trưng bày hiện vật chính. Kiến trúc của viện bảo tàng hiện đại nhưng cũng rất cứng cáp, với những cột trụ lớn, tạo nên một không gian rộng mở và đầy uy nghiêm. Bước vào viện bảo tàng, em và các bạn cảm nhận được sự choáng ngợp trước những chiến tích lịch sử oai hùng được trưng bày. Chúng em được dịp tận mắt ngắm nhìn những chiếc máy bay đã từng tham gia chiến đấu cùng với các chiến sĩ dũng cảm. Cảm giác được chạm tay vào những di vật lịch sử này mang đến cho em niềm vui sướng và tự hào vô cùng. Buổi tham quan ngoại khóa đã đem lại cho em nhiều kiến thức bổ ích về lịch sử và quân sự, giúp em hiểu rõ hơn về lòng dũng cảm và sự hy sinh của các chiến sĩ trong quá khứ.