Mở đầu và kết thúc bài thơ khi con tu hú có âm thanh j? Nêu tác dụng của âm thanh ấy trong vc diễn tả tâm trạng của nhà thơ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TL;
Gợi ý thôi nha
Đoạn văn đạt yêu cầu về nội dung
Ly cocktail : Ta có thể tự pha chế -> làm chủ cuộc đời mk
Ly cocktail như thế nào : ( vè vị , về màu sắc => gia vị cuộc sống)
=> thưởng thức ra sao
Có thể nói cocktail đã xuất hiện từ thế kỉ 16, nhưng đến cuối thế kỉ 19 mới được nhiều người biết đến. Đồ uống này càng trở nên phổ biến rộng rãi ở Châu Âu và Mỹ khi luật cấm buôn bán rượu (1920) bắt đầu có hiệu lực. Đến năm 1968, cocktail lần đầu tiên được định nghĩa trên một tờ báo của Mỹ.
Cảnh đoàn thuyền đánh cá trở về:
- Trong khúc hát mê say:
+ Câu hát khi ra khơi gợi sự hài hòa giữa câu hát của con thuyền và ngọn gió -> ước mong chuyến đi biển thuận lợi, bình yên.
+ Câu hát khi trở về gợi niềm vui phơi phới của những người dân chài trở về trên những con thuyền đầy ắp cá.
- Trong cuộc chạy đua với mặt trời:
+ Nhân hóa: con thuyền thành một sinh thể sống chạy đua được với thời gian.
+ Tác dụng:
· Nâng tầm vóc của con thuyền, con người ngang tầm vũ trụ.
· Niềm hân hoan, tư thế khẩn trương của cả thiên nhiên và con người khi đón chào ngày mới.
- Trong ánh sáng rực rỡ, huy hoàng: hoán dụ
+ Đó là ánh sáng của mặt trời lúc bình minh.
+ Đó là ánh sáng của muôn ngàn mắt cá lấp lánh ánh mặt trời.
=> Con thuyền đã chiến thắng trong cuộc chạy đua.
=> Khổ thơ mang âm hưởng của một bản anh hùng ca lao động, thể hiện niềm vui phơi phới của một con người khi chiến đấu, chiến thắng và làm chủ đất trời.
- Khi con tu hú gọi bầy.
- Ngột làm sao, chết uất thôi
Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!
Tiếng chim tu hú gợi lên trong lòng người tù cách mạng những hình ảnh tràn đầy sức sống của mùa hè và cùng đồng thời là tiếng gọi trong lòng của nhà thơ . Nhà thơ cảm nhận những vẻ đẹp bằng chính sức mạnh , tâm hồn , tình yêu quê hương da diết và khát khao tự do cháy bỏng của mình .Tất cả đều thể hiện được những cảm xúc , niềm khao khát tự do đến tột cùng đối với sự sống bên ngoài trốn tù giam. Mở đầu bằng tiếng chim tu hú gợi về mùa hè đầy màu sắc và kết thúc bằng một giọng thơ chua xót đã khiến người đọc , người nghe day dứt đến tâm can . Bài thơ " Khi con tu hú " đã thành công khi nói lên được những uất ức kìm nén của người từ cách mạng khi ở chốn tù giam
1. Tiếng chim tu hú vọng qua song sắt nhà tù hay tiếng chim trong nỗi nhớ, trong hoài niệm?
Chim thì "gọi bầy". Lúa chiêm thì "đương chín". Trái cây thì "ngọt dần". Âm thanh ấy, hương vị ấy thể hiện nỗi nhớ đồng quê, nhớ làng xóm thân yêu. Chữ "đương chín" và "ngọt dần" gợi tả thời gian đang lặng lẽ trôi qua. Một giọng thơ bồi hồi tha thiết: "Nghe chim như nhắc tấm lồng thần hôn" (Truyện Kiều):
"Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần"
Giữa chốn ngục tù "lòng sôi rạo rực", người chiến sĩ trẻ nhớ "tiếng ve ngân", nhớ màu "vàng" của bắp, nhớ màu "đào" của nắng. Cánh sắc đồng quê trong hoài niệm trào lên trong tâm hồn biết bao bình dị, thân thiết, yêu thương:
"Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt, đầy sân nắng đào".
Có khao khát sống mới có nỗi nhớ ấy. Vần thơ đầy màu sắc, ánh sáng và âm thanh. Tiếng ve chứa đầy tâm trạng. Ve không kêu mà là "ve ngân". Sáu trăm năm về trước, Nguyễn Trãi lấy tiếng ve để nói về cảnh tình mùa hè:
"Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương"
(Quốc âm thi tập)
Sau này, trong bài "Việt Bắc", Tố Hữu lại viết:
"Ve kêu rừng phách đổ vàng".
Sau tiếng ve là màu "vàng" của bắp, là màu "đào" của nắng hiện lên. Chữ "ngân" tả tiếng ve "sôi" lên và ngân dài trong vườn quê. Chữ "đầy" gợi nắng đẹp, nắng chan hòa, nắng đầy sân, nắng rực rỡ. Nỗi nhớ trở nên bồi hồi: nhớ bầu trời xanh, nhớ con diều sáo "lộn nhào" giữa cái mênh mông "cao rộng" của từng không. Hình ảnh con diều "lộn nhào từng không" mang ý nghĩa biểu tượng cho sự tung hoành và khát vọng tự do:.
"Trời xanh ccìng rộng càng cao,
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không".
Sáu câu thơ đầu làm hiện lên bức tranh đồng quê thân yêu. Thơ nên nhạc, nên họa. Ngôn từ trong sáng, tinh luyện. Mỗi chữ được dùng như được chắt lọc qua hồn quê và hồn thơ đậm đà: "đương chín", "ngọt dần", "dậy tiếng ve ngân", "đầy sân nắng đào", "xanh, rộng, cao", "lộn nhào"...
Trẻ trung và yêu đời, say mê và khao khát sống, khao khát tự do. Nhà thơ đang bị đày đọa trong ngục tối, nhưng " tinh thần ở ngoài lao" mới có cảm xúc, cảm hứng ấy.
Trong tiềm thức của con người Việt Nam, tiếng tu hú là tiếng gọi mùa: 'Tu hú kêu, tu hú kêu, hoa phượng nở, hoa gạo đỏ đầy ước mơ hi vọng...". Đó là mùa hạ chói chang ánh nắng và đi cùng với đó là những sắc màu rực rỡ của thiên nhiên. Tiếng tu hú thân quen bất chợt vang vọng gợi lên trong tâm hồn người thanh niên trẻ tuổi đang sục sôi ước mơ, khát vọng nhưng bị mất tự do ấy bao suy tưởng về một mùa hè ngập tràn màu sắc và niềm vui.
HOK TỐT
Ngày hôm ấy, là sinh nhật bạn thân của tôi. Bữa tiệc ấy có lẽ sẽ rất vui nếu như không có chuyện đó xảy ra. Trước khi buổi tiệc bắt đầu, tôi là người đến sớm nhất để giúp bạn trang hoàng tiệc. Sau khi xong việc, tôi lên phòng Nhi nghỉ xả hơi và bật nhạc nghe. Khi nằm lên giường, cảm thấy có gì cồm cộm dưới gối, tôi liền lấy ra xem thì ra đó là nhật kí của Nhi tranh thủ lúc Nhi còn đang ở dưới lầu tôi đọc lướt qua cuốn sổ. Quá chăm chú đọc nên tôi không biết rằng Nhi đã đứng đó từ lúc nào. Nhi hét thất thanh: “Cậu thật quá đáng!”. Tiếng hét của Nhi làm tôi chợt tỉnh, tôi vô cùng sợ hãi và bất ngờ, tay tôi run lên, quyển nhật kí rơi xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm tôi không thể tưởng tượng được. Đôi mắt Nhi tức giận và thật xa cách. Tôi cảm thấy sợ hãi mà không nói lời được lời nào khi thấy trên khuôn mặt bạn là hai hàng nước mắt. Tôi chưa kịp xin lỗi thì Nhi đã xuống dưới nhà. Bữa tiệc hôm ấy đã diễn ra nhưng không ai thấy sự xa cách của tôi và Nhi. Về nhà tôi suy nghĩ về hành động của mình, tôi tự trách mình tại sao lại tò mò đến như vậy ? Tôi giận chính bản thân mình khi đã xem trộm nhật kí riêng tư của bạn. Hôm sau đến lớp tôi đứng trước bạn và nói lời xin lỗi. Thật may là Nhi đã tha thứ lỗi lầm này của tôi. Tính hiếu kì đôi lúc làm con người khám phá ra những điều mới lạ nhưng cũng có lúc làm cho con người trở nên xấu xa hơn khi nó biến thành sự tò mò tọc mạch. Mỗi con người đều có 1 góc riêng tư không thể bày tỏ cùng ai và điều đó cần được tôn trọng. Vì vậy lén xem trộm nhật kí của bạn là một hành vi không đúng. Vì vậy hãy luôn tôn trọng người khác.
Với đề bài như vậy thì bạn có thể viết về những trò chơi ở các bản làng hay một số trò chơi đồ chơi của trẻ em thời xưa, bạn có thể lên youtuber và xem kênh "mango vid" nó có những video về trẻ con thời xưa đấy ^^ <Đây không phải QC>
Hoặc bạn có thể viết về những đò dùng như trống cơm, trống đồng, quần áo, ....
#HT
&YOUTUBER&
Tôi có đồng ý với thông điệp này. Dịch corona không chỉ cướp đi hàng nghìn sinh mạng của con người, có thể nói đây là một dịch bệnh rất nguy hiểm. Chúng ta nên đề phòng, đừng chủ quan và cũng đừng hoang mang. Chỉ cần quan tâm phòng trống dịch thì mọi người sẽ ổn. "Căng mình chống dịch nhưng đừng hoang mang". Đây là một câu nói đúng về việc phòng trống dịch covid 19."Căng mình chống dịch" để biết được tình hình của dịch bệnh chuyển biến phức tạp ra sao, để chúng ta có thể phòng trống dịch một cách tốt nhất: Rửa tay, đeo khấu trang khi ra ngoài, không đi ra những chỗ đông người,....Đó là những việc làm rất nhỏ để bảo vệ bản thân của mình khỏi vi-rút corona. "Đừng hoang mang". Dịch corona là một dịch bệnh rất lớn, mọi người đều rất hoang mang nhưng chúng ta chỉ cần làm theo những điều để báo vệ bản thân mình tốt nhất. Chúng ta không nên hoang mang, hãy sống vui vẻ để cho tâm trạng của bạn được tốt nhất. Khi đó, bạn sẽ có thể phòng trống dịch một cách dễ dàng. Nếu có hoang mang, hãy bình tĩnh lại. Thông điệp này rất có ít, tôi mong mọi người sẽ biết đến thông điệp này nhiều hơn để chúng ta có thể phòng trống dịch một cách bình tĩnh:
C- Cắt bớt chi tiêu
O- Ổn định cuộc sống
V- Vệ sinh sạch sẽ
I- Ít tụ tập, ăn chơi
D- Đầu tư sức khỏe & chí tuệ
1- 1 điều nhịn
9- 9 điều lành
FIGHTING
- Tiếng chim tu hú:
+ Nếu như tiếng chim tu hú ở những câu thơ đầu là tiếng gọi náo nức của bức tranh mùa hè thì tiếng chim tu hú ở cuối tác phẩm như một niềm ám ảnh, gợi niềm nhức nhối, bực bội đến đau khổ.
+ Nhưng hai âm thanh ấy, tiếng chim tu hú ở đầu và cuối bài thơ đều vang lên từ thế giới của tự do, của cuộc sống.