K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 7 2017

Chứa tiếng bắt đầu bằng l hoặc n.

4 tháng 10 2019

Chọn c

25 tháng 9 2018

a) Điền vào chỗ trống s hay x ?

Giàu đôi con mắt, đôi tay Tay siêng làm lụng, mắt hay kiếm tìm Hai con mắt mở, ta nhìn Cho sâu, cho sáng mà tin cuộc đời.

b) Đặt trên chữ in đậm dấu hỏi hay dấu ngã ?

Tôi lại nhìn đôi mắt trẻ thơ Tổ quốc tôi. Chưa đẹp thế bao giờ!

Xanh núi, xanh sông, xanh đồng, xanh biển Xanh trời, xanh của những ước mơ ...

21 tháng 4 2018

Tiếng trống khai trường như muốn thúc giục em phải hăng hái bước vào năm học mới, phải tranh thủ thời gian để học hành, phải cố gắng thi đua học tập với bạn bè để ai cũng khá, cũng giỏi.

4 tháng 9 2017

Trong ngày đầu tiên đến trường, tác giả vẫn đi trên con đường làng quen thuộc mà thấy như nó khác lạ hẳn, cảnh vật xung quanh cũng như vừa mới đổi thay. Vì hôm nay tác giả thấy mình đã trở thành một học sinh.

5 tháng 1 2020

Mẹ về như nắng mới

Sáng ấm cả gian nhà

Đó là hai câu thơ nói lên niềm vui của cả nhà khi mẹ trở về.

21 tháng 1 2018

Sẻ non đã đậu lên cành bằng lăng làm cho bông hoa chúc xuống giúp cho bé Thơ nhìn thấy rõ bông hoa.

2 tháng 8 2017

Có thể chọn hình ảnh: dấu hỏi giống như một vành tai nhỏ vì đó là nhận xét đúng. Cái dấu hỏi cũng tròn và cong như một vành tai người.

2 tháng 1 2017

Người mẹ đã làm theo yêu cầu của bụi gai là ôm ghì bụi gai vào lòng để sưởi ấm cho nó mặc cho da thịt bị gai đâm, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Sau đó bụi gai đã chỉ đường cho bà.

20 tháng 2 2017

a) Đoạn 1: Chiếc áo đẹp.

Gió bấc thổi từng cơn lạnh buốt báo hiệu mùa đông đã đến sớm rồi. Đã hơn một tuần nay tôi thấy Hòa mặc một chiếc áo len thật đẹp. Áo có màu vàng tươi như màu hoa cúc. Áo có một dây kéo dài có thể kéo từ dưới lên tận cổ. Đằng sau áo còn có một chiếc mũ có thể kéo trùm lên đầu cho khỏi lạnh. Tôi mượn Hòa mặc thử thấy ấm sực cả người. Tôi ao ước có một cái áo len như thế nên đêm ấy tôi đã ngỏ lời xin mẹ mua cho một cái áo len như cái áo của Hòa.

b) Đoạn 2 : Dỗi mẹ

Nghe tôi nói xong, mẹ tôi bảo: "Mẹ chỉ có một số tiền nhỏ đang định mua cho anh Tuấn và con mỗi đứa một cái áo bông. Cái áo len của Hòa đắt tiền bằng cả hai cái áo bông đây". Tôi phụng phịu với mẹ : "Nhưng con chỉ thích cái áo len màu vàng thôi" rồi tôi dỗi mẹ lên giường nằm, giả vờ ngủ.

c) Đoạn 3 : Nhường nhịn

 

Tôi nằm im chưa ngủ thì chợt nghe anh Tuấn thì thào với mẹ :

"Mẹ ơi, mẹ cứ mua cái áo len cho em Lan đi. Con không cần áo mới đâu". Mẹ tôi nói, giọng thật nhỏ nhẹ : "Năm nay xem ra sẽ lạnh lắm đấy. Không có áo ấm con bị bệnh đấy". Anh Tuấn cười : "Không hề gì đâu, con khỏe lắm. Con sẽ mặc thêm nhiều áo cũ ở bên trong". Mẹ tôi âu yếm bảo: "Được, con cứ ngủ đi, để mẹ nghĩ đã".

d) Đoạn 4 : Ân hận

Tôi nghe trọn câu chuyện giữa mẹ tôi và anh Tuấn, chợt tôi thấy ân hận vô cùng. Trong khi tôi chỉ nghĩ đến mình thì mẹ tôi quan tâm tới cả hai anh em và anh Tuấn sẵn sàng nhường phần áo ấm cho tôi. Nhất định sáng mai khi trở dậy tôi sẽ nói ngay với mẹ: "Con không cần mua áo len vàng nữa đâu. Mẹ cứ mua cho hai anh em con mỗi người một áo ấm mẹ ạ !