các bạn ơi hãy kể cho mình bài văn đề bài tả về cây xoài nhà em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
rgjfjh ggfjfghfgfjghjafh hngytgejhgghgngutgjfjgfjhgsgbvngbxdcvsnsbx d vbnm,smdnbvfrbenwlskdjhfgbds dbtdyusikdjhgfvebnwmmdnbfehjmndbvcbnsmcbf jhngysfhgfytyghgfdhj jhhjgggfjhgjhh jhgjdfejhj hghjbnbdfv xgjlghfjhhgggjhgfghdgghhgdhfhgdhhkhf gydgjhfgbhjfdgf gfhjgdjfbjhgvfg jhfdjkgfdbjxfekjfghlelhjg grhgvfh:ma nói đấy
Ko đăng linh tinh, báo cáo
@congtybaocao
Thỏ là con vật mà em yêu quý nhất. Nhà em nuôi một chú thỏ trắng rất xinh. Bộ lông của chú màu trắng tinh như tuyết, mềm mại trông rất đáng yêu. Cái đầu nhỏ xinh chỉ bằng bàn tay nắm lại. Cái miệng chú nhỏ nhỏ, xinh xinh với hai cái răng rất đáng yêu khi gặm thức ăn. Bữa ăn hàng ngày của chú là cà rốt, lá cải, su hào, rau má. Em rất thích bế chú thỏ này và cho nó ăn.
đọc cái này rùi bạn sẽ bít
Có một ngọn hải đăng được xây dựng ngay trên bờ Nam Cực. Nhiệm vụ của nó là trong sáu tháng đông dài lạnh giá sẽ đưa tín hiệu duy nhất cho hàng trăm chuyến tàu chở các nhà khoa học, khách du lịch cũng như tàu của người dân trên lục địa băng giá này biết chỗ đậu thuyền. Ở Nam Cực, chỉ có hai mùa là mùa đông và mùa hè. Mỗi mùa kéo dài sáu tháng. Mùa đông thì cả lục địa sẽ chìm trong bóng đêm sáu tháng lên tục, không một chút ánh sáng và mùa hè thì lúc nào cũng chói chang ánh sáng. Ngọn hải đăng ấy được hoàn thành vào giữa mùa hè và còn gần ba tháng nữa mới tới mùa đông nên lúc này chẳng ai thắp nó sáng lên cả. Ngọn hải đăng rất buồn vì thấy mình vô dụng và không ai quan tâm đến nó.
Một ngày kia, có một cơn gió đi quang qua. Gió thấy ngọn hải đăng đứng buồn bã thì dừng lại thì thầm:
- Sao bạn có vẻ buồn vậy?
Ngọn hải đăng tấm tức khóc và trả lời:
- Mình ghét nơi đây. Mình thật vô dụng nên chẳng ai quan tâm đến mình cả.
Gió dịu dàng an ủi bạn:
- Ðừng buồn như vậy. Sẽ có lúc bạn thấy được giá trị thật của mình và mọi người đều cần đến bạn.
Rồi gió vui vẻ bay đi. Ngọn hải đăng lại đứng buồn nhìn về phương xa.
Ngày hè dần trôi và mùa đông đến kéo theo màn đêm tối tăm lạnh lẽo. Lúc này, ngọn hải đăng được thắp lên sáng rực cả một vùng trời Nam Cực. Những đoàn thám hiểm, những cư dân của Nam Cực đều coi ngọn hải đăng là hoa tiêu để đến và xác định phương hướng. Họ trầm trồ:
- Ồ sáng quá, tốt quá! Chúng ta có thể dễ dàng xác định phương hướng để đi rồi!
Lúc này ngọn hải đăng mới nhận ra giá trị thực của mình, như lời gió nói. Nó cố gắng hết sức đẩy tan bóng tối để chiếu sáng mọi vật, và cảm thấy phấn khởi vô cùng. Rồi một ngày, gió trở lại cùng với tiếng cười lảnh lót vờn vũ quanh ngọn hải đăng.
- "Nhìn mình này" - ngọn hải đăng tự hào nói - "Bây giờ mình thực sự có ý nghĩa với mọi người rồi".
Đất nước Việt Nam với bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Thời tiết đa dạng nên các loại quả trên dải đất hình chữ S cũng rất phong phú. Mùa nào thức ấy, mỗi vùng miền lại có một loại quả đặc trưng. Trong đó cây xoài là loại cây quen thuộc hơn cả với mọi người.
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều cây song em lại đặc biệt ấn tượng với cây xoài ở góc vườn. Theo như lời ông nội kể lại thì ngày ông về hưu, ông đánh cây xoài từ trại giống về vườn. Tính đến nay cũng hơn 20 năm. Đây là giống xoài tượng của miền Nam nên quả rất to mà ăn vào có hương vị rất thơm.
Mùa hè, nhìn từ xa cây xoài như ngọn lửa xanh khổng lồ giữa bầu trời nắng gắt. Cây cao khoảng 10 mét, tỏa bóng râm mát cả một góc vườn. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất để hút các dưỡng chất. Còn vài chiếc rễ lâu năm, to như những con trăn, chồi lên hẳn mặt đất. Đó là chỗ ngồi lí tưởng cho những đứa nhỏ hóng mát và trò chuyện. Thân cây khoác lên mình tấm áo xanh thẫm xù xì nhưng bên trong là cả một dòng nhựa sống để nuôi cây. Cành cây đâm ra tứ phía để đón lấy ánh nắng mặt trời. Lá cây xanh thẫm, thon dài, mọc thành từng chùm. Mùa hè cũng là mùa ra lá của cây, ở đâu những cành cây mọc ra bao nhiêu lá non. Những chiếc lá xanh non mơn mởn, còn mềm mại và yếu ớt giữa cái thời tiết khắc nghiệt nên đôi lúc rũ xuống. Đến tối, khi không khí mát mẻ hơn thì cây lại xanh tươi trở lại.
Đầu mua hè, cây bắt đầu cho ra những chùm hoa. Hoa xoài không to như những cây khác mà chỉ nhỏ li ti như hoa nhãn. Từng bông hoa vàng óng lên trong nắng. Mỗi cơn gió nhẹ thoảng qua là vài cánh hoa lại trao nghiêng rồi lìa cành. Chỉ mới mấy ngày mà từ những bông hoa ấy đã mọc thành những chùm quả tí hon. Ban đầu quả chỉ to bằng đầu ngón tay cái, như những đứa bé tí hon leo trèo khắp nơi. Khoảng một tháng sau, quả to lên đáng kể. Mỗi quả phải to bằng hai bàn tay người lớn úo lại, màu xanh thẫm đầy hấp dẫn. Xoài bắt đầu ngả màu từ xanh đến vàng báo hiệu ngày ngắt xuống. Cả nhà em cùng thưởng thức những quả xoài chín, hương vị rất thơm, ăn vào lại rất giòn. Ai ai cũng thích được thưởng thức loại xoài này.
Đất nước Việt Nam với bốn mùa xuân, hạ, thu, đông. Thời tiết đa dạng nên các loại quả trên dải đất hình chữ S cũng rất phong phú. Mùa nào thức ấy, mỗi vùng miền lại có một loại quả đặc trưng. Trong đó cây xoài là loại cây quen thuộc hơn cả với mọi người.
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều cây song em lại đặc biệt ấn tượng với cây xoài ở góc vườn. Theo như lời ông nội kể lại thì ngày ông về hưu, ông đánh cây xoài từ trại giống về vườn. Tính đến nay cũng hơn 20 năm. Đây là giống xoài tượng của miền Nam nên quả rất to mà ăn vào có hương vị rất thơm.
Mùa hè, nhìn từ xa cây xoài như ngọn lửa xanh khổng lồ giữa bầu trời nắng gắt. Cây cao khoảng 10 mét, tỏa bóng râm mát cả một góc vườn. Rễ cây đâm sâu xuống lòng đất để hút các dưỡng chất. Còn vài chiếc rễ lâu năm, to như những con trăn, chồi lên hẳn mặt đất. Đó là chỗ ngồi lí tưởng cho những đứa nhỏ hóng mát và trò chuyện. Thân cây khoác lên mình tấm áo xanh thẫm xù xì nhưng bên trong là cả một dòng nhựa sống để nuôi cây. Cành cây đâm ra tứ phía để đón lấy ánh nắng mặt trời. Lá cây xanh thẫm, thon dài, mọc thành từng chùm. Mùa hè cũng là mùa ra lá của cây, ở đâu những cành cây mọc ra bao nhiêu lá non. Những chiếc lá xanh non mơn mởn, còn mềm mại và yếu ớt giữa cái thời tiết khắc nghiệt nên đôi lúc rũ xuống. Đến tối, khi không khí mát mẻ hơn thì cây lại xanh tươi trở lại.
Đầu mua hè, cây bắt đầu cho ra những chùm hoa. Hoa xoài không to như những cây khác mà chỉ nhỏ li ti như hoa nhãn. Từng bông hoa vàng óng lên trong nắng. Mỗi cơn gió nhẹ thoảng qua là vài cánh hoa lại trao nghiêng rồi lìa cành. Chỉ mới mấy ngày mà từ những bông hoa ấy đã mọc thành những chùm quả tí hon. Ban đầu quả chỉ to bằng đầu ngón tay cái, như những đứa bé tí hon leo trèo khắp nơi. Khoảng một tháng sau, quả to lên đáng kể. Mỗi quả phải to bằng hai bàn tay người lớn úo lại, màu xanh thẫm đầy hấp dẫn. Xoài bắt đầu ngả màu từ xanh đến vàng báo hiệu ngày ngắt xuống. Cả nhà em cùng thưởng thức những quả xoài chín, hương vị rất thơm, ăn vào lại rất giòn. Ai ai cũng thích được thưởng thức loại xoài này.