K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 3

công danh : chỉ bảng khoa và chức quan ( dưới thời đại khoa cử ngày xưa ) , sự nghiệp lập được và tiếng tăm có được

phong nguyệt :Phong: gió, Nguyệt: trăng. Hai chữ nầy đi đôi chỉ những người thích trăng trong gió mát, vui với tạo vật chứ không thích cảnh náo nhiệt của cuộc đời vật chất

 

1.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh nổi bật nhất đó là cảnh hoàng hôn tĩnh lặng, như một bức tranh huyền bí nơi cõi tĩnh lặng. Ánh nắng vàng óng ánh của bóng tối buông xuống, tô điểm bởi những tia nắng cuối cùng của ngày. Đây là một khoảnh khắc trầm lắng, huyền bí, khiến tâm hồn chìm đắm trong sự yên bình và hòa mình vào sự hòa quyện giữa đất trời. Cảm giác bình yên và huyền bí trong hình ảnh này không chỉ là sự hiện diện của một khoảnh khắc, mà còn là sự trải nghiệm tâm linh, mở cửa sổ tâm hồn đưa người đọc đến một thế giới khác, nơi mà thời gian dường như trôi qua một cách êm đềm và tràn ngập sự trọn vẹn.

2.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh hoàng hôn làm say đắm lòng người. Ánh nắng vàng dịu dàng của bình minh dần chuyển sang sắc cam ấm áp, làm bừng sáng bức tranh tự nhiên. Cảnh đẹp huyền bí của những tia nắng cuối ngày tạo nên không khí trầm lắng và tâm hồn thư thái. Điều này làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi của tự nhiên, khiến cho trái tim chúng ta hiểu rõ hơn về sự tuyệt vời của thế giới xung quanh. Hình ảnh hoàng hôn này như là một cửa sổ mở ra một thế giới thần tiên, đưa chúng ta vào không gian yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp tinh khôi của tự nhiên.

 

3.Trong bài thơ của Dục Thúy Sơn, hình ảnh hoàng hôn trở nên đặc biệt quyến rũ và sâu sắc. Bức tranh tĩnh lặng của bóng tối bao phủ nhẹ nhàng, trong khi những tia nắng cuối cùng của ngày tạo ra sắc cam ấm áp trên bề mặt trời. Sự kết hợp này tạo nên một cảm giác thần bí và huyền bí, khiến cho tâm hồn chìm đắm trong sự yên bình và hòa mình vào vẻ đẹp tinh tế của tự nhiên.

Ánh hoàng hôn là như một bức bình phong tô điểm cho cảnh đẹp thiên nhiên, làm tô thêm nét duyên dáng và lãng mạn cho không gian. Mỗi tia nắng cuối cùng như là một viên ngọc lấp lánh trên bức tranh tự nhiên, làm nổi bật vẻ đẹp trân quý của khoảnh khắc cuối cùng trong ngày. Hình ảnh này không chỉ là một bức tranh tĩnh lặng mà còn là một trạng thái tâm linh, mở ra trải nghiệm đặc biệt và giúp tâm hồn chúng ta nhìn nhận về sự hòa mình với vẻ đẹp mãn nhãn của tự nhiên.

vài bài tham khảo

 

Tính cảm và mạch cảm xúc trong bài thơ "Dục Thúy Sơn" của Nguyễn Trãi thường xuất hiện qua sự mê đắm và trầm lặng, tạo nên một không gian tâm linh sâu sắc. Tác giả thường chìm đắm trong những hình ảnh thiên nhiên, từ những cảnh đẹp của núi non, sông nước đến ánh hoàng hôn cuối ngày.

Mạch cảm xúc trong bài thơ thường chứa đựng lòng say mê và kính trọng trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Đôi khi, sự buồn bã và nỗi nhớ nhung cũng hiện hữu, thể hiện sự đối diện của tác giả với những trạng thái tâm trạng đa dạng.

Qua bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận được tâm hồn của Nguyễn Trãi là một tâm hồn sâu sắc, nhạy bén, đầy nghệ sĩ và lãng mạn. Tác giả không chỉ là người mê đắm trong vẻ đẹp tự nhiên mà còn là người có khả năng chuyển đổi cảm xúc thành từ ngôn ngữ hùng vĩ và trữ tình, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả.

Trong bài thơ "Dục Thúy Sơn" của Nguyễn Trãi, mạch cảm xúc của tác giả thường chảy nhẹ nhàng như dòng suối trong trạng thái sâu lắng và tưởng nhớ. Tác giả không chỉ mê đắm trong vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên mà còn chứa đựng những cảm xúc sâu sắc về tình cảm, quê hương, và hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.

Mạch cảm xúc của Nguyễn Trãi thường hiển hiện qua những chi tiết nhỏ, như ánh sáng mặt trời, hương thơm của đất trời, hay tiếng reo hò của sóng nước. Các yếu tố này kết hợp tạo nên một không gian tâm hồn dễ dàng đưa độc giả vào cảm xúc của tác giả. Đôi khi, mạch cảm xúc chuyển động từ sự hồi hộp của cuộc phiêu lưu đến nỗi buồn lạc quan về sự hiểu biết về cuộc sống.

Từ bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận tâm hồn sâu sắc và tinh tế của Nguyễn Trãi, người truyền đạt những cảm xúc tinh tế và tươi mới về vẻ đẹp và ý nghĩa của cuộc sống.

7 tháng 3

Hơi dài mong bn thông cảm:)

Ẩm thực Việt, với đa dạng văn hóa ẩm thực từ mọi vùng miền, không ngừng làm say đắm cả người dân trong nước lẫn du khách quốc tế. Chúng ta tự hào vì là người con của một quốc gia sở hữu ẩm thực độc đáo, thu hút sự chú ý của thế giới.

Trong lòng thủ đô Hà Nội, một biểu tượng ẩm thực nổi tiếng không gì sánh kịp là phở. Hương vị độc đáo của phở Hà Nội không chỉ đơn thuần là một món ăn, mà còn là một phần không thể thiếu trong tâm hồn người Việt. Được biết đến từ những năm 1940, phở đã trở thành đặc sản thu hút khách du lịch mọi thời điểm trong ngày.

Chế biến món phở, quá trình nấu nước dùng được coi là bước quan trọng nhất. Nước dùng, như một linh hồn, phải được nấu từ xương bò tinh tế và gia vị, đòi hỏi sự kỹ lưỡng và chọn lựa từ đầu bếp. Bí quyết làm nước dùng ngon là ninh từ xương bò với gừng và củ hành đã được nướng chín, tạo nên hương vị đậm đà và ngọt ngào. Quá trình ninh nước dùng được thực hiện kỹ lưỡng để giữ được hương vị tinh tế và không bị đục.

Phở Hà Nội không chỉ là một bữa ăn, mà là một tác phẩm nghệ thuật, được trình bày qua bát sứ với sự hòa quyện của nước dùng trong, bánh phở mềm dai, thịt bò chín tới và các loại gia vị như hành lá, ớt, tiêu. Khác biệt trong cách nấu từng nơi tạo nên những hương vị đặc trưng, làm cho mỗi quán phở trở thành một trải nghiệm riêng biệt.

Advertisements      

Phở không chỉ là một món ăn, mà là một biểu tượng văn hóa, một phần không thể thiếu trong văn hóa ẩm thực Việt Nam. Có ba loại chính là phở nước, phở xào và phở áp chảo, nhưng phở nước vẫn được xem là phổ biến nhất và hấp dẫn nhất, đặc biệt là trong những ngày lạnh ở Hà Nội.

Người ta không chỉ đến với Hà Nội để thưởng thức phở mà còn để tận hưởng không khí, lịch sử và văn hóa của thủ đô. Phở Hà Nội không chỉ là một món ăn, mà còn là một phần của cuộc sống hàng ngày, là niềm tự hào của người dân Việt Nam. Những câu chuyện, tác phẩm văn hóa như của Thạch Lam, Nguyễn Tuân, Vũ Bằng đều làm tôn vinh vị đặc biệt của món phở, làm cho nó trở thành một biểu tượng vững chắc trong lòng người Việt. Phở không chỉ là một món ăn, mà là một giá trị văn hóa, một nét đặc trưng đáng tự hào của đất nước chúng ta.

 

6 tháng 3

Mùa đông năm 1950, trong chiến dịch Biên Giới, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận để chỉ huy. Một đêm khuya, trời mưa lâm thâm, gió lạnh buốt, Bác vẫn thức bên bếp lửa cùng các anh chiến sĩ. Bác mặc bộ quần áo ka-ki giản dị, chòm râu bạc phơ. Bác không ngủ, lặng lẽ đốt lửa, châm lửa cho từng ngọn đuốc. Ánh lửa bập bùng soi sáng khuôn mặt hiền từ của Bác. Bác ân cần hỏi han từng anh chiến sĩ về quê hương, gia đình, động viên mọi người giữ gìn sức khỏe để tiếp tục chiến đấu. Bác không ngủ vì Bác lo cho cuộc chiến, lo cho từng anh chiến sĩ. Bác thương dân, thương đồng bào phải chịu đựng gian khổ vì chiến tranh. Bác lo cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Hình ảnh Bác Hồ thức bên bếp lửa đêm khuya đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ về tình yêu thương vô bờ bến của Bác dành cho cán bộ, chiến sĩ và nhân dân. Bác như một người cha, người ông hiền từ, luôn chở che, đùm bọc cho con cháu. Bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" của Minh Huệ đã thể hiện thành công hình ảnh Bác Hồ vĩ đại, gần gũi, giản dị và hết sức yêu thương con người. Bài thơ là một viên ngọc quý trong kho tàng thơ ca Việt Nam.