Mưa nhỏ dần, dần dần, cùng lúc đó có phải trạng ngữ không?đó là trạng ngữ chỉ gì??
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn Tô-ni-a thân mến
Tôi là Nguyễn Thị Thuỳ Dương ở Việt Nam Tôi đang học lớp 3/4 trường tiểu học Nguyễn Thị Minh Khai thành phố Hồ Chí Minh. Qua sách báo mà tôi đã đọc, đặc biệt là mạng In-tơ-nét, tôi đã biết bạn là một học sinh của nước Nga đang muốn kết bạn giao lưu với các bạn học sinh cùng lứa tuổi trên thế giới. Cũng qua phương tiện đó, tôi biết khá nhiều về đất nước Nga rộng lớn của bạn với mùa xuân tuyết tan, với mùa hè dịu mát, với màu thu vàng tuyệt đẹp và với mùa đông có thể trượt băng trên mặt các con sông. Tôi còn biết nước bạn có nhiều công viên rộng lớn, nhiều cung điện, lâu đài tráng lệ, nhiều thành phố đẹp.
Tôi rất mong được làm quen với bạn và mong chúng mình sẽ luôn luôn thư từ trao đổi với nhau để tình thân ái giữa chúng ta ngày càng thêm khăng khít. Chúc bạn luôn vui khoẻ và học giỏi.
BẠN CÓ THỂ THAM KHẢO NHỮNG BÀI SAU ĐÂY :
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 1
Vạn Thắng ngày 18 tháng 5 năm 2016
Bạn An-na thân mến!
Chắc bạn rất ngạc nhiên khi nhận được bức thư này vì bạn chưa biết mình một người Việt Nam, nhưng mình lại biết bạn qua xem chương trình truyền hình về nước Nga. Chính vì thế mà mình muốn viết thư làm quen với bạn.
Mình tự giới thiệu nhé: Mình tên là Nguyễn Trần Phương Nhi, học lớp 3A trường Tiểu học vạn Thắng 2 ở Vạn Ninh – Khánh Hòa, nước Việt Nam. Mình viết thư này để mong bạn cho mình biết về bạn: bạn năm học lớp mấy? Học giỏi môn nào? Thích chơi môn gì? Gia đình bạn ra sao?... Mình còn muốn biết thêm về đất nước, về cuộc sống của người dân Nga... Được như thế, mình và bạn trên thế giới sẽ được cùng chung sống hạnh phúc trong ngôi nhà chung: Trái đất này là của chúng mình ...
Chúc bạn luôn học giỏi và tràn đầy sức khỏe nhớ viết thư cho mình nhé!
Người bạn Việt Nam.
Nguyễn Trần Phương Nhi
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 2
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2016
La – na thân mến!
Mình biết bạn qua chương trình ở làn sóng VTV3 "Vượt lên chính mình". Mình xin tự giới thiệu, mình tên là Minh Anh, học sinh trường tiểu học Cát Linh. Hiện mình đang học lớp 3D. Cô giáo chúng mình rất quý chúng mình, còn các bạn sống chan hoà với nhau. Qua cô biên tập viên, mình biết bạn là một vận động viên điền kinh giỏi. Gia đình bạn rất khó khăn, bố mất sớm một mình mẹ nuôi bạn nhưng không vì lý do đó mà bạn nản chí. Mình viết thư này muốn làm quen với bạn và chia sẻ nỗi đau mất bố của bạn. Còn bây giờ mình xin dừng bút. Chúc bạn thành công trong điền kinh. Chúng mình cùng thi đua học tốt nhé.
Bạn của cậu
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 3
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2016
Bạn Đê – rốt – xi thân mến!
Mình được biết bạn qua bài học "buổi học thể dục". Bạn là một học sinh ham học. Đây là lần đầu tiên mình viết thư cho bạn.
Mình tên là Khánh Linh – học sinh lớp 3D – trường tiểu học Cát Linh, thành phố Hà Nội. Mình thích học tất cả các môn. Còn bạn, bạn thích môn nào nhất? Từ nhà đến trường bạn có xa không? Tuy chưa gặp bạn lần nào, nhưng mình muốn kết bạn và làm quen với bạn. Mình rất mong nhận được thư của bạn.
Bạn của bạn
Nguyễn Khánh Linh
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 4
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2016
Bạn Nen-li thân mến!
Mình được biết bạn qua bài tập đọc, mình còn biết bạn là người Ý. Hôm nay, mình viết thư để làm quen với bạn.
Mình tên là Vũ Phương Thảo, học sinh trường tiểu học Cát Linh, hiện nay mình đang học lớp 3D. Cô giáo lớp mình rất quan tâm đến học sinh, còn các bạn mình thì rất chan hoà với mình. Mình biết bạn bị tật từ nhỏ, nhưng không vì vậy mà bạn nản chí. Hình ảnh bạn leo lên được cái xà làm mình rất khâm phục. Chúng mình sẽ cùng nhau học thật tốt các môn để không phụ lòng cha mẹ và thầy cô nhé.
Hẹn gặp bạn ở bức thư sau.
Bạn của bạn
Vũ Phương Thảo
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 5
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2016
Giét-xi-ca thân mến!
Chắc bạn sẽ rất ngạc nhiên vì không biết mình là ai, phải không? Còn mình, mình biết bạn qua bài tập đọc: "Gặp gỡ ở Luc-xem-bua". Thấy bạn biết Tiếng Việt và có những tranh ảnh về Việt Nam, mình rất vui và tự hào. Mình xin tự giới thiệu, mình là Hương Trà, học sinh lớp 3G, trường tiểu học Cát Linh. Dạo này bạn có khoẻ không? Tình hình học tập của bạn thế nào, có tốt không? Còn mình thì vẫn tốt. Qua bài tập đọc mình biết bạn có thể nói được Tiếng Việt, mình rất mến bạn và muốn được làm quen với bạn. Vì vậy, khi nào rảnh mời bạn sang nước mình chơi, mình sẽ đưa bạn đi thăm cảnh đẹp đất nước mình.
Cuối thư mình xin chúc bạn mạnh khoẻ, học thật giỏi, nghe lời ông bà, cha mẹ. Thôi mình dừng bút đây.
Bạn mới của cậu
Lê Hương Trà
Viết một bức thư ngắn cho một bạn nước ngoài mẫu 6
Hà Nội, ngày 14 tháng 4 năm 2016
Giét-xi-ca thân mến!
Mình là Đặng Anh Minh học sinh lớp 3G, trường tiểu học Cát Linh. Mình biết cậu qua bài tập đọc: "Gặp gỡ ở Luc-xem-bua". Qua bài, mình thấy nước cậu rất mến khách và hoa lệ. Đất nước mình cũng rất mến khách. Gia đình cậu có khoẻ không? Trẻ em các cậu chơi các trò gì? Các cậu thích những bài hát nào? Tớ rất vui khi cậu biết Tiếng Việt và hát được các bài hát của Việt Nam. Cậu nhớ viết thu trả lời tớ nhé! Tớ mong nếu có dịp cậu sang nước tớ chơi, tớ sẽ dẫn cậu đi thăm các cảnh đẹp nước tớ.
Chúc cậu học giỏi và nghe lời ông bà. Sắp thi cuối kì II rồi cậu cố gắng học tốt nhé!
Bạn mới
Đặng Anh Minh
Tham khảo nhé bạn !
Lưu ý : Trên mạng
Cô giáo của em là một người lao động trí óc nghiêm túc mà em có dịp tiếp xúc hằng ngày.
Cô em đã ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô thanh thanh, thon gọn, mảnh dẻ với mái tóc dài buộc gọn gàng. Khuôn mặt cô thon, hình trái xoan, thanh tú. Nổi bật trên khuôn mặt đôn hậu của cô là đôi mắt sáng, long lanh những tia nhìn ấm áp. Cô em rất yêu quý học trò. Cô giảng bài khúc chiết, rõ ràng, tỉ mỉ. Bạn nào lười học, cô ân cần bảo ban. Bạn nào ngoan ngoan, cô âu yếm khen ngợi và nêu gương bạn ấy trước lớp. Ngày hai buổi đến lớp, cô giáo của em miệt mài soạn giảng, đem hết tinh thần giảng dạy cho chúng em hiểu thấu đáo bài học. Vào giờ rỗi rảnh, không có bài tập khó, cô thường kể chuyện danh nhân lịch sử cho chúng em nghe. Cô lúc nào cũng hiền hậu, yêu thương chúng em.
Em rất yêu quý cô giáo và sẽ cố gắng học giỏi để ba mẹ và cô giáo vui lòng.
Bài lớp 3 nên ngắn nhé
Đáp án :
Từ nào trong tiếng việt có 9 chữ h : Từ chính (Chín-h)
Từ nào trong tiếng việt có 3 chữ y : Bay (Ba-y)
- Chúc học tốt !
- Tk cho mk nha !
Xung quanh chúng ta bên cạnh người thân trong gia đình thì vẫn luôn tồn tại những người hàng xóm tốt bụng. Bác Hoàng, hàng xóm bên cạnh nhà em chính là một người như vậy.
Bác Hoàng là một người đàn ông hòa đồng, vui vẻ, thân thiện và tốt bụng. Hiện tại bác đang là một bác sĩ mở phòng khám tư tại nhà. Năm nay bác đã tròn năm mươi tuổi, bác sống một mình cùng bác gái còn con cái của bác thì đi làm ở xa, lâu ngày mới về. Chính vì thế lúc nào bác cũng cưng chiều em, yêu quý em, coi em như người thân trong gia đình vậy. Mái tóc bác dày và đen, trên mái tóc điểm những sợi tóc bạc trắng như cước do dấu hiệu của tuổi tác. Dáng người bác cao, hơi gầy với một làn da ngăm màu bánh mật. Khuôn mặt bác vuông chữ điền, hiền từ và phúc hậu. Bác có đôi mắt nhỏ, đen láy, nơi khóe mắt đã xuất hiện những nếp nhăn xô lại với nhau. Đặc biệt, bác thường hay đeo kính, mỗi khi đeo thêm chiếc kính vào, trông bác càng thêm trí thức. Bác Hoàng có đôi bàn tay to, nổi lên những chấm đồi mồi và những vết chai sạm của một đời lao động cần cù,vất vả. Bác hoàng rất hay cười, khuôn mặt bác lúc nào cũng tươi vui khiến mọi người xung quanh ai cũng yêu quý bác. Trong ấn tượng của em, bác Hoàng lúc nào cũng là một người vô cùng lịch sự và đứng đắn. Bác thường mặc áo sơ mi và quần âu thắng thớm khi đi ra ngoài, còn khi ở trong phòng khám, bác lại khoác trên mình bộ áo blouse trắng đặc trưng của người bác sĩ.
Bao nhiêu năm qua, bác đã giúp cứu sống, chữa trị cho biết bao người, thỉnh thoảng, có một vài người là bệnh nhân cũ của bác thường mang quà đến cảm ơn. Bác đã không quản nắng mưa vất vả, chăm lo cho những người xung quanh. Bác cũng giúp đỡ gia đình em rất nhiều. Mỗi khi nhà em có việc gì quan trọng, bác đều tham gia lo toan, đóng góp công sức của mình. Có gì ngon bác cũng đều mang biếu nhà em để cùng chia sẻ, đặc biệt là hay cho em những gói bánh, gói kẹo, mong em hay ăn chóng lớn. Em rất yêu quý bác Hoàng và biết ơn bác.
Bác Hoàng đôi khi giống như một người ông, người cha, người bạn của em vậy. Trong công việc, bác là một người nghiêm túc, hết mình, tận lực tận tâm, còn trong cuộc sống hàng ngày, bác lại là một người hòa đồng, gần gũi với mọi người xung quanh. Dù có đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ quên người hàng xóm tốt bụng của em.
học tốt nhen!!!
Mạng:
Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là "Bà mẹ Việt Nam anh hùng". Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hi sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người còn còn lại của cụ đều đã có gia đình và đều ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: "Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!" Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hễ có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói: "Ở xóm này, bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm". Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi, kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.
Nhà em có nuôi một chú mèo rất xinh xắn và giỏi bắt chuột. Chú mèo chính là phần thưởng của bố mẹ dành cho chị gái em nhân dịp chị ấy chiến thắng cuộc thi cờ tướng trong ngày hội làng vào Tết năm ngoái.
Từ ngày chú mèo trắng xinh xắn về nhà, em vui lắm, lúc nào cũng thích nô đùa với chú. Em đặt tên cho mèo là Miu Miu vì hình như chú mèo nào cũng được đặt tên như vậy.
Miu Miu của em là giống mèo Nga, mình dài, tai đứng, mắt xanh như ngọc và bộ lông trắng muốt như tuyết. Chú rất nhanh nhẹn và tinh nghịch. Sở thích của Miu Miu là leo trèo, sưởi nắng, mài vuốt và thích được chủ ôm ấp, vuốt ve.
Mỗi sáng Miu Miu đều chạy ra sân, nằm dài ra sưởi nắng. Sau đó nó lại chạy tới cây dừa cảnh của bố em, giương bộ móng vuốt sắc nhọn, cào liên hồi vào thân cây. Nó lao nhanh lên ngọn cây chỉ trong vài giây rồi lại nhảy xuống đất mà chẳng hề hấn gì.
Mỗi khi thấy em ngồi xem ti vi hay học bài, Miu Miu đều chạy đến, leo lên đùi em, cuộn tròn thân lại rồi kêu “meo meo” nũng nịu. Em đưa hai ngón tay luồn xuống cổ nó, gãi nhẹ nhàng, thế là những tiếng “meo meo” liền biến mất, nó ngửa cổ lên, đôi mắt lim dim vẻ hưởng thụ khoái chí lắm.
Em sẽ chăm sóc Miu Miu thật cẩn thận, để hàng ngày nó vui chơi với em và giúp mẹ em bảo vệ kho gạo. Cả nhà em ai cũng yêu quý Miu Miu và coi Miu Miu là một thành viên không thể thiếu trong gia đình.
Trong cuộc sống, vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rất biết nghe lời. Chú tên Milu, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.
Milu nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Milu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân. Đôi mắt Milu đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milu thì rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, chú trở nên rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẹm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milu sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milu nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà, cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milu lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo, những chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có “vệ sĩ” Milu, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn, chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm, mỗi khi đi xa là nhớ và lo lằng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không. Đối với gia đình em Milu trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thầm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em.
Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milu, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú một người bạn trung thành.
https://vndoc.com/15-de-thi-hoc-ky-2-mon-tieng-anh-lop-3-co-dap-an/download
https://download.com.vn/docs/bo-de-thi-hoc-ki-2-mon-tieng-viet-lop-3-theo-thong-tu-22/download
Em còn nhớ đó là một buổi sang mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng như mật ong trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không dám rời tay. Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn để làm quen. Cái lo sợ và hồi hộp
trong em tự nhiên biến mất. Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của mình.
Kể về buổi đầu đi học(5-7 câu)
Bài làm:
Trong cuộc đời mỗi người, chắc sẽ chẳng ai quên kỉ niệm ngày đầu tiên đi học. Em vẫn nhớ như in đó là một ngày thu tháng Chín, em bẽn lẽn ngồi nép sau lưng mẹ, lòng đầy háo hức. Bước tới trường, cánh cổng sừng sững, mở rộng đón chào học sinh chúng em. Giữa sân trường, trong bộ đồng phục trắng tinh cùng chiếc khăn quàng đỏ thắm, các anh chị luôn tươi cười, vui vẻ. Mẹ dắt tay em đi lên dãy lớp Một. Cô Lan bước ra, nở nụ cười hiền dịu đón em vào lớp. Trong lớp, bạn nhỏ nào cũng hồi hộp, lo lắng. Cả sân trường bỗng trở nên im ắng như để lắng nghe cô giáo giảng bài, nghe chúng em đọc bài. Cho tới bây giờ, những thanh âm đều đặn, trong trẻo đó vẫn còn vang vọng trong trái tim emHOK TỐT
# mui #
Viết câu hỏi rõ ra 1 tí nha bn ^_^:))))