Đất nước ta có nhiều cây quý gắn bó với đời sống con người.Em hãy chọn một loài cây quen thuộc,hãy dùng cách nhân hóa chúng để chúng tự kể về đời sống của chúng.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trái đất nằm ở vị trí thứ 3 trong hệ mặt trời có độ dài đường xích đạo là 40076 km
Kinh tuyến là nhừng đương nối cực bắc với cực nam
Vĩ tuyến là những vòng tròn trên quả địa cầu vuông góc với các kinh tuyến
- Trái đất ở vị trí thứ 3 theo thứ tự xa dần Mặt Trời.
Kích thước
- Bán kính : 6370km
- Xích đạo : 40076 km
- Diện tích : 510 triệu km\(^2\)
=> Kích thước rất lớn.
- Kinh tuyến : Là những đường nối liền 2 điểm cực Bắc và cực Nam có độ dài bằng nhau
- Vĩ tuyến : Là những đường vuông góc với kinh tuyến có đặc điểm song song với nhau và độ dài nhỏ dần từ xích đạo về cực.
Câu 1) Thiên văn học:Sáng tạo ra lịch (âm lịch) chia 1 năm ra 12 tháng.Mỗi tháng cỏ khoảng 29 đến 30 ngày.Họ biết làm đồng hồ đo thời gian
Chữ viết:Họ tạo ra chữ viết (chữ tượng hình) được viết trên giấy Pa-pi-rú, trên mai rùa, trên thẻ tre hoặc các phiến đất sét ướt rồi đem nung khô
Toán học:Nghĩ ra phép đếm đến 10, tính được số pi bằng 3,16
Kiến trúc, điêu khắc: xây dựng được các công trình kiến trúc đồ sộ như: kim tự tháp cổ ở Ai Cập, thành Ba-bi-lon ở Lưỡng Hà.
Câu 2)
Thiên văn học: sáng tạo ra lịch (Dương Lịch ) tính được một năm có 365 ngày 6 giờ chia thành 12 tháng
Chữ viết: sáng tạo ra hệ chứ cái a, b, c, ban đầu là 20 chữ, sau là 26 chữ.
Các lĩnh vực khoa học khác: đạt được nhiều thành tựu trong các lĩnh vực toán học, thiên văn,vật lí, triết học,lịch sử, địa lí,..với những nhà khoa học nổi tiếng như Ta-let, Pi-ta-go, Ơ-cơ-lít,..
Văn học:Có những bộ sử thi nổi tiếng như I-liats, Ô-đi-xê của Hô-me, những vở kịch thơ độc đáo Ô-re-xti, Ơ-đíp làm vua,..
Kiến trúc, điêu khắc: các công trình kiến trúc và điêu khắc như đền Pác-ta-nông ở A-ten, tượng thần Vệ nữ ở Mi-lô,...
k cho mình nha
Em bé thông minh: truyện cổ tích do nhân dân sáng tạo ra, còn Lương Thế Vinh là nhân vật lịch sử có thật.
1, Cậu bé thông minh
giống: đều là truyện về vấn đề đầu ốc phải suy nghĩ
khác: cậu bé thông minh là chuyện do nhân dân sáng tác và để cho các bạn vị thành niên đọc và noi theo( cần phải suy nghĩ tốt và giỏi giang)
2, lương thế Vinh
giống: hai câu chuyện đều về sự thông minh
khác: câu chuyện này nói lên toán học rất cần thiết và câu chuyện này thì có thật
chúc bạn học tốt
Ai thấy đúng thì ! Mik ko chắc thế này là đúng hay sai nữa !!!!
Phương Đông | Phương tây |
- Thời gian : Vào khoảng cuối thiên nuên kỉ thứ 4 - đầu thiên niên kỷ thứ 3 TCN - Địa điểm : Ở khu vực các con sông lớn như : Sông Nin , Sông Ấn , Sông Hằng , Sông Hoàng Hà ,....là các quốc gia : Ai Cập , Lưỡng Hà , Ấn Độ , Trung Quốc ngày nay . - Có 2 tầng lớp : + Thống trị : Vua , quan lại , quý tộc + Bị trị : Nông dân , nô lệ - Đứng đầu là vua , trực tiếp nắm mọi quyền hành . - Giúp việc cho vua là quan lại . | + Thời gian : Vào khoảng đầu thiên niên kỷ 1 TCN + Địa điểm : Trên 2 bán đảo Ban Căng , I -ta-li-a là 2 quốc gia Hi Lạp và Rô-ma + Kinh tế : Nông nghiệp , đất đai không thuận lợi . Thương nghiệp , thủ công nghiệp - Có 2 giai cấp : CHủ nô và nô lệ +) Chủ nô : là những chủ lò , chủ xưởng , chủ thuyền , giàu có , sống sung sướng , có quyền hành về chính trị , không phải lao động . +) Nô lệ : Chiếm số lượng đông , phải lao động vất vả , cực nhọc , bị đánh đập tàn bạo , sống phụ thuộc vào chủ nô |
Phương Đông: Quý tộc, nông dân và nô lệ.
Phương Tây: Chủ nô và nô lệ.
Học tốt
Xã hội cổ đại phương Tây gồm 2 giai cấp chính là chủ nô và nô lệ
Xã hội cổ đại phương Đông gồm 3 giai cấp chính là nông dân công xã, quý tộc và nô lệ
k nha
Chúng ta cần phải cố gắng học tập và cần phải có lòng dũng cảm giống như em bé trong truyện để sau này có thể trở thành người có ích cho xã hội
Thánh gióng là người anh hùng dũng cảm. Muốn giúp sức cho nước nhà mà không ham lợi. Đây cũng là biểu tượng và mong muốn của nhân dân ta về một vị anh hùng cứu nước. Và nó như được hiện thực hóa bởi những thứ dân dã nhất đặc trưng nhất của nước ta. Dù vũ khí thô sơ như tre thì vị anh hùng vẫn đứng lên cứu nước và nhân dân ta!
Có lẽ đối với mỗi người Việt Nam, cây tre đã trở thành một phần của cuộc sống, đặc biệt với mỗi con người ra đi từ làng quê thì hình ảnh những luỹ tre xanh đã ăn sâu vào tiềm thức, do vậy dù có đi đâu đến nơi đâu họ cũng đều nhớ về luỹ tre xanh như nhớ về kỉ niệm gắn bó, thân thương nhất. Và đó chính là niềm tự hào của họ hàng nhà tre chúng tôi.
Sự gắn bó, gần gũi của họ hàng nhà tre chúng tôi được thể hiện ở chỗ đi bất cứ nơi đâu, đồng bằng hay miền núi thì bạn cũng đều thấy chúng tôi nghiêng mình trên những con đường hay trong những cánh rừng bát ngát. Họ nhà tre chúng tôi rất đông đúc, nào là: Tre Đồng Nai, nứa, mai, vầu Việt Bắc, trúc Lam Sơn, tre ngút ngàn rừng cả Điện Biên, rồi dang, rồi hóp và cả luỹ tre thân thuộc đầu làng…
Khác với các loài cây khác, từ khi mới bắt đầu sinh ra, chúng tôi đã thể hiện sự ngay thẳng, điều đó các bạn có thể thấy ngay khi nhìn những mầm tre mọc thẳng tắp và dù trong bất cứ môi trường nào chúng tôi cũng vẫn vươn lên để sống mạnh mẽ và xanh tốt. Thân của chúng tôi thường dài nghêu nhưng mộc mạc, giản dị, thân quen. Và mỗi loại lại khoác một màu khác nhau có loài áo màu xanh, có loại màu tro, có loại lại màu vàng, nhưng tựu chung đều giản dị, dễ nhớ.
Một điểm tiếp theo cho thấy sự gần gũi của chúng tôi đối với tất cả mọi người đó là chúng tôi luôn cùng con người đấu tranh cho độc lập, tự do. Chẳng thế mà từ lâu, người Việt đã ví chúng tôi với phẩm chất quật khởi của dân tộc ngàn đời.
Những ngày đất nước Việt Nam còn sơ khai, chúng tôi đã giúp ông Gióng diệt lũ giặc Ân bạo tàn, đem lại hạnh phúc cho muôn dân. Rồi trong cuộc chiến chống quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, chính chúng tôi đã dìm chết bao tàu chiến của địch khiến cho chúng khiếp sợ phải thua cuộc. Thủa đất nước còn chưa có vũ khí hiện đại như bây giờ, chúng tôi là vũ khí mạnh nhất được dùng để tiêu diệt quân thù.
Và trong hai cuộc chiến tranh chống Pháp và chống Mĩ, chúng tôi cũng tích cực tham gia kháng chiến bằng cách góp một phần bé nhỏ cơ thể mình để làm ra những cây chông nhọn hoắt sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù. Bởi vững vàng trong chiến đấu mà họ mà tre tôi đã được phong danh hiệu anh hùng bất khuất. Không chỉ trong đánh giặc giữ nước, loài tre nhà chúng tôi còn rất có ích trong cuộc sống hàng ngày.
Mỗi khi về thăm một thôn xóm, một bản làng nào bạn cũng sẽ thấy vòng tay của chúng tôi dang rộng, ôm trọn và toả bóng mát cho cả dân làng. Trong vòng tay của chúng tôi, những ngôi nhà trở nên mát mẻ, những chú trâu mới có bóng râm để nhởn nhơ gặp cỏ. Những trưa hè, chúng tôi thật hạnh phúc khi được ngắm những khuôn mặt trẻ thơ say nồng giấc ngủ trong tiếng võng kẽo kẹt dưới khóm tre.
Hơn thế chúng tôi còn là những vật liệu để bà con dựng nhà, những ngôi nhà được làm từ tre rất mát mẻ và sạch sẽ. Dưới bóng chúng tôi là cả một nền văn hoá lâu đời đang từng ngày được nâng niu và gìn giữ.
Trong đời sống sinh hoạt, chúng tôi còn làm ra những đồ dùng thân thuộc với mỗi người: đó là đôi đũa, là chiếc chõng tre, chiếc giường tre. Đối với mỗi gia đình nông dân, tre tôi là người bạn vô cùng thân thiết. Ngoài ra cây danh, nứa, một trong những họ nhà trẻ còn giúp con người chẻ lạt buộc nhà, nứa giúp cắm sào làm giàn cho bầu bí leo quấn quýt vào nhau. Tre còn gắn với tuổi già, cho họ chiếc ống điếu hút thuốc làm vui.
Đối với trẻ con ở miền thôn quê thì tre còn có thể làm nên những trò chơi thú vị, bổ ích. Dưới những bãi đất rộng, được chúng tôi che hết ánh nắng oi ả của mùa hè, các bạn tha hồ chơi đùa thoả thích. Các bạn nữ còn trò gì thú vị hơn ngồi đánh chuyền với những que chắt bằng tre. Còn các bạn nam lại chạy nhảy reo hò theo tiếng sáo vi vút trên chiếc diều cũng được làm ra từ tre. Những cánh diều đó sẽ đem ước mơ của các bạn về nơi xa.
Tre chúng tôi còn làm nên những tiếng nhạc réo rắt từ những cây sáo tre, sáo trúc, làm vơi đi bao nỗi vất vả nhọc nhằn của người nông dân chân lấm tay bùn.
Ngày nay loài tre của chúng tôi còn vươn xa hơn nữa. Có một giáo sư là Việt Kiều sống ở Pháp đã đưa anh em chúng tôi sang trồng thử trên đất Pháp.Thế mà ở xứ lạ, chúng tôi vẫn sống vững vàng. Ngày sau, dẫu nước mình có hiện đại hơn, loài tre chúng tôi cũng vẫn sẽ ngay thẳng, thuỷ chung và can đảm để ngày càng tôn lên những đức tính của người hiền – đức tính Việt Nam.
Sau ba tháng trời, tôi tỉnh dậy trong không khí mát mẻ của mùa xuân! Những làn gió nhè nhẹ thổi qua trong không khí nhộn nhịp của năm mới. Tôi có một cái tên khá quen thuộc đối với mọi thế hệ học sinh. Các bạn có biết tôi là ai không? Tôi chính là cây Bàng.
Từ khi còn nhỏ, tôi chỉ là một mầm non yếu ớt. Nhưng sau vài năm, tôi càng lớn lên và trở thành một cây bàng đồ sộ với một thân hình to cao, chắc khỏe. Những nhánh cây bé nhỏ của tôi cũng trở nên chắc chắn hơn trước. Từng chiếc lá to như cánh quạt xòa đều tạo lên một bóng râm. Nhìn từ xa, tôi như một chiếc ô khổng lồ vậy, có nhiều người gọi tôi là "Chiếc ô thần kì", dù tôi đã có một cái tên rất hay nhưng biệt danh mà mọi người dành tặng cho tôi cũng là một báu vật rất có ý giá trị đối với tôi.
Không chỉ có thân hình to cao, chắc khỏe. Tôi còn được ban cho rất nhiều lợi ích, tôi có thể chữa trị bệnh nhiệt miệng và được coi là một loại thuốc quý. vào một mùa hè nóng bức, các cháu học sinh đang học tập mệt mỏi, tôi mới nghĩ rằng:"Chẳng lẽ mình không giúp gì cho các cháu học sinh được hay sao?" Bỗng một câu trả lời hiện lên tỏng tâm trí tôi:"Có đấy!", tôi như bằng tỉnh. Giờ ra chơi, đó là thời gian các cháu học sinh được nghỉ ngơi sau những tiết học mệt mỏi. Tôi gọi từng ngọn gió đến, gió chạm nhẹ vào từng chiếc lá, khẽ đung đưa như đang vẫy gọi các cháu. Bọn trẻ dường như không sợ trời nắng nóng nữa. Chạy ùa vào ngồi trên chiếc ghế đá dưới bóng mát mà tôi tạo ra, tự nhiên trong tôi lại cảm giác hạnh phúc đến lạ thường. Được nhìn thấy các cháu học sinh vui vẻ, làm sao mà không vui cho được! Những chiếc lá của tôi hình như to hơn trước, chúng như muốn bảo vệ, che chở cho các cháu học sinh.
Đó là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi không quên, một kỉ niệm đẹp, được gắn bó với các cháu học sinh thân yêu. Từ khi được trồng ở đây, tôi luôn có một ước mơ duy nhất, đó là được bảo vệ các cháu học sinh. và ước mơ đó đã theo tôi mãi, mặc dù qua rất nhiều năm, nhưng đucợ bảo vệ cho các cháu nhỏ, sẽ không bao giờ thất hứa. Tôi yêu tất cả những gì mà tôi nhận được, tôi vẫn yêu thương các cháu học sinh của mình.