K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 5 2020

ăn quyện 

29 tháng 5 2020

hình ảnh người bà rất đẹp

26 tháng 5 2020

Vườn cây nhà em thật xanh tốt, bác Bưởi, chị Cam...đến mùa ra hoa, kết trái, ai cũng tỏ ra mình rất xinh đẹp.  Còn bác Bưởi phô bày ra những quả to tròn như những trái bóng. Và chị Cam, bóng mượt, khoe ra những quả nặng trĩu dưới nắng vàng. Vườn cây nhà em thật là đẹp, em rất yêu quí vườn cây này !

26 tháng 5 2020

Tham khảo nha :

Vườn ông em giống như một khu vườn cổ tích với nhiều cây ăn quả .Nào là anh cam,chị bưởi,bác chôm chôm,...Đến mùa kết trái cây trong vườn cũng đều bắt đầu thay đổi.Anh cam từ màu xanh của cây lá đã chuyển sang màu cam. Chị bưởi thì bắt  đầu ra rất nhiểu quả,quả nào cũng to như trái banh.Bác chôm chôm thì màu sắc cũng dần thay đổi theo thời gian . Khu vườn,trở nên yên lặng .Bỗng,chị gió đi ngang qua làm cho cây cối trong vườn ông bắt đâu đung đưa theo chị ấy , sự yên lặng không còn ngược lại chỉ nghe tiếng xào xạc của cây lá. Phía sau các cô,chú  mây , ông mặt trời bắt đầu xuất hiện ,làm cho khu vườn ngập trong nắng . Vườn cây nhà ông nhìn thật là đẹp,em rất yêu thích vườn cây này .

(bạn ơi văn tạc không phải mẫu nên hơi ngáo ngơ nếu sai chỗ nào nhớ nói để mình khắc phục )

*Ryeo*

24 tháng 5 2020

Ba Tri, ngày … tháng … năm …
Linh Hương thân mến!
Vậy là chúng mình xa nhau hơn một học kỳ rồi đấy, phải không Hương? Cả mình và Hương nữa đều lười viết thư cho nhau. Điều này thì mình phải trách cậu trước vì cậu không thể đã quên địa chỉ của mình, còn mình thì mù tịt về nơi ở của cậu.
Linh Hương nhớ!
Cậu có được khỏe không? Học hành thế nào rồi? Hỏi vậy thôi chứ mình biết sức học của Hương có bao giờ chịu đứng "khiêm tốn" sau các bạn khác đâu! Văn hay, toán giỏi lại là một cô bé cần cù, chịu khó ham học thì nhất định Linh Hương luôn giành vị trí hàng đầu rồi. À cô bé Phương Lam đã vào lớp một chưa? Nó còn bụ bẫm, dễ thương như hồi ở dưới này không? Cho mình gửi lời chúc sức khỏe em và bảo với nó rằng: Chị Hoài Như rất nhớ và yêu nó. Hương đừng quên nhé!
Giờ thì mình kể vài nét tình hình lớp mình cho Hương biết nhé! Phong trào học tập vẫn như hồi Hương ở đây, các bạn rất chăm chỉ và sôi nổi. Dường như trong mỗi tụi mình đều nghĩ rằng hai năm học cuối cấp của bậc Tiểu học rất quan trọng nên ai cũng đều có ý thức học tập, vươn lên. Chắc Hương còn nhớ bạn Phi Hùng và Hải Yến chứ? Do hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, cả hai phải mất một buổi đi bán vé số để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Phi Hùng thì bố mất sớm, Hùng là anh đầu, sau Hùng còn hai em nhỏ nữa. Hoàn cảnh Hải Yến cũng chẳng hơn gì Hùng. Nhiều lúc hai bạn ấy có ý định nghỉ học, cô giáo chủ nhiệm và tụi mình động viên mãi hai bạn mới tiếp tục theo học. Các thầy cô đều khen lớp 4A là một tấm gương về sự đoàn kết, tương thân tương ái đấy! Giá có Hương cùng học thì vui biết chừng nào!
Thôi, cho mình dừng bút ở đây. Chúc Hương và những người bạn mới của Hương luôn vui tươi, học giỏi. Nhớ hôn hộ mình bé Phương Lam nhé!
Bạn thân của Minh Hương
Hoài Như

ví dụ thôi nhaa

29 tháng 5 2020

                                                                                                                          Yên Kỳ , ngày 24 tháng 5 năm 2020

Tiểu Vy thân mến !

Đã lâu chúng mình không gặp nhau rồi , mới ngày nào mà chúng mình đã xa được  ba năm rồi . Tớ nhớ cái lần cậu chuyển đi tớ nhớ lúc đấy cậu khóc thút thít ra cho đến khi mẹ mua cho một chú chó cảnh lông trắng cậu mới thôi . Mà cậu có khỏe không , cả con bé Linh Hương nữa ? Cậu được bao nhiêu bông hoa đỏ chói lòe rồi ? Tớ thì tớ được hai mươi lăm bông hoa rồi đấy . Linh Hương hình như sắp lên năm tuổi rồi đứng không ? Chả bù cho Bông Xinh mới học lớp ba tuổi thôi  , mà bố mẹ tớ đặt một cái tên  mới cho Bông Xinh rồi đấy , bây giờ là Ngọc Hân . Bạn nhớ con Ngân đáng ghét không nó vẫn đanh đá như ngày nào , học hành thì sa sút không giỏi như ngày cậu chuyển đi đâu . Này Tiểu Vy tớ có một tin vui là nhà tớ đã có một chiếc xe ô tô , nhất định nghỉ hè tớ phải bảo bố tớ đánh một chuyến xe xuống Hà Nội để gặp cậu mới được , thôi tớ chỉ viết được đến đây thôi nhé mẹ gọi tớ nấu cơm rồi . Mà cậu nhớ viết thư trả lời tớ nhé , cậu nhớ đấy , chào cậu . 

                       Bạn cũ của Tiểu Vy 

                                  Ly

                     Nguyễn Phương Ly

Đây là ví dụ của mình thôi nha

24 tháng 5 2020

 - Bảng màu đen gọi là bảng đen.

 - Mắt màu đen gọi là mắt huyền.

 - Ngựa màu đen gọi là ngựa ô.

 -Mèo màu đen được gọi là mèo mun.

-Chó màu đen được gọi là chó mực.

-.Quần màu đen được gọi là quần thâm.

  1. Bảng màu đen gọi là bảng đen.
  2. Mắt màu đen gọi là mắt huyền.
  3. Ngựa màu đen gọi là ngựa ô.
  4. Mèo màu đen gọi là mèo mun.
  5. Chó màu đen gọi là chó mực.
  6. Quần màu đen gọi là quần thâm.
24 tháng 5 2020

Lễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc Việt Nam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vô cùng đặc sắc. Lễ hội được tổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Những chiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Có chiếc màu vàng, có chiếc màu dỏ, có chiế claij màu xanh, tùy vào sở thích của mỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặc trưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộc đua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu gồn lên để chèo lái chiếc thuyền về phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đua diễn ra vô cùng gay cấn vì các đội vô cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuối cùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụ cười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cần tinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền không chỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc cho mỗi chúng ta.

24 tháng 5 2020

Mùa xuân về với những cơn mưa phùn nhè nhẹ, với những tia nắng mới ấm áp, với bao cánh đào, cánh mai bung xòe rực rỡ và với không khí lễ hội tưng bừng khắp mọi nẻo đất nước. Năm nay, thủ đô Hà Nội tổ chức lễ hội đua thuyền ở Hồ Tây.

Lễ hội diễn ra vào ngày mùng 9 tháng Giêng Âm lịch, nhằm tạo không khí xuân vui tươi và nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng. Lễ khai mạc diễn ra với nhiều tiết mục nghệ thuật đặc sắc và tiếng trống khai xuân rộn vang. Trên sông, hai mươi bảy chiếc chiếc thuyền rồng được trang trí những viền vàng đỏ hoặc vàng xanh xen kẽ rực rỡ. Họ còn cắm lá cờ bảy sắc ở đuôi thuyền. Mỗi thuyền mặc một bộ đồng phục khác nhau và khoác chiếc áo phao màu cam bên ngoài. Những người tham gia đua tươi cười, sẵn sàng tham gia cuộc đua. Khi tiếng trống vang lên ra hiệu cuộc đua bắt đầu, những người đua thuyền vung tay chèo lái. Mái chèo quẫy tung mặt nước. Ven hồ, những khán giả hò reo cổ vũ. Những hàng liễu, hàng hoa sữa hay bằng lăng ở đó cũng ngả mình theo gió như biết trận đua đang diễn ra tưng bừng. Gió trên hồ khá lớn, làm lá cờ tung bay phấp phới. Những hồi trống vang lên không dứt để tiếp thêm sức mạnh cho các đội người đua thuyền. Mọi người hò hét chúc mừng đội đua đã vô địch.

Em cảm thấy lễ hội đua thuyền hôm đó rất vui, hào hứng và cuồng nhiệt. Quả thực, lễ hội truyền thống luôn để lại cho thế hệ chúng em những hiểu biết quý báu. Em hi vọng mùa xuân năm sau sẽ lại được xem lễ hội này

24 tháng 5 2020

Nhân ngày 26/3 vừa qua, tại sân vận động trường em có tổ chức trận thi đấu bóng đá chung kết giữa hai đội 5A và 5B. Mới sáng sớm, sân trường đã chật ních người. Em và Phong cũng đến sớm để tìm một chỗ ngồi sao cho dễ quan sát.

Sau lời tuyên bố khai mạc trận đấu của thầy Hiệu trưởng, hai đội lần lượt ra sân. Đội 5A các anh mặc áo đỏ quần xanh, đội 5B mặc áo xanh quần trắng. Hai đội làm thủ tục bắt tay nhau, chào khán giả. Tiếng còi của thầy Tổng phụ trách vừa cất lên hai đội đã lao vào cướp bóng. Đội trưởng 5A dẫn bóng rất hay, quả bóng đi lắt léo, luồn qua chân người này người khác khiến cho các cầu thủ 5B không làm cách nào lấy được bóng. Một cú đá cực mạnh từ xa bay vụt đầu thủ môn 5B lọt vào lưới, thủ môn 5B lặng lẽ vào khung thành nhặt bóng.

Sang hiệp 2, tình thế trận đấu càng hấp dẫn hơn, đội 5A liên tục tấn công buộc đội 5B phải phòng thủ, đội 5A hưởng quả phạt góc hẹp bên phải, một cú sút bằng chân trái của anh Huy đi thẳng vào khung thành lưới của 5B lại rung lên lần nữa. Tất cả vận động viên vỗ tay cổ vũ đội 5A tưởng chừng không dứt.

Tỉ số giữa hai đội là 2 - 0 nghiêng về đội 5A. Mặc dù trận đấu đã kết thúc, nhưng dư âm của nó mãi còn in đậm trong tâm trí em về sự nhiệt tình, hăng say và lối chơi đẹp của các cầu thủ 5A

24 tháng 5 2020

Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận.

Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận. Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn.

Vào những phút đầu tiên, đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0. Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt, áp đảo khung thành đối phương. Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan. Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt. Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1.

Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng. Em còn tự hào bóng đá Việt Nam

23 tháng 5 2020

nhưng đơn vị là j mới đc

31 tháng 5 2020

Tham khảo nha!

                                   Bài làm:

Hôm đó là sáng chủ nhật vui tươi, hớn hở ở rạp xiếc Trung Ương, em đã được đi xem xiếc cùng với mẹ. Vừa bước vào rạp, cả mẹ và em đã lóe mắt vì những ánh đèn bảy sắc cầu vồng hắt vào sân khấu và từ hội trường xuất hiện một nghệ sĩ xiếc. Buổi biểu diễn có rất nhiều tiết mục như: xiếc thú, ảo thuật, hề, uốn dẻo,... Tiết mục nào cũng đặc sắc nhưng tiết mục nuốt kiếm đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng em. Sau mỗi tiết mục đều có những tiếng nói cười và những tiếng vỗ tay làm bốc cháy cả sân khấu. " Ga la xiếc và ảo thuật năm 2019" là buổi biểu diẽn hồi hộp và hấp dẫn nhất mà em từng được xem. Em sẽ chăm chỉ học tập và ngoan ngoãn để được mẹ cho đi xem buổi biểu diễn hồi hộp tiếp theo.

3 tháng 6 2020

ok Đỗ Thị Ý Nhi

24 tháng 5 2020

nghệ sĩ,bác sĩ,...

27 tháng 5 2020

họa sĩ,

23 tháng 5 2020

Bạn nào tả bài văn về ngày đầu tiên đi học cho mình tham khảo với

Nhớ phải hay hoặc xúc động nha

Không tìm kiếm trên mạng

23 tháng 5 2020

ok : 

Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng chợt nhìn thấy những em học sinh lớp một nắm tay bố mẹ dẫn đến trường, làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay đầy tình thương của mẹ tôi.

Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Đó là một buổi sang cuối thu êm đềm, bầu trời cao trong xanh có ánh nắng vàng tươi. Cái mùa thu ở quê tôi thật đặc biệt - mùa thu miền Trung – không se lạnh như ở miền Bắc hay quá nóng nực như ở miền Nam. Nó dịu ngọt và nhẹ nhàng. Quả đúng là thời điểm khiến cho người ta dễ nhớ. Phải chăng đây chính là lí do để mùa thu là mùa tựu trường? Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay mẹ sẽ là người đưa tôi đến trường. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng quê mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, tôi thấy có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt họ, trong đó có cả mấy đứa thường đi chơi với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như mẹ tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa dịu đi cái bồi hồi của tâm trạng.

Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Mẹ xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Con yêu, trường học của con đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cho con”. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của mẹ. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào mẹ và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Mẹ an ủi tôi cùng những lời nói ngọt ngào, làm tôi lấy lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Chị cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của em” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.

Cô bảo: “Lớp mình ở đây. Tý nữa ra tập trung khai giảng xong thì về đây học”. Bỗng có hồi trống cái vang lên làm tôi giật nảy mình ôm chầm lấy cô giáo. Cô giáo cười, xoa đầu tôi bảo: “Đấy là tiếng trống trường. Trống báo đã đến giờ tập trung rồi”. À, thế ra đấy là tiếng trống trường. Từ trước tôi vẫn chỉ nghe tiếng trống cơm bung bung nhỏ bé của những đêm rằm Trung thu nào đã được nghe tiếng trống trường bao giờ. Sáng ấy, lần đầu tiên tiếng trống trường dội vào lòng tôi – tiếng trống rộn ràng, giục giã, nao nức khiến tim tôi cũng muốn nhảy nhót và lòng tôi hồi hộp muốn khóc lên. Tiếng trống đầu đời đi học ấy – ai ngờ sẽ là nguồn cảm xúc đi theo tôi suốt cuộc đời học tập. Rồi chúng tôi xếp hàng trước lá cờ đỏ sao vàng. Một thầy giáo hô chào cờ rất to. Chúng tôi đứng im phăng phắc mà không hát vì lúc đó hầu hết đều chưa biết bài hát Quốc ca. Chỉ sau đấy vào lớp, tiết học đầu tiên cô giáo mới dạy bài hát Quốc ca. Chúng tôi hát rất say sưa, hát hào hùng, thuộc rất nhanh vì cô giáo bảo để sau này mỗi lần chào cờ chúng tôi sẽ hát dưới cờ chứ không đứng im như hôm nay.

Tôi chẳng rõ mình ngồi trong lớp học từ khi nào, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của mẹ tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Mẹ cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Con cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa mẹ đón về”. Câu nói ấy của mẹ khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo. Các bạn đã hết bỡ ngỡ, bắt đầu đùa nghịch và làm quen với nhau. Bàn ghế thơm mùi gỗ mới, bảng đen, bục giảng, cô giáo, ảnh Bác Hồ... tất cả đều làm tôi tò mò, háo hức. Người bạn ngồi cạnh tôi béo tròn nhưng trắng trẻo và có nụ cười tươi làm quen với tôi. Bạn khoe đã đọc được mấy chữ cô giáo ghi trên bảng. Chúng tôi líu lo nói chuyện được một lúc thì giờ học đã bắt đầu. Cô dặn dò nhiều, đi kiểm tra sách vở và dạy cách cầm bút cho cả lớp. Giọng nói cô trầm ấm và khỏe khoắn làm tôi tin tưởng. Rất tự nhiên, tôi cảm thấy gắn bó với lớp mới. Tôi tròn mồm đọc những chữ a, b, c bằng cả tấm lòng tôi, bằng tình yêu thương của gia đình, bố mẹ và cô giáo. Nắng ghé qua cửa lớp xem chúng tôi học. Những tia nắng ấm như trong truyện cổ tích bà kể hàng đêm.

Với tôi, nếu không có ngày khai trường đầu tiên đi học chữ – phút đầu tiên được “thưa cô giáo”, lần đầu tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca ấy… tôi sẽ có gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Tâm hồn tôi sẽ nghèo đi biết chừng nào. Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường đầu tiên ấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi đấy thơ ơi!