điền dấu phẩy vào vị trí thích hợp: hương hoa hồng ko nồng nàn như sữa cũng ko sắc như hoa dạ hương mà chỉ thoang thoảng dịu dàng tỏa hương một góc vườn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tỉnh nào có diện tích rộng lớn nhất Việt Nam hiện nay mới nhất , Tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam hiện nay là tỉnh nào
Sau rất nhiều lần chia tách và sát nhập tỉnh hiện nay Việt Nam có tổng cộng 63 tỉnh thành trải dài từ Bắc Trung Nam. Bạn đang thắc mắc tỉnh nào hiện nay đang có diện tích lớn nhất Việt Nam. Có thể trước đây khoảng chục năm chúng ta sẽ nghe nói đó là tỉnh Đăk Lắk. Nhưng từ năm 2003 khi Đăk Lắk tách ra thành 2 tỉnh là Đăk Lắk và Đăk Nông thì danh hiệu tỉnh có diện tích lớn nhất Việt Nam hiện nay thuộc về tỉnh Nghệ An. Bên cạnh đó Bắc Ninh vẫn là tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam với chỉ hơn 800 ki lô mét vuông
Bản đồ tỉnh Nghệ An với diện tích lớn phủ khắp vùng Bắc Trung bộ
Tỉnh có diện tích lớn nhất Việt Nam: Nghệ An với 16,493,7 km²
Tỉnh có diện tích nhỏ nhất Việt Nam: Bắc Ninh với 822,7 km²
Các tỉnh có diện tích lớn tiếp theo là Gia Lai với hơn 15 nghìn km², Sơn La hơn 14 nghìn km² , Đăk, Lawk, Thanh Hóa và Quảng Nam
Số liệu được sắp xếp theo diện tích giảm dần
Tỉnh | Diện tích(m²) | Dân số | Mật độ dân số |
Nghệ An | 16,493,700,000 | 2,942,900 | 178 |
Gia Lai | 15,536,900,000 | 1,322,000 | 85 |
Sơn La | 14,174,400,000 | 1,119,400 | 79 |
Đắk Lắk | 13,125,400,000 | 1,771,800 | 135 |
Thanh Hoá | 11,131,900,000 | 3,412,600 | 307 |
Quảng Nam | 10,438,400,000 | 1,435,000 | 137 |
Lâm Đồng | 9,773,500,000 | 1,218,700 | 125 |
Kon Tum | 9,689,600,000 | 453,200 | 47 |
Điện Biên | 9,562,900,000 | 512,300 | 54 |
Lai Châu | 9,068,800,000 | 391,200 | 43 |
Lạng Sơn | 8,320,800,000 | 741,200 | 89 |
Quảng Bình | 8,065,300,000 | 853,000 | 106 |
Hà Giang | 7,914,900,000 | 746,300 | 94 |
Bình Thuận | 7,812,900,000 | 1,180,300 | 151 |
Yên Bái | 6,886,300,000 | 758,600 | 110 |
Bình Phước | 6,871,500,000 | 905,300 | 132 |
Cao Bằng | 6,707,900,000 | 515,000 | 77 |
Đắk Nông | 6,515,600,000 | 516,300 | 79 |
Lào Cai | 6,383,900,000 | 637,500 | 100 |
Kiên Giang | 6,348,500,000 | 1,714,100 | 270 |
Quảng Ninh | 6,102,400,000 | 1,163,700 | 191 |
Bình Định | 6,050,600,000 | 1,497,300 | 247 |
Hà Tĩnh | 5,997,200,000 | 1,229,300 | 205 |
Đồng Nai | 5,907,200,000 | 2,665,100 | 451 |
Tuyên Quang | 5,867,300,000 | 730,800 | 125 |
Cà Mau | 5,294,900,000 | 1,214,900 | 229 |
Khánh Hoà | 5,217,700,000 | 1,174,100 | 225 |
Quảng Ngãi | 5,153,000,000 | 1,221,600 | 237 |
Phú Yên | 5,060,600,000 | 871,900 | 172 |
Thừa Thiên Huế | 5,033,200,000 | 1,103,100 | 219 |
Bắc Kạn | 4,859,400,000 | 298,700 | 61 |
Quảng Trị | 4,739,800,000 | 604,700 | 128 |
Hoà Bình | 4,608,700,000 | 799,800 | 174 |
Long An | 4,492,400,000 | 1,449,600 | 323 |
Tây Ninh | 4,039,700,000 | 1,080,700 | 268 |
Bắc Giang | 3,844,000,000 | 1,574,300 | 410 |
An Giang | 3,536,700,000 | 2,151,000 | 608 |
Phú Thọ | 3,533,400,000 | 1,326,000 | 375 |
Thái Nguyên | 3,531,700,000 | 1,139,400 | 323 |
Đồng Tháp | 3,377,000,000 | 1,673,200 | 495 |
Ninh Thuận | 3,358,300,000 | 569,000 | 169 |
Hà Nội | 3,328,900,000 | 6,699,600 | 2013 |
Sóc Trăng | 3,311,600,000 | 1,303,700 | 394 |
Bình Dương | 2,694,400,000 | 1,691,400 | 628 |
Tiền Giang | 2,508,300,000 | 1,682,600 | 671 |
Bạc Liêu | 2,468,700,000 | 873,300 | 354 |
Bến Tre | 2,360,600,000 | 1,257,800 | 533 |
Trà Vinh | 2,341,200,000 | 1,012,600 | 433 |
TPHồ Chí Minh | 2,095,600,000 | 7,521,100 | 3589 |
Bà Rịa - Vũng Tàu | 1,989,500,000 | 1,027,200 | 516 |
Hải Dương | 1,656,000,000 | 1,718,900 | 1038 |
Nam Định | 1,651,400,000 | 1,833,500 | 1110 |
Hậu Giang | 1,602,500,000 | 769,200 | 480 |
Thái Bình | 1,570,000,000 | 1,786,000 | 1138 |
Hải Phòng | 1,523,400,000 | 1,878,500 | 1233 |
Vĩnh Long | 1,496,800,000 | 1,028,600 | 687 |
Cần Thơ | 1,409,000,000 | 1,200,300 | 852 |
Ninh Bình | 1,390,300,000 | 906,900 | 652 |
Đà Nẵng | 1,285,400,000 | 951,700 | 740 |
Vĩnh Phúc | 1,236,500,000 | 1,014,600 | 821 |
Hưng Yên | 926,000,000 | 1,150,400 | 1242 |
Hà Nam | 860,500,000 | 786,900 | 914 |
Bắc Ninh | 822,700,000 | 1,060,300 | 1289 |
Dường như ai cũng cảm thấy buồn khi trời đổ mưa. Còn 1 số người thì lại thích rong chơi giữa tròi mưa.Nhưng riêng tôi mỗi khi nhìn thấy mưa, tôi lại nhớ về đêm mưa hôm ấy-1 đêm mưa mà tôi đã tình cờ bắt gặp 1 cậu bé rất đáng thương và cũng chính cái đêm hôm đó đã làm tôi không thể kìm nén nỗi xúc động trong lòng, những giọt lệ từ khoé mi của tôi đã lăn dài trên má tôi tựa lúc nào. Lúc ấy, tôi đang đứng nấp mưa dưới hiên của 1 căn nhà nằm trên đường Trần Phú- 1 con đường nổi tiếng là đầy đủ và sung túc nhất thành phố.Cơn mưa làm cho thành phố trở nên buồn tẻ và hiu quạnh.Bất chợt dưới màn mưa lạnh giá kia , bỗng xuất hiện 1 cậu bé.Tôi giật mình và quan sát thật kĩ cậu ta thì phát hiên ra cậu ấy đã mất đi 2 bên cánh tay và đang đi lang thang dưới con đường mưa lạnh buốt ko có 1 mảnh áo mưa che thân.Thì ra đó là 1 cậu bé tật nguyền với 1 thân hình kì dị.Cơn mưa đã làm ướt sũng thân hình nhỏ bé kia.Cậu mặc trên người 1 bộ đồ rách rưới có nhiều chỗ vá trông thật tội nghiệp.Tôi tự hỏi bản thân rằng tại sao ông trời lại sinh ra những đứa trẻ đáng thương như thế? Thắc mắc muốn biết về hoàn cảnh của cậu, khi về tới nhà tôi đã hỏi mẹ ngay. Mẹ tôi kể rằng đấy là 1 cậu bé bị nhiễm chất độc màu da cam.Bố mẹ của cậu ta là những người đã góp phần xây dựng đất nước ta tốt đẹp như ngày hôm nay.Bố mẹ cậu đều là thương binh liệt sĩ và họ đã hi sinh vì tổ quốc ngay tại chiến trường.Cậu bé tật nguyền ấy là đứa con mà họ đã để lại sau khi họ qua đời.Cậu được nuôi dưỡng ở 1 trung tâm trại trẻ mồ côi.Hằng ngày, cậu tự lấy đôi bàn chân của mình để làm ra những cây tăm rồi mang đi bán.Khi nghe xong, tôi cảm thấy cậu bé ấy quá bất hạnh.Có lẽ khi nãy cậu chăm chú nhìn những ngôi nhà ấy vì cậu ao ước mình sẽ có 1 mái ấm gia đình trọn vẹn có cha có mẹ kề bên ko còn cô đơn lẻ loi 1 mình.Tuy tôi đã mất đi 1 người cha nhưng tôi vẫn còn được mẹ nuông chiều và chăm sóc. Tôi đã từng nghĩ cuộc đời tôi mất đi cha thì thật buồn và bất hạnh nhưng tôi nào ngờ có những con người còn bất hạnh hơn tôi nhiều. Các bạn có biết ko chắc cậu bé bị nhiễm chất độc màu da cam kia đã tự mình vượt qua nỗi xót xa khi mất đi gia đình ấm cúng và bị tật nguyền.Những việc ấy đã ko đẩy lùi quyết tâm của cậu mà cậu đã vươn lên chống chọi mọi khó khăn.Thế rồi cả đêm đó tôi đã khóc thầm vì 1 người mà tôi chưa từng quen biết. Tôi thật nể phục cậu bé ấy. Tôi mong 1 ngày nào đó nụ cười hạnh phúc sẽ hé nở trên đôi môi của cậu bé tội nghiệp kia.
VÌ BẠN NAM HỌC TẬP SIÊNG NĂNG NÊN CUỐI NĂM ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC NHIỀU THÀNH TÍCH
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Mẹ tôi đã ra một câu đố: "Con yêu, phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể hả con?"
Ngày nhỏ, tôi đã nói với mẹ rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "không phải đâu con. Có rất nhiều người trên thế giới này không nghe được đâu, con yêu ạ. Con tiếp tục suy nghĩ về câu đố đó đi nhé, sau này mẹ sẽ hỏi lại con."Vài năm sau, tôi đã nói với mẹ rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế đôi mắt là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều điều rồi đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vi vẫn còn nhiều người trên thế gian này chẳng nhìn thấy gì."Đã bao lần tôi muốn mẹ nói ra đáp án, và vì thế tôi toàn đoán lung tung. Mẹ chỉ trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ."Rồi đến năm 1991, bà nội yêu quý của tôi qua đời. Mọi người đều khóc vì
thương nhớ bà. Một mình tôi đã vừa đạp xe vừa khóc trên suốt chặng
đường 26 km từ thị xã về quê trong đêm mưa rào ngày 4/5 âm lịch của năm đó. Tôi đạp thật nhanh về bệnh viện huyện để mong được gặp bà lần cuối. Nhưng tôi đến nơi thì đã muộn mất rồi. Tôi đã thấy bố tôi gục đầu vào vai mẹ tôi và khóc. Lần đầu tiên tôi thấy bố khóc như tôi.Lúc liệm bà xong, mẹ đến cạnh tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời
chưa?" Tôi như bị sốc khi thấy mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi chỉ nghĩ đó là một trò chơi giữa hai mẹ con thôi. Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo cho tôi đáp án: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai."
Tôi hỏi lại: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?" Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào."
Từ lúc đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải
là "phần ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác
Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học.
Điều cậu bé sợ đã thành sự thật, mẹ cậu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên bạn bè và giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé và cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình. Mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi mẹ mình tại sao bị vết sẹo lớn vậy. Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp tự nhiên của người mẹ mặc cho vết sẹo đập vào mắt, nhưng cậu bé vẫn xấu hổ và giấu mình vào một góc tránh mặt mọi người.
Ở đó, cậu bé nghe được mẹ mình nói chuyện với cô giáo."Làm sao chị bị vết sẹo như vậy trên mặt?" Cô giáo của cậu hỏi.Người mẹ trả lời, "Khi con tôi còn bé, nó đang ở trong phòng thì lửa bốc lên.
Mọi người đều sợ không dám vào vì ngọn lửa đã bốc lên quá cao, và thế là tôi chạy vào. Khi tôi chạy đến chỗ nó, tôi thấy một xà nhà đang rơi xuống người nó và tôi vội vàng lấy mình che cho nó. Tôi bị đánh đến ngất xỉu nhưng thật là may mắn là có một anh lính cứu hỏa đã vào và cứu cả hai mẹ con tôi." Người mẹ chạm vào vết sẹo nhăn nhúm trên mặt. "Vết sẹo này không chữa được nữa, nhưng cho tới ngày hôm nay, tôi chưa hề hối tiếc về điều mình đã làm."Đến đây, cậu bé chạy ra khỏi chỗ nấp của mình về phía mẹ, nước mắt lưng tròng. Cậu bé ôm lấy mẹ mình và cảm nhận được sự hy sinh của mẹ dành cho mình. Cậu bé nắm chặt tay mẹ suốt cả ngày hôm đó.
Hương hoa hồng ko nồng nàn như sữa cũng ko sắc như hoa dạ hương mà chỉ thoang thoảng,dịu dàng toả hương một góc vườn
Hương hoa hồng ko nồng nàn như sữa , cũng ko sắc như hoa dạ hương mà chỉ thoang thoảng, dịu dàng tỏa hương một góc vườn