K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 11 2018

Vì nếu làm thế, các cây sẽ tranh nhau tài nguyên.Nó làm cho cây bị thiếu ánh sáng, không khí và nhiệt độ tăng cao khiến cây khó quang hợp và cho ra năng suất thấp.

Mình chắc chắn là đúng ha!!Học tốt nhé ~!!!!!!!!!

25 tháng 11 2018

ko đăng câu hỏi linh tinh

ko đăng câu hỏi linh tinh

ko đăng câu hỏi linh tinh

nếu muốn đăng thì đi kèm vs Toán

25 tháng 11 2018

What!!! \

Vét là gì???

25 tháng 11 2018

Tôi đang nức nở thì có một anh Chuột Nhắt đến bên cạnh hỏi thăm “Chít... chít... làm sao mà cậu khóc thế?”. Thấy có người an ủi, tôi càng tủi thân khóc to hơn. Thật bất hạnh cho tôi, đang là một cô bé được bố mẹ cưng chiều, trong chốc lát đã bị biến thành một con chuột nhắt...

Trong lúc khó khăn có anh Chuột Nhắt ở bên thật may mắn. Tôi kể cho anh nghe ngọn nguồn câu chuyện, vì sao tôi lại ra thế này.... Hôm đó, lớp học của tôi có bài kiểm tra sử một tiết. Vì hôm trước mải đi chơi với bạn tôi đã không học bài.

Ngồi trong lớp lo sợ điểm kém sẽ bị bố mẹ mắng, tôi đành liều lĩnh mở vở ra quay. Việc làm hôm đó của tôi trót lọt, không bị ai phát hiện. Đến hôm trả bài kiềm tra, tôi được chín, nguời bạn thân của tôi chỉ được bốn. Thấy lạ, bạn ấy hỏi tôi. Vì muốn trốn tránh việc làm sai trái của mình nên nhất định tôi không chịu nhận. Tôi còn chắc chắn rằng, nếu nói dối ngay lập tức tôi sẽ bị biến thành con chuột nhắt trong ba ngày, loài vật mà bạn tôi ghét nhất. Vừa nói xong, tôi thấy người mình có sự thay đổi. Càng ngày tôi càng bé dần đi, trên miệng có những sợi râu dài, phía sau còn có một cái đuôi... Hốt hoảng, lo sợ tôi vội chạy đến nhìn vào trong gương. Thật không thể tin được, tôi đã thực sự biến thành một con chuột nhắt...

Từ giờ phút đó, tôi phải sống trong thế giới của họ hàng nhà chuột mà thường ngày tôi vẫn sợ. Anh Chuột Nhắt thông cảm và cho tôi đi cùng. Anh giới thiệu với tôi cuộc sống của loài Chuột, nghe vô cùng hấp dẫn. Trên đường đi, tôi gặp rất nhiều loại chuột. Chuột cống oai phong bệ vệ. Những chú chuột nhắt nhanh nhẹn, tinh khôn. Mấy cậu chuột chù lúc nào cũng lấm lét. Anh chuột nhắt dẫn tôi ra đồng, gặp họ hàng chuột đồng vui tính. Các anh hoạt bát lắm lại rất hiếu khách nữa. Các anh an ủi tôi thời gian ba ngày sẽ trôi qua thật nhanh. Nếu không sống trong hoàn cảnh này có lẽ tôi không bao giờ tưởng tượng được loài chuột cũng tình cảm như thế. Tối đến, tôi được các anh chuột dẫn đi dạo quanh đồng, ăn tối, uống sương và ngắm trăng lên. Chưa bao giờ tôi thức khuya để được ngắm ánh trăng đẹp đến vậy. Vừa ngắm trăng, chúng tôi còn vừa ca hát nhảy múa quanh đống lửa bập bùng. Tôi mạnh dạn hát tặng tất cả một bài ca về mẹ. Bài hát tình cảm quả khiến nhà chuột ai cũng sụt sùi xúc động... Chơi mãi đến khi ông mặt trời sắp ló trên ngọn lúa, chúng tôi mới trở về đi ngủ. Một đêm trôi qua thật bình yên, giản dị và hạnh phúc.

Buổi sáng hôm sau, lần đầu tiên tôi đón bình minh muộn đến thế. ở trong hang tối, tôi cũng không biết mặt trời đã dậy từ bao giờ. Chỉ thấy có một chị chuột nhắt đến bên đánh thức và tặng tôi một khay thức ăn đầy. Đang đói bụng, tôi ăn ngấu nghiến, ngon lành. Xong bữa sáng, chúng tôi lại tiếp tục rong ruổi khắp mọi nơi. Họ nhà chuột kháo nhau, hôm nay bếp nhà bà lão nọ có món cá kho ngon lắm. Anh chuột nhắt rủ tôi cùng đi chinh phục.

Bước chân vào, bếp tối om, chỉ có vài tia sáng lách mình qua khe cửa lọt vào. Tôi không quen nhìn tối dò dẫm bước theo anh nhắt. Nỗi lo sợ của tôi tăng lên theo từng bước chân. Gần đến nồi cá rồi. Anh nhắt nhẹ nhàng leo lên. Bỗng “ngheo...ngheo’', quả tim của tôi như muốn nhảy ra ngoài. Chưa kịp nhìn xem con mèo hung tợn ấy ở đâu, anh nhắt đã nhanh chân chạy mất, để lại mình tôi lạc lõng. Vì không quen đường nên tôi chẳng biết chạy đi đâu vội chui vào gầm chạn. Nhưng con mèo tinh quái đã phát hiện ra và tiến lại gần. Tôi nghe rõ từng hơi thở của nó. Nó không muốn bắt tôi ngay mà vờn vờn, đùa giỡn. Giờ tôi mới hiểu thế nào là mèo vờn chuột. Thật là đáng sợ. Mỗi lúc, tôi lại càng bị dồn vào góc tường. Tôi không dám thở nữa. Con mèo tiến gần thêm. Ngày tận thế của tôi đã đến. Tôi sẽ không thể về nhả, bố mẹ bạn bè sẽ không biết tôi nơi đâu mà tìm. Thế là hết. Nhưng kia, cánh cửa bếp hé mở. Bà lão xuống nấu cơm. Nhờ ánh sáng, tôi thấy đường rõ hơn. Và trong lúc tên mèo ngốc nghếch kia quay mặt nhìn bà chủ, tôi ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.... Vậy là tôi thoát chết trong gang tấc.

Tôi lao ra ngoài chỉ mong chạy càng xa nơi ấy càng tốt. Tôi cứ cắm đầu chạy mà không biết mình đang đi đâu, đến khi dừng lại chì thấy một bụi cây rậm rạp, hoang sơ. Sợ quá, tôi quay đầu chạy về thì “phỉ…phỉ...”, một con rắn to tướng, dài ngoằng ngay sau lưng. Tôi sợ tưởng ngất ngay đi được. Ôi, số phận tôi thật trớ trêu, nhà đã ngay kia rồi mà không thể quay về được. Nhắm mắt lại chờ tử thần mang đi, tôi đợi mãi mà rắn ta không hành động. Tĩnh lặng quá. Mở mắt ra đã không thấy nó đâu rồi. Thì ra một anh săn rắn đã mang nó đi.

Tôi lại lang thang thất thểu đi tìm nhà. Mặt trời đã xế bóng. Một ngày trôi đi dài quá với bao sự rắc rối. Nhìn bóng mình nghiêng nghiêng trên mặt đất, tôi thấy rất nhớ nhà. Tôi nhớ những món ăn mẹ nấu, nhớ dáng ngồi đọc báo của cha, nhớ giọng nói dễ thương của cậu em trai năm tuổi... và tôi cũng thấy nhớ bạn bè. Tôi muốn kết thúc thật nhanh ba ngày khủng khiếp này. Lúc đó trở về tôi sẽ thú nhận sự dối trá của tôi, sẽ xin lỗi cô giáo và người bạn thân của mình. Giá như tôi dũng cảm thì bây giờ tôi đã không phải chịu sự trừng phạt.

Hình phạt này với tôi thật quá sức tưởng tượng nhưng đó là một cơ hội quý giá cho tôi và những ai lầm đường. Sau lần này sẽ không bao giờ tôi nói dối nữa. Tôi cũng sẽ dũng cảm hơn trước sai trái của mình.

25 tháng 11 2018

?

cái đề kiểu gì vậy

mk dc ko hiểu

bn giải thích đề dc ko?>

25 tháng 11 2018

Họ ấy ấy trên không gian

25 tháng 11 2018

Năm nay, em đã là học sinh lớp 6 nhưng những kỉ niệm hồi còn thơ ấu em không bao giờ quên. Trong những kỉ niệm ấy có chuyện rèn luyện chữ viết hồi em học lớp 3. Em trở thành học sinh giỏi Văn cũng là nhờ một phần vào những ngày rèn luyện gian khổ ấy.

Trong các môn học, em sợ nhất môn chính tả vì chữ em rất xấu. Mỗi khi đến giờ chép chính tả theo lời cô đọc, em thấy khổ sở vô cùng. Chưa bao giờ em đạt điểm cao môn này. Nhiều buổi tối, em giở tập, lặng nhìn những điểm kém và lời phê nghiêm khắc của cô giáo rồi buồn và khóc. Mẹ thường xuyên theo dõi việc học tập của em. Biết chuyện, mẹ không rày la trách mắng mà ân cần khuyên nhủ:

- Con lớn rồi, phải cố tập viết sao cho đẹp. Ông bà mình bảo nét chữ là nết người đấy con ạ!

Em ngẫm nghĩ và thấy lời khuyên của mẹ rất đúng. Vì thế em quyết tâm tập viết hằng ngày, đến bao giờ chữ em trở nên sạch đẹp mới thôi.

Em tự đề ra cho mình kế hoạch mỗi ngày dành ra một tiếng đồng hồ tập chép. Trước hết, em chép lại những bài tập đọc trong sách giáo khoa. Sau đó, tập chép những bài thơ ngắn. Mẹ dạy em cách cầm bút sao cho thoải mái để viết lâu không bị mỏi tay. Em học theo và đã quen dần với cách cầm bút ấy. Mỗi bài, em viết nhiều lần ra giấy nháp, khi nào tự thấy đã tương đối sạch đẹp thì mới chép vào vở. Xong xuôi em nhờ mẹ chấm điểm. Những bài đầu, mẹ chỉ cho điểm 5, điểm 6 vì em viết còn sai Chính tả và nét chữ chưa đều. Em không nản chí, càng cố gắng hơn.

Đến bài thứ chín, thứ mười, em đã có nhiều tiến bộ. Những dòng chữ đều đặn, ngay hàng thẳng lối hiện dần ra dưới ngòi bút của em. Mẹ không ngừng động viên làm cho em tăng thêm quyết tâm phấn đấu.

Lần đầu tiên được cô giáo cho điểm mười chính tả, em vô cùng sung sướng. Cô giáo khen em trước lớp và khuyên các bạn hãy coi em là gương tốt để học tập.

Em luôn nhớ lời mẹ và thầm cảm ơn mẹ. Em cầm quyển vở có điểm 10 đỏ tươi về khoe với mẹ. Mẹ xoa đầu em nói:

- Thế là con đã chiến thắng được bản thân. Con đã trở thành người học sinh có ý chí và nghị lực trong học tập. Mẹ tự hào về con. Ba con biết tin này chắc là vui lắm!

Từ đó, cái biệt danh Tuấn gà bới mà các bạn tinh nghịch trong lớp đặt cho em không còn nữa. Tuy vậy, em vẫn kiên trì tập viết để nét chữ ngày một đẹp hơn. Sau Tết, em sẽ tham gia hội thi Vở sạch chữ đẹp do trường tổ chức.

Đúng là có chí thì nên, có công mài sắt có ngày nên kim, phải không các bạn?

25 tháng 11 2018

Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi

Bài làm:

Hồi học cấp I, tôi có một người bạn thân. Bạn ấy tên là Hùng. Nhưng từ năm học lớp 3, cả lớp 3D chúng tôi gọi bạn ấy là "Hùng kẹo". Thực ra, Hùng không thích ăn kẹo mà là Hùng mơ ước sẽ trở thành ông chủ của một cơ sở sản suất và kinh doanh kẹo. Hùng mơ ước có thể tự tay mình làm ra những chiếc kẹo ngon để bán (cậu ta thổ lộ điều này khi được cô giáo hỏi về ước mơ). Tôi đã ngạc nhiên khi Hùng tỏ ra vui vẻ và có phần hãnh diện về biệt danh của mình...

Hùng kẹo rất khéo tay. Từ những món đồ bỏ đi, cậu ấy có thể chế tạo ra được những món đồ chơi rất ngộ nghĩnh và bao giờ Hùng cũng rủ tôi chơi cùng. Nhưng tôi không mê những món đồ chơi đó bằng kẹo. Trái ngược với Hùng, tôi rất thích ăn kẹo. Vì thế nên hàm răng tôi bị sâu gần hết, nhìn rất xấu. Lũ bạn thường gọi tôi là "Hảo ngọt". Chỉ có Hùng là tỏ ra thông cảm với tôi. Hùng bảo tôi sẽ là người đầu tiên "kiểm định chất lượng" những loại kẹo mà Hùng sáng chế ra và cho ý kiến. Chỉ nghe đến việc được ăn kẹo là tôi sướng mê. Mỗi khi bàn tán về tương lai, chúng tôi trở nên hào hứng, tâm đầu ý hợp. Nhưng khi đó, chúng tôi vẫn còn là trẻ con, chẳng có xu nào để mua kẹo. Những lần đi học về, khi đi ngang qua cửa hàng bách hoá, cả hai đứa đều dừng lại, ngắm nhìn những viên kẹo đủ sắc màu đang nằm ngoan ngoãn trong những chiếc lọ thuỷ tinh. Tôi ao ước có trong tay được tất cả số keo trong cửa hàng nhưng Hùng thì khác.

Tôi vẫn nhớ sinh nhật tôi năm lớp 4. Cả buổi học, tôi chờ câu chúc mừng của Hùng nhưng cuối buổi học Hùng lại rủ tôi chiều đến nhà nó làm "thí nghiệm" (tức là làm kẹo ấy mà). Bình thường, nghe nói đến kẹo là tôi hào hứng vô cùng nhưng hôm ấy tôi cảm thấy ấm ức trong lòng. Dù vậy, tôi vẫn nhận lời. Chiều hôm đó, sau khi xin phép mẹ, tôi đạp xe đến nhà Hùng. Đến nơi, tôi thấy nó đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Nó giới thiệu với tôi: "Thí nghiệm của chúng ta hôm nay là món kẹo lạc".

Hùng giao cho tôi nhiệm vụ rang lạc. Lúc đầu, tôi còn nhiệt tình nhưng được một lúc tay tôi bắt đầu mỏi, tôi chỉ muốn dừng. Hùng động viên tôi và báo: "Không rang đều tay, lạc cháy, kẹo sẽ không ngon đâu". Dù mỏi tay nhưng nghĩ đến kẹo, tôi lại cố gắng tiếp tục. Đến khi ngửi thấy mùi thơm ngậy của lạc chín, Hùng bắc chảo xuống bếp, cho đường vào xoong, đổ ít nước, đun nhỏ lửa. Trong khi Hùng "thắng đường" (Hùng bảo đấy là thuật ngữ chuyên môn của nghề làm kẹo) thì tôi lấy tay xát cho lớp vỏ lạc bong ra, lộ ra nhưng viên lạc vàng xuộm, trông thật thích mắt. Không kìm được tôi thò tay nhón lấy một viên bỏ vào mồm. Hùng nhìn tôi cười và trêu: "Sao vội thế, đã thành kẹo đâu". Khi nồi nước đường đã chuyển màu, sền sệt, Hùng vắt vào vài giọt chanh (nó lại bảo đấy là bí quyết nhà nghề), đổ lạc vào, đảo đều rồi đổ ra cái mâm đã rắc một lớp bột (Hùng bảo: để mâm khỏi "ăn" mất kẹo). Hùng lại lấy cái chày giã cua của mẹ nó lăn một lượt trên mâm kẹo trông rất điệu nghệ. Sau đó, cậu ta lấy con dao con cắt mẻ kẹo thành những miếng hình chữ nhật. Nhìn Hùng thực hiện tuần tự các thao tác đó, tôi sốt ruột. Không thể chờ đợi thêm, tôi thò tay định bẻ một miếng, Hùng ngăn lại, lấy một thanh kẹo đưa cho tôi và nói: "Chúc mừng sinh nhật!" Tôi ngạc nhiên đến nỗi há hốc cá mồm. Hùng lại bảo: "Hôm nay sinh nhật "ấy", cho "ấy" thẩm định thoải mái". Cắn miếng kẹo giòn, ngọt và thơm trong miệng, tôi kêu: "Ngon quá". Đến màn chia kẹo, cũng như mọi khi, tôi luôn được phần hơn.

Ngày hôm đó, tôi được ăn món kẹo ngon nhất, hương vị của món kẹo lạc đó, không bao giờ tôi quên được. Sau này, dù đã được ăn rất nhiều loại kẹo ngon và nhận được rất nhiều món quà sinh nhật nhưng món kẹo lạc của Hùng kẹo - người bạn ấu thơ - trong ngày sinh nhật năm học lớp 4 là món quà vô giá đối với tôi.

mik dốt vật lí

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

25 tháng 11 2018

Bn đăng câu hỏi cụ thể đi mk giải cho 

25 tháng 11 2018

a)cụm động từ:sống lâu ngày,cất tiếng kêu

cụm tính từ:ốc bé nhỏ,khiến các con vật kia hoảng sợ

b)một con ếch sống lâu ngày trong một giếng nọ

có j sai mong bạn thông cảm nha,chúc học tốt