K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 7 2023

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.

Câu 2: 

Thành phần khởi ngữ trong đoạn (1): Đối với mỗi người.

Câu 3:

Giải thích nghĩa của từ "lãng phí": chỉ đến sự sử dụng tài nguyên (như thời gian, tiền bạc, công sức,..) một cách không hiệu quả hoặc không cần thiết trong cuộc sống.

Nói "Sử dụng quỹ thời gian lung tung là một sự vô cùng lãng phí" vì thời gian là một tài nguyên quý giá và không thể lấy lại hay quay trở lại được. Khi ta sử dụng thời gian một cách không có kế hoặch, ta sẽ đánh mất cơ hội để làm những việc quan trọng và đạt được mục tiêu cá nhân.  Ai cũng cần sử dụng thời gian một cách đúng đắn phù hợp, có mục đích.

Câu 4:

Ý kiến trên đúng vì chỉ khi làm chủ được thời gian của bản thân, sử dụng nó một cách khoa học hợp lý và đúng đắn thì từ đó ta mới có thể làm việc có hiệu suất cao trong khoảng thời gian thích hợp. Còn nếu như không nắm bắt được thời gian, không có kế hoạch dùng thời gian của mình làm việc có ích thì ta sẽ thua thiệt những người làm việc có kế hoạch, biết sử dụng thời gian phù hợp. Ví như khi gặp tình huống khó khăn, gian nan đến bất chợt thì người biết nắm bắt thời gian vẫn tự tin, vững vàng vì đã hoàn thành công việc trong khoảng thời gian thích hợp. Khép lại, ai cũng cần học được cách nắm bắt thời gian để làm việc và sống tốt đẹp, hạnh phúc hơn, không nuối tiếc điều gì!

Câu 5:

Tình yêu thương của cha mẹ luôn bao la rộng lớn vì thế luôn muốn bao bọc lấy con mình, nhưng theo em không nên vì thế mà quá bảo vệ và kiềm hãm con mình ở nhà. Đó cũng là một phần lý do đa phần các bạn học sinh hiện nay chưa có tính tự lập. Ấy là tính cách tự làm việc mình cần trong khả năng của bản thân, tự bảo vệ bản thân, không ỷ lại vào cha mẹ những việc nhỏ nhặt. Một chú chim không thể bay cao nếu không tự bay đường dài, kể cả là đại bàng. Con người ta không thể trưởng thành, phát triển nếu không có tính tự lập. Và ở lứa tuổi học sinh hiện nay, các bạn rất cần được dạy dỗ sự tự lập. Tự mình làm việc nhà, tự giác học tập; khi gặp khó khăn tự bản thân suy nghĩ cách giải quyết vấn đề rồi mới nhờ người giúp đỡ. Nhưng cùng với đó, sự tự lập không phải là còn ở lứa học sinh mà quyết định nghỉ học rời nhà đi làm. Khép lại, tính tự lập là một phẩm chất quan trọng để thành công trong cuộc sống và vì thế các bạn học sinh ngày nay cần hiểu rõ bản thân, tự tin mình có thể độc lập giải quyết vấn đề của mình!

☘✿Đỗ Tuệ Lâm☕✿♬

15 tháng 7 2023

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận.

Câu 2:

Hiệu quả của phép liệt kê được sử dụng trong câu văn in đậm: thể hiện rõ sự biến đổi không ngừng của vạn vật, vạn việc trong cuộc sống đầy gian nan khó khăn. Nổi bật nên những chiều xoay đổi của từng khoảng khắc và điều quan trọng hơn hết tác giả dùng phép liệt kê là muốn nhấn mạnh mỗi ngày luôn đẹp đẽ. Từ đó tăng giá trị diễn đạt, gợi hình, gợi cảm cho câu văn làm hấp dẫn đọc giả hơn.

Câu 3:

Tác giả cho rằng cách tốt nhất để hóa giải khó khăn là đi xuyên qua nó vì bất kì ai sống trong đời đều sẽ có lúc gặp sóng gió, mà đã thế thì chúng ta không thể trốn chạy nó được. Điều cần làm của mỗi người là rèn cho bản thân mạnh mẽ, tự tin đối mặt với khó khăn tức là "đi xuyên qua khó khăn". Đó thực là cách tốt nhất vì dù ta có thể giải quyết nó bằng cách dựa vào người khác,... thì khi đó bản thân ta sẽ trở nên yếu đuối, không làm nên được chuyện lớn và sẽ mãi sống hèn nhát.

Câu 4:

Điều em tâm đắc nhất đoạn trích trên là ai cũng có thể học cách giữ cho mình giấc mơ bay xuyên qua những tầm mây, đón nắng rọi sáng tâm hồn khiến nụ cười luôn nở trên môi mỗi người. Vì đó thực sự là bài học ý nghĩa bình đẳng với mọi người, dù là với ai - có tầng lớp địa vị, có tuổi tác, có ngoại hình ra sao thì cũng có thể giữ trong lòng mình một giấc mơ, và giấc mơ ấy sẽ luôn giúp ta vượt qua được những khó khăn trở ngại trong đời rồi đưa ta đến ánh nắng đẹp đẽ để ta hạnh phúc - vui vẻ mỗi ngày. Với em, điều ấy thực sự thức tỉnh ước mơ bên trong chính em và chắc rằng bản thân em sẽ luôn cố gắng nuôi nấng nó thành sự thật!

15 tháng 7 2023

mặt chị xinh ghê luôn á:(((

trong đoạn trích "Nửa đêm mùng 3 tháng giêng, năm Kỷ Dậu (1789), vua Quang Trung tới làng Hà Hồi, huyện Thượng Phúc, lặng lẽ vây kín làng ấy, rối bắc loa truyền gọi, tiếng quân lính luân phiên nhua dạ ran để hưởng ứng, nghe như có hơn vài vạn người. Trong đồn lúc ấy mới biết, ai nấy rụng rời sợ hãi, liền xin ra hàng, lương thực khí giới đều bị quân Nam lấy hết.Vua Quang Trung lại truyền lấy sáu chục...
Đọc tiếp

trong đoạn trích "

Nửa đêm mùng 3 tháng giêng, năm Kỷ Dậu (1789), vua Quang Trung tới làng Hà Hồi, huyện Thượng Phúc, lặng lẽ vây kín làng ấy, rối bắc loa truyền gọi, tiếng quân lính luân phiên nhua dạ ran để hưởng ứng, nghe như có hơn vài vạn người. Trong đồn lúc ấy mới biết, ai nấy rụng rời sợ hãi, liền xin ra hàng, lương thực khí giới đều bị quân Nam lấy hết.

Vua Quang Trung lại truyền lấy sáu chục tấm ván, cứ ghép liền ba tấm làm một bức, bên ngoài lấy rơm dấp nước phủ kín, tất cả là hai mươi bức. Đoạn kén hạng lính khỏe mạnh, cứ mười người khiêng một bức, lưng giắt dao ngắn, hai mươi người khác đều cầm binh khí theo sau, dàn thành trận chữ “nhất”, vua Quang Trung cưỡi voi đi đốc thúc, mờ sáng ngày mùng 5 tiến sát đền Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng bắn ra, chẳng trúng người nào cả. Nhân có gió bắc, quân Thanh bèn dùng ống phun khói lửa ra, khói toả mù trời, cách gang tấc không thấy gì, hòng làm cho quân Nam rối loạn. Không ngờ trong chốc lát trời bỗng trở gió nam, thành ra quân Thanh lại tự làm hại mình.

Vua Quang Trung liền gấp rút sai đội khiêng ván vừa che vừa xông thẳng lên trước. Khi gươm giáo của hai bên đã chạm nhau thì quăng ván xuống đất, ai nấy cầm dao ngắn chém bừa, những người cầm binh khí theo sau cũng nhất tề xông tới mà đánh.

Quân Thanh chống không nổi, bỏ chạy tán loạn, giày xéo lên nhau mà chết. Tên thái thú Điền Châu là Sầm Nghi Đống tự thắt cổ chết. Quân Tây Sơn thừa thế chém giết lung tung, thây nằm đầy đồng, máu chảy thành suối, quân Thanh đại bại."

câu 1:Tương quan thế và lực giữa hai bên được thể hiện như thế nào?

câu 2:trong câu cuối cùng của đoạn trích,tác giả sử dụng phép tu từ nào?phân tích tác dụng của phép tu từ đó?

câu 3"

Nửa đêm mùng 3 tháng giêng, năm Kỷ Dậu (1789), vua Quang Trung tới làng Hà Hồi, huyện Thượng Phúc, lặng lẽ vây kín làng ấy, rối bắc loa truyền gọi, tiếng quân lính luân phiên nhua dạ ran để hưởng ứng, nghe như có hơn vài vạn người. Trong đồn lúc ấy mới biết, ai nấy rụng rời sợ hãi, liền xin ra hàng, lương thực khí giới đều bị quân Nam lấy hết.

Vua Quang Trung lại truyền lấy sáu chục tấm ván, cứ ghép liền ba tấm làm một bức, bên ngoài lấy rơm dấp nước phủ kín, tất cả là hai mươi bức. Đoạn kén hạng lính khỏe mạnh, cứ mười người khiêng một bức, lưng giắt dao ngắn, hai mươi người khác đều cầm binh khí theo sau, dàn thành trận chữ “nhất”, vua Quang Trung cưỡi voi đi đốc thúc, mờ sáng ngày mùng 5 tiến sát đền Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng bắn ra, chẳng trúng người nào cả. Nhân có gió bắc, quân Thanh bèn dùng ống phun khói lửa ra, khói toả mù trời, cách gang tấc không thấy gì, hòng làm cho quân Nam rối loạn. Không ngờ trong chốc lát trời bỗng trở gió nam, thành ra quân Thanh lại tự làm hại mình.

Vua Quang Trung liền gấp rút sai đội khiêng ván vừa che vừa xông thẳng lên trước. Khi gươm giáo của hai bên đã chạm nhau thì quăng ván xuống đất, ai nấy cầm dao ngắn chém bừa, những người cầm binh khí theo sau cũng nhất tề xông tới mà đánh.

Quân Thanh chống không nổi, bỏ chạy tán loạn, giày xéo lên nhau mà chết. Tên thái thú Điền Châu là Sầm Nghi Đống tự thắt cổ chết. Quân Tây Sơn thừa thế chém giết lung tung, thây nằm đầy đồng, máu chảy thành suối, quân Thanh đại bại.

câu 1:Tương quan thế và lực giữa hai bên được thể hiện như thế nào?

câu 2:câu cuối tác giả dùng phép tu từ nào?phân tích tác dụng của phép tu từ đó?

câu 3:ngòi bút của tác giả khi miêu tả cuộc tháo chạy của quân tướng nhà Thanh và của vua tôi Lê Chiêu Tống có sự khác nhau như thế nào?lí giải nguyên nhân của sự khác biệt đó?

câu 4:tại sao tác giả Ngô gia văn phái là tôi trung của nhà Lê nhưng lại có thể viết hay và chân thực như vậy về Quang Trung-Nguyễn Huệ

Help!cần lời giải gấp

0
14 tháng 7 2023

Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường đối mặt với nhiều quyết định và lựa chọn khác nhau. Một trong những vấn đề quan trọng nhất mà chúng ta cần đối mặt là việc sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng. Điều này không chỉ đảm bảo sự hài lòng và hạnh phúc cá nhân mà còn góp phần vào sự phát triển và tiến bộ của xã hội.

Đầu tiên, sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng giúp chúng ta xác định và theo đuổi những giá trị cá nhân. Mỗi người chúng ta đều có những niềm tin, nguyện vọng và mục tiêu riêng. Bằng cách sống theo những giá trị này, chúng ta có thể tìm thấy ý nghĩa và mục đích trong cuộc sống. Điều này giúp chúng ta trở nên tự tin và sẵn lòng đối mặt với những khó khăn và thách thức.

Thứ hai, sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng giúp chúng ta phát triển và trưởng thành. Khi chúng ta theo đuổi những ước mơ và mục tiêu cá nhân, chúng ta phải vượt qua những rào cản và thử thách. Quá trình này giúp chúng ta học hỏi, phát triển kỹ năng và trở nên mạnh mẽ hơn. Chúng ta cũng có thể truyền cảm hứng cho những người khác và góp phần vào sự phát triển của xã hội.

Thứ ba, sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng giúp chúng ta tạo ra sự thay đổi tích cực trong xã hội. Khi chúng ta sống theo những giá trị và nguyên tắc mà chúng ta tin tưởng, chúng ta trở thành những người mẫu tốt cho những người khác. Chúng ta có thể truyền cảm hứng và khích lệ những người xung quanh chúng ta để họ cũng sống hết mình và theo đuổi những giá trị của mình. Điều này tạo ra một xã hội tích cực và phát triển.

Tuy nhiên, sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng cũng đòi hỏi chúng ta phải có sự tỉnh táo và linh hoạt. Đôi khi, những niềm tin và giá trị của chúng ta có thể không phù hợp với hoàn cảnh và thực tế. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta cần có khả năng thay đổi và thích nghi để đảm bảo rằng chúng ta không gây hại cho bản thân và xã hội.

Tóm lại, sống hết mình với những điều bản thân tin là đúng mang lại nhiều lợi ích cho cá nhân và xã hội. Điều này giúp chúng ta xác định giá trị cá nhân, phát triển và trưởng thành, cũng như tạo ra sự thay đổi tích cực trong xã hội. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần có sự tỉnh táo và linh hoạt để đảm bảo rằng chúng ta không gây hại cho bản thân và xã hội.