Đề bài: tả người em yêu quý
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
TK:
42/ Cậu bé hiểu được tình yêu của mẹ dành cho mình là vô giá trị xúc động. Cậu bé vô cùng biết ơn.
43/ Từ trái nghĩa với từ "phức tạp" là:
B. đơn giản
44/ Quan hệ từ trong câu là:
Chuyển tiếp.
45/ Cặp từ hồ ứng:
Tôi thường vừa cầm sách vừa đọc, cô giáo nhận ra là mắt tôi không bình thường.
Bạn cho nhiều, bạn nhận được nhiều.
46/ Dấu hai chấm trong câu thường được sử dụng để chỉ sự trích dẫn, giải thích hoặc kết luận.
47/ Dấu ngoặc kép trong câu thường được sử dụng để bao bọc các thông tin phụ, giải thích hoặc chỉ định một ý phụ.
48/ Cặp từ hồ ứng:
a) Trong những ngày chiến đấu, ông đi đến đến thì cái bị đông cũng theo ông.
b) Biết nhiều chuyện về cái bi đông ông kể, tôi quý nó.
49/ Từ tư duy cùng nghĩa với từ "hiểu biết".
50/ Dấu phẩy trong câu "Anh bắt đầu nói khẽ, đều đều, không ngữ điệu." được sử dụng để phân cách các cụm từ và làm rõ cấu trúc câu.
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ.
Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả. Khuôn mặt trái xoan. Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi, luôn in lại những nụ cười rạng rỡ. Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn. Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng. Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em. Những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường. Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui. Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị, người bạn của em những lúc vui buồn. Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính trọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người "Giỏi việc trường, đảm việc nhà" mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác.
Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ.
Tk:
Người ta vẫn bảo thiên thần chỉ là nhân vật trong các bộ phim, câu chuyện kể mà thôi. Nhưng với em, thiên thần thật sự tồn tại trên thế giới này. Bởi vì mẹ của em chính là một thiên thần.
Năm nay mẹ của em đã gần 40 tuổi rồi. Công việc của mẹ là trồng rau, rồi đem rau ra chợ bán. Vì cuộc sống mưu sinh vất vả, lại không có điều kiện và thời gian chăm sóc bản thân, nên mẹ trông có phần già hơn tuổi thật. Mái tóc của mẹ dài qua vai một chút, lúc nào cũng được búi gọn lên. Mẹ chưa từng đi nhuộm hay uốn tóc, nên mái tóc đó đen nhánh tự nhiên, hơi khô xơ nhẹ. Làn da của mẹ sau những năm tháng vất vả ngoài vườn, dần trở nên đen sạm. Bàn tay của mẹ cũng đầy các vết chai. Nhưng em vẫn mong chờ vô cùng những lần được bàn tay ấy vuốt ve, xoa đầu, vỗ về, chải tóc cho. Niềm vui sướng và hạnh phúc ấy chẳng thể nào diễn tả thành lời. Khuôn mặt của mẹ trông rất phúc hậu. Đó là khuôn mặt tròn bầu, vầng trán căng đầy, đôi mắt to sáng ngời và chiếc mũi đầy đặn. Mỗi khi mẹ cười sẽ cười rất tươi, hào sảng chứ không chúm chím từng chút một. Đôi mắt sẽ nheo lại, để lộ ra nét chân chim. Nụ cười ấy lan tỏa đến cho mọi người niềm vui và hạnh phúc. Mẹ của em chỉ học đến hết cấp hai, nên không biết nhiều kiến thức sách vở. Nhưng những câu chuyện cổ, điệu hò thì mẹ đều thuộc làu làu. Mọi món ăn mẹ đều tự làm được, chẳng cần phải ra hàng. Mẹ dạy cho em bài học về sự chăm chỉ, thật thà, lễ phép, kiên trì qua chính bản thân mình.
Nếu ví em là một cây hoa hướng dương nhỏ bé, thì mẹ chính là mặt trời của em. Em yêu mẹ lắm. Và mong mẹ lúc nào cũng tỏa sáng rực rỡ, ấm áp như bây giờ.