1 hinh thang ABCD, vuong goc tai A, DC gap 2 lan AB,keo dai AD cat BC tai G, tim dien tich hinh GAB biet dien tich hinh ABCD = 48cm2
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bn tham khảo a~
Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.
Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.
Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.
Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!
Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.
Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.
Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
Nguồn: Mạng Oppa
Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu. Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng, lúc nào cũng linh động. Mẹ em nói người nào có đôi mắt như thế là thông minh lắm. Quả thật đúng là vậy. Nam vô cùng thông minh. Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều. Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau. Chúng em đã là bạn thân từ khi còn bé đến tận năm lớp Năm rồi, em mong rằng đến lúc lên cấp hai, bọn em vẫn sẽ học chung trường, chung lớp như bây giờ.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.
I. Mở bài
- Ca sĩ Hồng Nhung là người em ngưỡng mộ nhất.
- Em đã có dịp xem cô Hồng Nhung biểu diễn qua chương trình ca nhạc trên truyền hình.
II. Thân bài
- Dáng người cô cân đối hợp với chiếc áo đầm màu trắng mà cô thường mặc.
- Mái tóc đen mượt, buông xuống ngang vai.
- Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ dưới ánh đèn màu.
- Nét mặt thật vui, hay cười tươi để lộ mấy chiếc răng khểnh thật có duyên.
- Tiếng hát trong trẻo với bài hát Chuyện tình của biển.
- Bàn tay thon dài, một tay cầm micrô, tay kia đưa nhẹ nhàng theo nhịp điệu bài hát.
- Đôi mắt sáng ngời như hòa với niềm vui của biển trời, của thiên nhiên khoáng dạt.
- Đôi chân cô luôn cử động nhịp nhàng theo tiếng phách đệm, theo lời nhạc.
- Cô biểu diễn và hát thật hay, thật sống động.
- Những bước chân di chuyển trên sân khấu thật hồn nhiên trẻ trung.
- Kết thúc bài hát, cô cúi chào khán giả.
- Những tràng pháo tay giòn giã dành cho cô.
- Cô dừng lại mấy phút để nói lời cảm ơn đến với khán giả đã ngưỡng mộ, dành tình cảm cho cô.
- Lời nói ngọt ngào, ấm áp, truyền cảm, ai cũng thích nghe.
- Những bó hoa tươi thắm tặng cô.
- Cô cười tươi đón nhận với một niềm vui rạng ngời trên khuôn mặt.
III. Kết bài
- Ca sĩ Hồng Nhung là người rất gần gũi với các em thiếu nhi.
- Em mong cô mãi mãi với giọng ca hay, đem lời ca tiếng hát phục vụ cuộc sống tinh thần cho mọi người.
I. Mở bài
- Ca sĩ Hồng Nhung là người em ngưỡng mộ nhất.
- Em đã có dịp xem cô Hồng Nhung biểu diễn qua chương trình ca nhạc trên truyền hình.
II. Thân bài
- Dáng người cô cân đối hợp với chiếc áo đầm màu trắng mà cô thường mặc.
- Mái tóc đen mượt, buông xuống ngang vai.
- Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ dưới ánh đèn màu.
- Nét mặt thật vui, hay cười tươi để lộ mấy chiếc răng khểnh thật có duyên.
- Tiếng hát trong trẻo với bài hát Chuyện tình của biển.
- Bàn tay thon dài, một tay cầm micrô, tay kia đưa nhẹ nhàng theo nhịp điệu bài hát.
- Đôi mắt sáng ngời như hòa với niềm vui của biển trời, của thiên nhiên khoáng dạt.
- Đôi chân cô luôn cử động nhịp nhàng theo tiếng phách đệm, theo lời nhạc.
- Cô biểu diễn và hát thật hay, thật sống động.
- Những bước chân di chuyển trên sân khấu thật hồn nhiên trẻ trung.
- Kết thúc bài hát, cô cúi chào khán giả.
- Những tràng pháo tay giòn giã dành cho cô.
- Cô dừng lại mấy phút để nói lời cảm ơn đến với khán giả đã ngưỡng mộ, dành tình cảm cho cô.
- Lời nói ngọt ngào, ấm áp, truyền cảm, ai cũng thích nghe.
- Những bó hoa tươi thắm tặng cô.
- Cô cười tươi đón nhận với một niềm vui rạng ngời trên khuôn mặt.
III. Kết bài
- Ca sĩ Hồng Nhung là người rất gần gũi với các em thiếu nhi.
- Em mong cô mãi mãi với giọng ca hay, đem lời ca tiếng hát phục vụ cuộc sống tinh thần cho mọi người.
>> Tham khảo chi tiết các bài văn mẫu: Văn mẫu lớp 5: Tả một ca sĩ đang biểu diễn
Dàn ý tả ca sĩ đang biểu diễn - Tiếng việt 5 - số 2
I. Mở bài
Hôm nay em được bố mẹ dẫn đi xem ca nhạc, buổi biểu diễn của ca sĩ Noo Phước Thịnh một trong những nam ca sĩ được nhiều bạn trẻ yêu thích hiện nay.
II. Thân bài
Trước buổi biểu diễn
– Không khí biểu diễn thật sôi động, những ánh đèn màu sáng lấp lánh.
– Có rất nhiều khán giả đến xem, chủ yếu là những bạn lứa tuổi thanh thiếu niên.
– Từng nhóm tụ tập lại với nhau, cũng có những gia đình đi xem.
Trong buổi biểu diễn
– Ca sĩ Noo Phước Thịnh xuất hiện thật bảnh bao và trẻ trung.
– Sự xuất hiện nhận được sự hoan nghênh nhiệt tình và nồng nhiệt từ khán giả.
– Anh ấy mặc bộ quần áo rất trẻ trung đúng với phong cách.
– Từng bài hát quen thuộc được vang lên trong sự cổ vũ từ khán giả.
Sau buổi biểu diễn
– Những bài hát kết thúc là lúc khán giả giao lưu với ca sĩ.
– Nhiều bạn trẻ xin chữ ký và chụp hình cùng thần tượng.
– Ca sĩ vui vẻ ký tặng nhiều fan hâm mộ và những người yêu mến.
– Ca sĩ rời đi trong sự tiếc nuối của nhiều người trong đó có em.
III. Kết bài
– Em là người hâm mộ và rất vui khi được xem thần tượng biểu diễn.
– Ca sĩ Noo Phước Thịnh là một trong những ngôi sao sáng của nền âm nhạc nước nhà.
– Đối với em đây là một trong những buổi xem ca nhạc rất đáng nhớ.
học quả là khó khăn vất vả
CN VN
tiếng cá quẫy tũng tẵng xôn xao quanh mạn thuyền
CN VN
những chú gà nhỏ như những hòn tơ lăn tròn trên bãi cỏ
CN VN
suối chảy róc rách
CN VN
gà gáy râm vang
CN VN
tiếng chim hót véo von
CN VN
1. học quả là khó khăn vất vả
CN VN
2. tiếng cá quẫy tũng toắng xôn xao quanh mạn thuyền
CN VN
3. những chú gà nhỏ như những hòn tơ lăn tròn trên bãi cỏ
CN VN
4. suối chảy róc rách
CN VN
5. gà gáy râm rang
CN VN
6. tiếng chim hót véo von
CN VN
Trần Tuyết Tâm
1a. sáng sớm là trạng ngữ , bà con trong các thôn là chủ ngữ, đã nườm nượp đổ ra đồng là vị ngữ
b. đêm ấy và bên bếp lửa hồng đều là trạng ngữ , ba người là chủ ngữ , ngồi ăn cơm với thịt gà rừng là vị ngữ
c. sau những cơn mưa xuân là trạng ngữ, một màu xanh non ngọt ngào thơm mát là chủ ngữ, phần còn lại là vị ngữ
d. từ đầu đến ...... xuồng máy là trạng ngữ , người nhanh tay là chủ ngữ, có thể tới....... phía cù lao là vị ngữ
đ. hồi còn đi học là trạng ngữ, hải là chủ ngữ , rất say mê âm nhạc là vị ngữ, từ cái căn gác nhỏ của mình là trạng ngữ hải là chủ ngữ , có thể tới ........... thành phố thủ đô là vị ngữ
Thành ngữ, tục ngữ nào dưới đây là câu ghép:
A. Cơm treo, mèo nhịn đói
B.Tiền là gạch, nghĩa là vàng.
C. Vỏ quýt dày, móng tay nhọn.
làm giống bài trên lp mỗi tách đoạn thêm chữ mở bài kết bài thân bài vào là được chứ văn hum trước mày viết đấy là kể chuyện chứ có phải tả người trong truyện đâu nên mạng mak trả hum tr mày trả tra thây
bn lên mạng là đc liền đấy
................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................ học tốt
Hạt gạo là kết quả của sự kết tinh những gì tinh túy nhất hình thành nên, là vị phù sa của sông Kinh Thầy, là hương sen thơm trong hồ nước đầy, thậm chí còn có cả tình cảm của những người mẹ trong đó, là lời mẹ hát ngọt bùi đắng cay. Những ngày này, miền Bắc đang phải chịu thời tiết rất khắc nghiệt: trời nắng nóng và thời tiết rất khô. Ngồi làm việc trong phòng điều hòa, tôi bỗng nhớ tới những người lao động đang vất vả mưu sinh ngoài kia đặc biệt là các bác nông dân, những ngày này đang phải vất vả thu hoạch những hạt gạo. Với một đất nước nông nghiệp như Việt Nam, hình ảnh hạt gạo là một hình ảnh rất thân thuộc trong đời sống hàng ngày. Tôi bỗng nhớ tới một bài hát từ lâu đã đi sâu vào lòng người “Hạt gạo làng ta” của nhạc sĩ Trần Việt Bình – phổ thơ Trần Đăng Khoa.
“Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay...”
Hạt gạo là kết quả của sự kết tinh những gì tinh túy nhất hình thành nên, là vị phù sa của sông Kinh Thầy, là hương sen thơm trong hồ nước đầy, thậm chí còn có cả tình cảm của những người mẹ trong đó, là lời mẹ hát ngọt bùi đắng cay.
. “Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gàu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất".
Nghe tới đoạn này của bài hát, tôi bỗng nhớ tới cách đây khoảng hơn 10 năm, khi mà tốc độ đô thị hóa nông thôn chưa phát triển như bây giờ, khu nhà tôi ở có rất nhiều đồng ruộng. Vào thời điểm đó, tôi mới chỉ là một cô bé hơn 10 tuổi, tôi cùng các bạn hay đi ra chơi ở những cánh đồng. Và rất may mắn, tôi có cơ hội được chứng kiến quang cảnh khẩn trương lao động sản xuất của những người nông dân Việt Nam, rất chân thật như những lời thơ của chú Trần Đăng Khoa “tát nước vào ruộng, bắt sâu cho lúa, gánh phân đổ vào ruộng…”.
Giờ cánh đồng ngày nào đã không còn nữa mà thay vào đó là trường học, là các dự án, khu đô thị nhà ở cao tầng, bể bơi… Người nông dân làng tôi bây giờ đã bỏ ruộng, tôi cảm thấy có một sự tiếc nuối, tôi mong rằng tốc độ đô thị hóa sẽ không quá phát triển để nông thôn Việt Nam, người dân nông thôn vẫn giữ được những nét riêng, bản sắc riêng vốn có của nó trong đó có cánh đồng và những hạt gạo.
Ở đoạn kết của bài hát, tác giả có nhắc tới:
“Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta...”
Chỉ đơn giản hai câu “Gửi ra tiền tuyến và gửi về phương xa”, hai câu thơ tưởng chừng như rất đơn giản ấy nhưng nó chứa đựng nỗi đau và sự mất mát, sự hi sinh xương máu của biết bao thế hệ đi trước trên con đường gửi hạt gạo ra tiền tuyến và gửi về phương xa ấy.
Bài hát “Hạt gạo làng ta” là sự ca ngợi vẻ đẹp của hạt gạo, ca ngợi vẻ đẹp của những người nông dân, được sáng tác từ năm 1971, trải qua hơn 40 năm bài hát vẫn giữ được vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người dân Việt Nam. Điều đáng buồn thay, hình ảnh của người nông dân trong suốt hơn 40 năm qua gần như không có nhiều thay đổi, vẫn là một sự vất vả, hi sinh, một nắng hai sương để sản xuất ra những hạt gạo. Tôi nghĩ rằng nền nông nghiệp Việt Nam chưa đạt được sự phát triển như Nhật Bản, Mỹ…vì chúng ta đang ngày càng thiếu đi những người nông dân có tri thức tốt. Thế hệ trẻ như chúng tôi, nếu như hỏi 100 bạn, tôi tin chắc có đến 99 bạn không chọn theo nghề nông nghiệp vì từ nhỏ chúng tôi đã được giáo huấn rằng “cố gắng học thật giỏi để thoát cảnh làm nghề nông”.
Và chúng tôi đã cố gắng học để trở thành những bác sỹ, kỹ sư, giáo viên, người làm kinh doanh, kế toán… Giờ đây tôi nuối tiếc vì đã không chọn nghề nông, không được góp phần nhỏ bé của mình để phát triển nền nông nghiệp Việt Nam để góp phần làm cho hạt gạo tốt hơn cả về chất lượng và sản lượng để có thể tăng giá trị xuất khẩu và cạnh tranh được với hạt gạo của nhiều nước khác
"Hạt gạo làng ta" chính là hình ảnh của quê hương. Nhờ gắn bó máu thịt của làng quê, nhờ óc tưởng tượng phong phú và bay bổng của nhà thơ Trần Đăng Khoa đã cảm nhận được hạt gạo được chắt lọc từ những vái inh túy của đất trời như phù sa, hương sen và ấp ủ cái tình người như lời mẹ ru. Hạt gạo không những nuôi ta koon lớn mà hạt gạo còn nặng nghịa nặng tình với đất với nước với trời. Hạt gạo chính là tâm hồn của quê hương.
Một ngày hè ,tôi trở về gặp lại cô giáo cũ . Bước vào mảnh sân nhỏ đầy hoa ,tôi thấy căn nhà vẫn như xưa . Giờ đây cô đã già đi nhiều ,mái tóc cô đã bạc hơn so vớ ngày trước . Chắc là vì cô lo lắng cho lũ học trò chúng tôi đó mà . Còn nhớ cái hồi cô còn chủ nhiệm lớp tôi , chúng tôi (mặc dù tôi rất ít khi) thường hay làm cô phiền lòng. Cô đã rất vất vả để dẫn dắt lớp chúng tôi ,cô tận tình chu đáo lắm ... Tôi bao giò cũng có cảm giác cô tốt và yêu thương chúng tôi như một người mẹ vậy . Lặng lẽ vào căn nhà đơn sơ của cô ,cô nhẹ nhàng kể lại cho tôi những sự thay đổi trong cuộc sống của cô . Lớp lớp học trò ra đi và trưởng thành ,còn cô giáo vẫn còn luôn dõi theo những bước đường của c.tôi . Tôi cũng vậy ,lần lượt kể về c/sống của mình cho cô nghe ...Bầu không khí lắng đọng và đầy hoài niệm .Thời gian thấm thoắt thoi đưa ,đã đến lúc tôi phải về rồi . Lúc chia tay ,cô dặn dò và chỉ bảo tôi rất nhiều . Tôi cũng cảm ơn và xin lỗi cô về rất chuyện trước kia . Khi chia tay ,cô tiễn tôi ra trạm xe ,hai cô trò bịn rịn ,không muốn rời ...
~ Chúc bn học tốt!
Trên mạng toàn đứa mê BTS mà sao mik ghét chúng nó đến điên cuồng
Ai làm đúng . Mình k