Tập làm văn
Hãy tả một đồ vật quen thuộc hằng ngày của bạn
Ví dụ:
Bàn học
Cái cặp
Đồng hồ báo thức
Đồ chơi : robot , búp bê...
Mở bài: Giới thiệu vật tả , mua từ bao giờ , dịp nào.
Thân bài: Tả ngoại hình, có so sánh và nhân hóa.
Kết bài: Tả tình cảm đối với vật tả và nêu cách bảo quản.
Chúc
Bạn
Học
Tốt
Tham khảo thui nha
Đề : tả búp bê
Bài làm :
Sinh nhật hồi em bước lên lớp một, ba đã tặng em một con búp bê rất xinh xắn và đáng yêu. Em đặt tên nó là Teddy. Teddy luôn được em chăm sóc và bảo vệ cẩn thận đã được gần một năm rồi.
Mặc dù em có rất nhiều đồ chơi nhưng em vẫn thích được bầu bạn với Teddy, vì cảm giác vui vẻ và thoải mái. Teddy có mái tóc màu vàng dài, uốn xù và buộc lên cao bằng một dây chun chắc chắn. Khi nào chải tóc cho Teddy em khó khăn lắm mới cởi sợi dây chun đó ra được. Em dành riêng cho Teddy một chiếc lược nhỏ nhắn, xinh xắn để chải tóc.
Teddy được mặc một chiếc váy màu hồng nhạt rất xinh xắn, có một chiếc nơ màu xanh da trời thắt ở giữa vòng em nhìn rất duyên dáng và đẹp mắt. Chiếc váy này được thiết kế rất đơn giản, kín cổ nên nhìn Teddy rất lịch sự và đáng yêu. Thi thoảng em lại mang chiếc váy xinh xắn đó đi giặt và xả mùi thơm tho để khi mặc vào Teddy thấy thích thú hơn.
Bàn tay của Teddy nhỏ nhắn, dài và thon thả xòe ra hai bên nhưng bày tỏ một niềm vui khi được làm bạn với em. Khi đi ngủ em cũng ôm nó đi ngủ, và thức dậy em mỉm cười khi thấy nó vẫn còn nằm bên cạnh em.
Bàn chân Teddy đeo một chiếc hài màu hồng, rất phù hợp với chiếc váy. Đây có thể gọi là điểm nhấn tạo nên sự đặc biệt của nó. Màu hồng luôn mang đến sự nhẹ nhàng, nữ tính và xinh đẹp nhất.
Đôi mắt của Teddy mở rất to, cặp lông mi dài và dày. Khi em đặt nó nằm xuống thì mắt dần khép lại còn khi em đặt nó đứng dậy hoặc ngồi xuống thì đôi mắt mở to và rất sáng. Nhìn vào mắt Teddy, em thấy mọi thứ dường như đều rất xinh đẹp và thú vị.
Đây là món quà mà ba đã dành tặng cho em , em sẽ luôn giữ gìn nó thật cẩn thận . Rồi sau này , con búp bê sẽ hỏng và em sẽ gặp gỡ thêm nhiều đồ chơi mới nữa . Nhưng em sẽ luôn lưu giữ con Teddy vào 1 cái hộp và coi như là 1 vật quan trọng của thời thơ ấu !
tham khảo nhé
Tôi còn nhớ mãi năm học lớp ba, trong buổi lễ tổng kết trao phần thưởng học sinh hoạt động đội xuất sắc, tôi nhận được bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn đội viên. Đó là món quà có nhiều ý nghĩa đối với tôi.
Bức ảnh đó không to lắm với chiều dài khoảng chừng bốn mươi cen ti mét, chiều rộng khoảng chừng ba mươi cen ti mét. Khung ảnh được làm bằng gỗ sơn màu vàng nhạt. Run run cầm bức ảnh trên tay, tôi cảm nhận được mùi thơm của gỗ mới và véc ni. Mặt khung ảnh là một tấm gương trong suốt, rất dày. Đằng sau khung ảnh là một miếng gỗ cắt vừa với chiếc khung. Bốn góc phía sau là bốn ốc vít để điều chỉnh cho tấm gương và miếng gỗ vừa khít lại với nhau. Quan trojgn nhất là bức ảnh trong khung. Đó là bức ảnh Bác Hồ đeo khăn quàng cho một bạn nhi đồng. Bác mặc bộ quần áo ka ki trắng giản dị, quen thuộc. Mái tóc của Người đã bạc trắng. Bác đang nhìn bạn nhỏ với ánh mắt đầy tự hào và yêu thương. Một nụ cười thân ái nở trên đôi môi của Người. Bạn nhi đồng trong ảnh mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng và váy. Hai bím tóc tết lại gọn gàng hai bên. Chiếc khăn quàng Bác đang đeo lên vai bạn khiến bức tranh trở nên ý nghĩa. Ở phía bên dưới của khung ảnh nổi bật dòng chữ màu đỏ: "đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh".
Ngày nhận được món quà đó, tôi vô cùng xúc động. Tôi đã trang trọng treo nó ở góc học tập của mình. Bức hình nhỏ bé, giản dị nhưng nổi bật trên tường. Bên cạnh bức hình là những tờ giấy khen cùng những món quà kỉ niệm khác trong những năm tôi tham gia công tác đội. Mỗi lần nhìn tầm hình, tôi lại có cảm giác như Bác đang mỉm cười thân ái với tôi, tôi lại như được tiếp thêm động lực để học tập và phấn đấu.
Bức hình tôi được tặng không có nhiều hình ảnh, không có cảnh thiên nhiên hay những hình ngộ nghĩnh mà bọ trẻ nhỏ như chúng tôi thích và thường hay sưu tầm. Nó chỉ là một bức hình bình dị. Bình dị nhưng đó lại là món quà đầy ý nghĩa, không chỉ với tôi mà với tất cả những ai từng trải qua tuổi thiếu niên nhi đồng