K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 1 2020

lên vietjack là có hết

29 tháng 1 2020

mk đang hc ok mk rảnh bài 4 unit mấy mk làm cho

LM
Lê Minh Vũ
CTVHS VIP
27 tháng 1 2021

Tôi là tủ sách bằng gỗ của một cậu học sinh cấp II. Thời gian cứ thấm thoát thoi đưa và tính từ ngày tôi được đón về nhà trong niềm hân hoan của cậu chủ là đã được 6 năm rồi. Ngày ngày tôi vẫn lặng lẽ đứng trong góc phòng, dõi theo từng quá trình học hành và trưởng thành của cậu chủ. Đối với những đồ vật trong nhà như tôi thì sự thành công của chủ nhân chính là niềm sung sướng và tự hào nhất. Và tôi cảm thấy thật may mắn khi được phục vụ 1 câu học trò ngoan luôn đạt thành tích tốt trong học tập.

Tôi vẫn nhớ như in, ngày mà tôi được bố cậu chủ mua về là vào một ngày mùa thu đẹp trời. Lúc đó, cậu chủ bắt đầu chập chững bước vào lớp 1 nên bố cậu mua tôi để phục vụ cho công việc học tập của cậu chủ. Ngày hôm đó, cậu chủ đã mừng rỡ khôn xiết khi tôi được đón về. Từ ngày hôm đó, ngày nào cậu cũng ngắm nhìn tôi trong vui sướng và hạnh phúc. Những cuốn sách được cậu nâng niu và đặt lên ngay ngắn đều tăm tắp. Và hàng tuần, cậu đều lau chùi cho tôi được sạch sẽ và thơm tho. Được cậu chủ yêu thương như vậy chính là một điều hạnh phúc đối với tôi. Tuy nhiên, chưa dừng lại ở đó, cậu chủ của tôi còn là người vô cùng siêng năng trong học tập. Ngày ngày, tôi đồng hành cùng cậu chủ trong việc học tập. Tôi giúp cậu chủ đựng những cuốn sách vở cần thiết và sắp xếp chúng thành các ngăn thật khoa học để dễ lấy dễ tìm. Nhờ có tôi mà việc học hành của cậu rất suôn sẻ và thuận lợi. Không những vậy, ngày ngày được dõi theo cậu chủ khôn lớn, trưởng thành và thành công chính là hạnh phúc lớn nhất của tôi. Ở trường, cậu luôn là học sinh giỏi toàn diện, được thầy yêu bạn mến. Tôi thấy công sức đóng góp chút ít của mình trong đó.

Bây giờ, tôi vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ giữ và chứa sách cho cậu chủ để cậu học và đọc. Tôi vẫn đứng đây dõi theo và đồng hành từng ngày cùng cậu. Tôi chỉ mong sao cậu chủ luôn đạt được thành tích học tập thật tốt và làm nên thành công sau này.

29 tháng 1 2020

ko chép mẫu sao tí nữa mk chụp cho ảnh mk viết bài đó có 12dòng thôi

29 tháng 1 2020

"Anh trồng cây đào trên quê hương ta

Khi mùa xuân đến hoa nở ngát rừng"

Lời bài hát vang lên từ đài phát thanh của xóm, ôi tết đã đến, em lại được ngắm những cây đào xinh tươi mẹ mua về trong những ngày xuân về.

Cây đào mẹ em mua về có gốc cây to, sần sùi như da cóc, nổi lên những u cục. Nhưng ít ai biết rằng, trong gốc cây ấy là một dòng nhựa đang chảy khắp nuôi cây. Những cành cây nhỏ tỏa tròn được cắt tỉa gọn gàng, cong cong như con tôm, chứa đầy sức sống mãnh liệt. Ở trên những cành cây mới xuất hiện những chồi non xanh mơn mởn. Lá đào rất mỏng, mang một màu xanh ngọc thanh thoát gợi cho ta cảm giác thoải mái khi ngắm nhìn. Hoa đào khi nở chúm chím, lúc bung ra khoe hương sắc trước gió mùa xuân như một cô thiếu nữ nhẹ nhàng e thẹn trước người mình yêu Hoa đào đẹp tinh khiết và thuần túy. Hoa đào tuy không thơm ngát như hoa li, không nồng nàn như hoa hồng, không thoang thoảng như lan tím nhưng có vẻ đẹp dịu dàng làm người ta đắm say. Hoa đào có nhiều cánh, mỏng như cánh bướm non đang bay lượn mơn man cùng gió xuân. Mẹ thiên nhiên tô điểm cho đào một màu phớt hồng như gò má người con gái. Nhụy hoa màu vàng lấp ló trong cánh hoa, được che chở và e ấp như đang gìn giữ một thứ quý giá.

Tả cây hoa đào ngày tết vào mùa xuân

Đào mang một vẻ đẹp khác biệt. Nhắc đến cây đào, em nhớ về những truyền thuyết mà ông kể cho em. Ngày xưa, phía đông núi Sóc Sơn có một cây hoa đào cổ thụ, cành lá xum xuê tràn đầy sức sống khác thường, bóng râm che phủ cả một khoảng rất rộng. Trên cây hoa đào khổng lồ ấy có hai vị thần tên là Trà và Uất Lũy trú ngụ, tỏa rộng uy quyền che chở cho dân chúng khắp vùng. Quỷ dữ hay ma quái nào bén mảng lui đến ắt khó tránh khỏi sự trừng phạt của hai vị thần linh. Ma quỷ khiếp sợ uy vũ sấm sét của hai vị thần đến nỗi sợ luôn cả cây đào, chỉ cần trông thấy cành hoa đào thôi cũng đủ khiến chúng bỏ chạy xa bay.

Đến ngày cuối năm, cũng như các thần khác, hai thần Trà và Uất Lũy phải lên thiên đình chầu Ngọc Hoàng. Trong mấy ngày Tết, hai thần vắng mặt ở trần gian nên để tránh ma quỷ tác oai tác quái, dân chúng đã đi hái những cành hoa đào về cắm trong lọ, trồng những cây đào trong nhà. Từ đó Đào trở thành loại cây phổ biến trong những hội đầu năm, những ngày lễ tết, đào và những cây khác như mai, cúc, quất mỗi cây mang một vẻ đẹp khác nhau. Chúng hài hòa tạo nên một bức tranh xuân tươi mới và tràn đầy sức sống.

Có lẽ, Đào trở thành món ăn tinh thần không thể thiếu của người dân Việt Nam vào mỗi dịp tết đến xuân về. Và em cũng yêu quý cây đào, thích ngăm sắc đào ngày xuân.

29 tháng 1 2020

ở ghi nhớ (SGK) đấy bạn?

29 tháng 1 2020

Hôm nay, đã là ba mươi Tết. Chỉ còn chưa đầy một ngày nữa, bánh xe thời gian chấm vạch ranh giới cuối cùng của một năm. Khắp phố phường, không khí như sôi nổi hẳn lên.

Mới sáng sớm, mọi người đã ra chợ mua sắm một vài thứ chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền của dân tộc. Trên đường, ai ai cũng mặc những bộ quần áo đủ màu rực rỡ, trông giống như cả một vưòn hoa khổng lồ đang di chuyển. Đâu đâu cũng thấy không khí đón xuân.

Các quầy hàng buôn bán tấp nập. Tiếng cười, tiếng nói râm ran. Phía cuối góc phố, người ta xúm đông lại xem những cành đào, cành mai hay những cây hoa đủ màu sắc, chủng loại và ai cũng trầm trồ không ngớt. Những bông hồng nhung đang nở hoa như muốn phô bày sắc đẹp. Các loài hoa khác như cúc, lay ơn, hướng dương, thược dược,… chen nhau khoe nụ, khoe hoa. Rồi cây đào, hoa phô màu hồng tí xíu như đang chúm chím cười. Tất cả, tất cả như muốn phô sắc với mọi ngưòi về vẻ đẹp đặc biệt của chúng. Quả là một rừng hoa dưới trời xuân.

Những quầy hàng bán đồ tết chật cứng người, vẻ mặt ai cũng vui tươi hào hứng, ở đây bán đủ các thứ hàng, dường như tất cả của ngon vật lạ ỏ trên đời đều tụ hội về đây. Dọc khu phố, có hai chiếc xe bán tranh tết cứ chào mời hết người này đến người kia ở một bãi đất trống, những cô cậu bé diện những bộ quần áo mới cứ chạy lăng xăng bên nồi bánh chưng của gia đình. Ngọn lửa bùng to, ấm áp. Tất cả mọi người đang quây quần bên nồi bánh chưng. Chốc chốc lại khều cho lửa cháy to hơn…

Không khí đón Tết ỏ nơi đây thật rộn rã và náo nhiệt, cảnh vật như đang đổi khác. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của năm mới. Con người cũng xích lại gần nhau hơn, tình làng nghĩa xóm thêm đậm đà hơn.

Nguồn:https://hoc360.net/tap-lam-van-6-de-28-ta-lai-canh-khu-pho-hay-thon-xom-ban-lang-vao-dip-tet-den-xuan-ve/

Tham khảo:

Hôm nay, đã là ba mươi Tết. Chỉ còn chưa đầy một ngày nữa, bánh xe thời gian chấm vạch ranh giới cuối cùng của một năm. Khắp phố phường, không khí như sôi nổi hẳn lên.

Mới sáng sớm, mọi người đã ra chợ mua sắm một vài thứ chuẩn bị cho ngày Tết cổ truyền của dân tộc. Trên đường, ai ai cũng mặc những bộ quần áo đủ màu rực rỡ, trông giống như cả một vưòn hoa khổng lồ đang di chuyển. Đâu đâu cũng thấy không khí đón xuân.

Các quầy hàng buôn bán tấp nập. Tiếng cười, tiếng nói râm ran. Phía cuối góc phố, người ta xúm đông lại xem những cành đào, cành mai hay những cây hoa đủ màu sắc, chủng loại và ai cũng trầm trồ không ngớt. Những bông hồng nhung đang nở hoa như muốn phô bày sắc đẹp. Các loài hoa khác như cúc, lay ơn, hướng dương, thược dược,… chen nhau khoe nụ, khoe hoa. Rồi cây đào, hoa phô màu hồng tí xíu như đang chúm chím cười. Tất cả, tất cả như muốn phô sắc với mọi ngưòi về vẻ đẹp đặc biệt của chúng. Quả là một rừng hoa dưới trời xuân.

Những quầy hàng bán đồ tết chật cứng người, vẻ mặt ai cũng vui tươi hào hứng, ở đây bán đủ các thứ hàng, dường như tất cả của ngon vật lạ ỏ trên đời đều tụ hội về đây. Dọc khu phố, có hai chiếc xe bán tranh tết cứ chào mời hết người này đến người kia ở một bãi đất trống, những cô cậu bé diện những bộ quần áo mới cứ chạy lăng xăng bên nồi bánh chưng của gia đình. Ngọn lửa bùng to, ấm áp. Tất cả mọi người đang quây quần bên nồi bánh chưng. Chốc chốc lại khều cho lửa cháy to hơn…

Không khí đón Tết ỏ nơi đây thật rộn rã và náo nhiệt, cảnh vật như đang đổi khác. Tất cả như đang trút bỏ những gì cũ kĩ trong năm để đón lấy sức sống đang rạo rực của năm mới. Con người cũng xích lại gần nhau hơn, tình làng nghĩa xóm thêm đậm đà hơn.

29 tháng 1 2020

bạn tham khảo bài làm của mình ở link này nhé :https://olm.vn/hoi-dap/detail/239652157098.html

Học tốt nhé !! ai muốn tham gia team tớ thì kết bạn , team tớ sẵn sàng chào đón tất cả mọi người !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Trl:

Dế Choắt tắt thở. Mèn vừa thương Choắt vừa ân hận nhưng đã muộn rồi, Dế Choắt đã chết và dù Dế Mèn có ân hận suốt đời thì Dế Choắt cũng không sống lại được nữa.

Dế Mèn đưa Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ um tùm nhất và đắp thành nấm mộ to, trên đặt một vòng hoa trắng.

Lúc này, trời đã ngả về chiều, ánh trăng mờ nhạt chiếu trên từng bông cỏ khiến chúng có vẻ ảm đạm. Những bông hoa trắng trên mộ Choắt dường như ánh lên một màu tang tóc, đau thương. Trên bầu trời, mây như ngừng trôi, muôn vật đều yên ắng, chỉ còn lại tiếng gió như tiếng dương cầm và nước như đang hát một bản thánh ca tiễn Choắt về cõi hư vô…

Trong khung cảnh buồn đến não ruột ấy, vẫn có người đứng lặng lẽ bên mộ Dế Choắt. Đó là Dế Mèn. Mèn nhớ lại những chuyện cũ mà ân hận, mà xót xa. "Giá như mình không trêu chị Cốc thì đâu đến nỗi… Anh Choắt ơi! Tôi không ngờ… Tôi dại quá!". Mèn thầm nghĩ vậy. Giờ đây, khi đứng trước mộ Dế Choắt, Mèn mới nhận ra sai lầm của mình, mới biết phải sửa ngay sai lầm đó. Mèn nghĩ:

"Có biết đâu mà lường: hung hăng, hống hách thì chỉ có đem thân mà trả nợ cử chỉ ngu dại. Tất cả là tại tôi, anh Choắt ạ! Tôi mà không trêu chị Cốc thì bây giờ anh vẫn còn sống…". Mèn nghĩ đến lời dặn dò của Dế Choắt, một lời khuyên chân thành đã kéo Mèn ra khỏi vẻ hung hăng thường ngày: "Ở đòi mà có thói hung hãng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn thì cũng mang vạ vào mình…". Mèn đứng lặng hồi lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên, nghĩ về tất cả mọi người và những cử chỉ của mình mà thấy lòng ân hận: "Không anh Choắt ạ, anh ở nơi chín suối hãy yên tâm, tôi sẽ sửa sai khi còn chưa muộn. Tôi sẽ không phụ lời anh dặn dò đâu! Anh cứ yên tâm!".

Mặt trời đã gần lặn, chỉ còn một chút ánh sáng yếu ớt soi khắp không gian. Dế Mèn cúi xuống bốc một nắm đất đắp lên mộ cho Choắt. Mèn nhìn mộ Choắt lần cuối cùng rồi quay gót, quả quyết bước đi…

Gió vẫn thổi, cỏ cây, hoa lá lao xao rồi cúi rạp về phía mộ Choắt chào vĩnh biệt. Sương đã xuống, sương rơi từng giọt trên cỏ, từng giọt trên mộ Dế Choắt. Mặt trời đã lặn hẳn, cỏ cây vẫn như rì rào, lao xao, gió thổi mạnh sương vẫn xuống. Màn sương trắng in hình một chú Dế cúi đầu lầm lũi đi xa dần…

Cre: https://h.vn/hoi-dap/question/190014.html