K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Các bạn học sinh đang chăm chỉ viết bài.

5 tháng 1 2022

Trả lời " Cả lớp đang chăm chỉ học bài " nhé

5 tháng 1 2022

- Bác Tủ gỗ ơi, nước thì có hình gì bác nhỉ?\(\Rightarrow\)Câu hỏi

Không kịp để bác Tủ Gỗ lên tiếng. Cốc Nhỏ nhanh nhảu:

-Tất nhiên là nước có hình chiếc cốc rồi. Anh Đũa Kều chưa bao giờ nhìn thấy nước được đựng vừa in trong những chiếc cốc xinh xắn à?\(\Rightarrow\)Câu hỏi

Gạch dưới câu hỏi có trong đoạn văn và cho biết tác dụng của mỗi câu hỏi ?

- Bác Tủ gỗ ơi, nước thì có hình gì bác nhỉ?

Không kịp để bác Tủ Gỗ lên tiếng. Cốc Nhỏ nhanh nhảu:

-Tất nhiên là nước có hình chiếc cốc rồi. Anh Đũa Kều chưa bao giờ nhìn thấy nước được đựng vừa in trong những chiếc cốc xinh xắn à?

tác dụng : dùng để hỏi

5 tháng 1 2022

 cái này tui hok rùi nè

bn hok chiến dịch điện biên phủ chưa

5 tháng 1 2022

1. Mở bài

Giới thiệu về kỉ niệm đáng nhớ: được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu lầm…

2. Thân bài

  • Hoàn cảnh xảy ra sự việc đó.
  • Diễn biến của sự việc.
  • Suy nghĩ, cảm nhận về sự việc.

3. Kết bài

Cảm nhận của em về kỉ niệm.

Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là những đứa trẻ, với một tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên người thân, bạn bè. Em cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ đối với em đều là những kỉ niệm đáng nhớ. Tuy nhiên kỉ niệm mà em nhớ nhất đến tận bây giờ chính là một lần được cô giáo khen hồi lớp 3.

Hồi đó, em là một cậu bé học rất kém môn Tiếng Việt, đặc biệt là phần tập làm văn. Tính cách ham chơi, năng nổ quá mức khiến em khó mà ngồi yên một chỗ để viết từng câu văn thật nắn nót, truyền cảm được. Thế nên, mỗi tiết làm văn với em thực sự là một cơn ác mộng. Và cô Lan - giáo viên chủ nhiệm của em hồi ấy cũng đưa em vào nhóm những học sinh cần đặc biệt quan tập trong giờ học tiếng việt. Cứ thế, giờ tập làm văn của em cứ trôi qua nặng nề như thế.

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi vào một ngày mùa đông cuối năm, khi cô giáo yêu cầu em viết bài văn tả cảnh khu chợ ngày cuối năm, gần Tết. Lúc đó, em mang theo vở bài tập theo mẹ ra chợ bán hoa, người qua kẻ lại tấp nập, rộn ràng khiến em nhanh chóng quên đi phần bài tập cần làm. Nhưng cuối cùng mẹ vẫn buộc em đối diện với nó. Như thường lệ, em mở cuốn vở tập làm văn ra với một tâm trạng chán chường và mệt mỏi. Mẹ em thấy thế liền bảo rằng:

- Con hãy nhìn xung quanh đi, các cô chú bán hàng, rồi người đi mua, người đi chơi… con thấy như thế nào thì tả giống như vậy, không có khó đâu.

Nghe lời mẹ, em bắt đầu quan sát xung quanh thật kĩ rồi mới viết. Lần đầu tiên, em thấy việc viết văn cũng thú vị đến thế. Em viết liền mạch cả một bài văn thật dài. Em tả những hàng hoa, hàng bánh mứt của các cô, các chú được bày biện xinh đẹp, rực rỡ. Em tả những cô bé, cậu bé lăng xăng chạy theo mẹ rồi ngơ ngác trước khung cảnh lung linh. Em còn tả cả những nụ cười tươi rói của cô bán hoa khi có người mua hàng. Cứ thế, mà cả hai trang giấy phút chốc kín hết cả chữ. Kết thúc bài văn, lòng em vui đến lạ kì. Cả tối hôm ấy, em cứ thao thức mãi, mong thật nhanh đến ngày mai để nộp bài cho cô.

Đến giờ tập làm văn hôm sau, khi đọc đến bài văn của em, cô giáo ngừng lại, lật bìa vở ra xem lại tên rồi mới đọc tiếp. Em nín thở hồi hộp dõi theo từng cử chỉ của cô. Cô nhăn mày, rồi nheo mắt cũng khiến em hồi hộp theo. Và rồi cô cũng đọc xong. Cô giáo chẳng nói gì cả, mà điềm tĩnh đọc tiếp bài làm của các bạn khác trong lớp. Điều đó khiến em vô cùng thất vọng, mà nằm sấp xuống mặt bàn. Một lát sau, cô giáo yêu cầu cả lớp tập trung, cô từ tốn nhận xét những ưu, khuyết điểm của cả lớp trong bài viết lần này. Xong xuôi, tự nhiên cô cầm một cuốn vở ra đứng trước lớp và nói:

- Lần này, cô muốn cả lớp mình cùng dành một tràng vỗ tay cho bạn Trung, vì bạn ấy đã viết rất tốt. Tuy vẫn có một vài lỗi nhỏ, nhưng những gì bạn ấy miêu tả và kể lại vô cùng sinh động và hấp dẫn. Vậy nên cô đã cho bạn Trung một điểm mười. Cả lớp hãy mượn vở và xem bài của Trung để tham khảo nhé.

Nói rồi, cô gọi em lên bục để nhận vở. Trước ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của các bạn, em tiến lại gần cô. Cô giáo dịu dàng và yêu thương nhìn em nhận lấy vở và trở về chỗ. Lúc ấy, cô giáo rồi đến các bạn lần lượt vỗ tay chúc mừng em. Đó là lần đầu tiên em được điểm mười và được cô khen trong môn làm văn. Niềm hạnh phúc, tự hào ấy không gì có thể diễn tả được. Suốt buổi học hôm ấy, cả người em cứ lâng lâng vì sung sướng, còn hơn cả vì kì nghỉ Tết sắp đến gần.

Từ hôm đó, em thêm yêu và đam mê việc viết văn. mỗi khi cô yêu cầu viết bài, em sẽ tìm hiểu thật kĩ rồi mới viết thật cẩn thận. Bằng tất cả sự nghiêm túc của mình. Nhờ vậy, mà khả năng viết văn của em ngày càng tốt hơn.

Giờ đây, việc viết văn đối với em đã trở thành một môn học hấp dẫn và thú vị. Tất cả chính là nhờ lời khen và điểm mười hào phóng của cô giáo ngày hôm đó. Chính nó đã tiếp thêm cho em sức mạnh, niềm tin để cố gắng hơn. Vì vậy, kỉ niệm ngày hôm đó, em vẫn luôn nhớ mãi đến về sau.

5 tháng 1 2022

Câu "cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ " được viết theo  mẫu câu nào

A . ai thế nào ?    B . ai là gì ?   C . ai làm gì ?

5 tháng 1 2022

Câu "cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ " được viết theo  mẫu câu nào

A . ai thế nào ?    B . ai là gì ?   C . ai làm gì

HT

Tham khảo : 

Bà Lan ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng 56 tuổi. Bà Lan thường sang nhà em và cho em quà. Cả xóm khu em ai cũng yêu quý bà vì bà rất tốt bụng, từ ngày trẻ bà đã đi làm từ thiện rất nhiều, bà còn nhận nuôi 3 em nhỏ để bà tiện chăm sóc dù bà đã lớn tuổi rồi. Em rất thích sang nhà bà chơi. Bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Lan như người thân trong gia đình em. Mỗi khi trung thu ngôi nhà của bà Lan lại đầy tiếng cười. Cả xóm em ai cũng yêu mến bà Lan vì bà hiền lành và tốt bụng. Bà Lan là người hàng xóm mà em quý mến nhất.

@Trunglaai?

Bác Hà hay sang nhà em chơi. Bác giỏi mua sắm nên mẹ em thường rủ bác đi chợ. Mỗi lần đĩ xa về, bác không quên mua cho em những món quà xinh xinh. Em hay sang bác xem bác may vá. Bác làm việc chăm chỉ và cẩn thận lắm. Khi ấy, bác thường hỏi thăm việc học tập của em, khuyên em những điều lẽ phải. Mọi người trong gia đình em đều yêu quý bác. Em thấy bác đúng là người hàng xóm tốt bụng. Em coi bác như người thân của em vậy.

Câu 1 (3,5 điểm) Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi I-..] Mặt trời lại rọi lên ngày thứ sáu của tôi trên đảo Thanh Luân một cách thất quả là đây đủ. Tôi dây từ canh tư. Còn tối đất, cổ đi mãi trên đã đầu sư ra thấu đầu mùa đảo. Và ngồi đó rinh mặt trời lên. Điều tôi dự đoán, thật là không sai. Sau trận bảo, chân trời, ngắn bề sạch như tấm kinh lau hết máy hết...
Đọc tiếp
Câu 1 (3,5 điểm) Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi I-..] Mặt trời lại rọi lên ngày thứ sáu của tôi trên đảo Thanh Luân một cách thất quả là đây đủ. Tôi dây từ canh tư. Còn tối đất, cổ đi mãi trên đã đầu sư ra thấu đầu mùa đảo. Và ngồi đó rinh mặt trời lên. Điều tôi dự đoán, thật là không sai. Sau trận bảo, chân trời, ngắn bề sạch như tấm kinh lau hết máy hết bụi. Mặt trời nhủ lên dẫn dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trưởng thiên nhiên đây đạn. Quả trứng hồng hào thăm thẩm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kinh mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ứng hồng Y như một mâm lễ phẩm tiên ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Và chiếc nhạn mùa thu chao đi chao lại a. Đoạn văn trên trích tử văn bản nào? Tác giả là ai? Thuộc thể loại gi? b. Đoạn văn thể hiện nội dung gi? (Ngữ văn 6 tập 1) trên mậm bể sáng dần lên cái chất bạc nén. Một con hải âu bay ngang, là là nhịp cảnh
0
 Câu 01: Theo miêu tả của tác giả, cảnh mặt trời mọc được ví với…A. một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự vạn thọB. lòng đỏ quả trứng thiên nhiên đầy đặnC. cái đĩa bạc từ từ tiến raD. một vài con sàoĐáp án của bạn:ABCDCâu 02: Văn bản Cô Tô được viết theo thể loại nào?A. KíB. Tiểu thuyếtC. Truyện ngắnD. Tản vănĐáp án của bạn:ABCDCâu 03: Nguyễn Tuân...
Đọc tiếp

 

Câu 01:

 Theo miêu tả của tác giả, cảnh mặt trời mọc được ví với…A. một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự vạn thọB. lòng đỏ quả trứng thiên nhiên đầy đặnC. cái đĩa bạc từ từ tiến raD. một vài con sào

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 02:

 Văn bản Cô Tô được viết theo thể loại nào?A. KíB. Tiểu thuyếtC. Truyện ngắnD. Tản văn

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 03:

 Nguyễn Tuân sáng tác bài kí Cô Tô trong hoàn cảnh nào?A. Cô Tô được in trong tập Kí, xuất bản lần đầu năm 1976.B. Cô Tô được viết nhân một chuyến ra thăm đảo của nhà văn. Bài kí được in trong tập Kí, xuất bản lần đầu năm 1976.C. Cô Tô được viết nhân một chuyến ra thăm đảo của nhà văn Nguyễn Tuân.D. Bài kí được in trong tập Kí, xuất bản lần đầu năm 1977.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 04:

 Văn bản Cô Tô viết về quần đảo thuộc tỉnh nào?A. Nghệ AnB. Bà Rịa – Vũng TàuC. Quảng NinhD. Khánh Hoà

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 05:

 Ngày thứ năm trên đảo của tác giả là một ngày như thế nào?A. Một ngày mưa tầm tã.B. Một ngày nắng ấm chan hòa.C. Một ngày trong trẻo, sáng sủa.D. Một ngày sôi động, thật nhiều ý nghĩa.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 06:

 Dưới ngòi bút miêu tả của tác giả, cảnh Cô Tô hiện ra như thế nào?A. Trong trẻo, sáng sủa.B. Cây thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đậm đà.C. Cát vàng giòn hơn. Cá nặng lưới.D. Tất cả đều đúng.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 07:

 Nhà văn Nguyễn Tuân chuyên viết về thể loại nào?A. Truyện ngắnB. Tùy bút và kíC. Kí sựD. Tiểu thuyết

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 08:

 Dòng nào sau đây nói đúng nhất về đặc điểm của thể kí?A. Là loại truyện dân gian kể về các nhân vật có liên quan đến lịch sử, thường có yếu tố tưởng tượng kì ảo.B. Là thể thơ tự do, nhịp nhanh, với những câu ngắn.C. Là những ghi chép trung thực của nhà văn về những điều mắt thấy, tai nghe.D. Là loại truyện viết bằng văn xuôi chữ Hán thời kỳ trung đại.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 09:

 Trong văn bản, tác giả miêu tả quang cảnh đảo Cô Tô sau cơn dông bão như thế nào?A. Hoàn toàn yên lắng, những con thuyền đã tìm nơi trú ẩn an toàn.B. Bầu trời trong sáng, cây cối thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc đậm đà, cát vàng dòn hơn nữa.C. Bầu trời vẫn xám xịt, từng đám mây đen lần lượt kéo đến.D. Từng đoàn thuyền nối đuôi nhau ra khơi, quang cảnh lại trở về như lúc chưa có dông bão.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 10:

 Bài kí Cô Tô được viết trong hoàn cảnh nào?A. Khi tác giả được xem bộ phim giới thiệu về vùng đảo Cô Tô trên truyền hình.B. Khi tác giả đi thực tế ra đảo Cô Tô, được tận mắt chứng kiến cảnh thiên nhiên và hoạt động lao động của con người ở đây.C. Khi tác giả nghe một người bạn kể về đảo Cô Tô sau chuyến đi thực tế của người đó.D. Khi tác giả có một thời gian sống và làm việc tại đảo Cô Tô.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 11:

 Cảnh thiên nhiên và sinh hoạt của con người trên đảo Cô Tô qua ngòi bút của tác giả hiện ra như thế nào?A. Hoang sơ và thanh vắngB. Trong sáng và tươi đẹpC. Nên thơ và gần gũiD. Trù phú và đông đúc

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 12:

 Bức tranh Cô Tô qua ngòi bút của Nguyễn Tuân là bức tranh như thế nào?A. Duyên dáng và mềm mạiB. Rực rỡ và tráng lệC. Dịu dàng và bình lặngD. Hùng vĩ và lẫm liệt

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 13:

 Đoạn văn từ Mặt trời lại rọi lên ngày đến Hải âu bay ngang là là nhịp cánh diễn tả điều gì?A. Khung cảnh đảo Cô Tô sau cơn dông bãoB. Cảnh mặt trời mọc trên biểnC. Cảnh đàn hải âu bay lượn trên biểnD. Cảnh đoàn thuyền ra khơi đánh cá

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 14:

 Dòng nào sau đây không miêu tả cảnh mặt trời mọc trên biển trong bài kí của Nguyễn Tuân?A. Mặt trời nhú lên dần dần, tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn.B. Quả trứng hồng hào thăm thẳm.C. Mặt trời từ từ đi xuống và từng đợt sóng biển đang rì rầm tạm biệt.D. Một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Câu 15:

 Câu nào dưới đây nói về giá trị nghệ thuật trong đoạn trích Cô Tô?A. Ngôn ngữ điêu luyện.B. Miêu tả tinh tế, chính xác, giàu hình ảnh và cảm xúc.C. Lời văn sinh động, trau chuốt.D. Cả ba câu A, B và C.

Đáp án của bạn:

  • A
  • B
  • C
  • D

Danh sách câu hỏi

  • 01
  • 02
  • 03
  • 04
  • 05
  • 06
  • 07
  • 08
  • 09
  • 10
  • 11
  • 12
  • 13
  • 14
  • 15
  •  
 
3
5 tháng 1 2022

1b  2a  3b  4c  5c    6d   7b  8c   9b   10b    11b     12b     13b     14c    15d 

học tốt

5 tháng 1 2022

nhiều thế

5 tháng 1 2022

Tham Khảo:


Những kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học thật đẹp. Tối hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Còn em chỉ cần đi ngủ thật sớm để ngày mai thức dậy cho đúng giờ. Sáng hôm sau, em thức dậy từ lúc sáu giờ. Em đánh răng rửa mặt, ăn sáng và mặc bộ đồng phục mới. Đúng bảy giờ, bố đưa em đến trường bằng xe máy. Trên đường đi, em cảm thầy vừa hân hoan, lo lắng. Hôm nay, ngôi trường Tiểu học thật đẹp đẽ. Cô giáo đón em vào lớp thật dịu dàng. Bài học đầu tiên em vẫn còn nhớ mãi. Ngày đầu tiên đi học thật tuyệt vời.

5 tháng 1 2022

Tham khảo :

Những kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học thật đẹp. Tối hôm trước, mẹ đã giúp em chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Còn em chỉ cần đi ngủ thật sớm để ngày mai thức dậy cho đúng giờ. Sáng hôm sau, em thức dậy từ lúc sáu giờ. Em đánh răng rửa mặt, ăn sáng và mặc bộ đồng phục mới. Đúng bảy giờ, bố đưa em đến trường bằng xe máy. Trên đường đi, em cảm thầy vừa hân hoan, lo lắng. Hôm nay, ngôi trường Tiểu học thật đẹp đẽ. Cô giáo đón em vào lớp thật dịu dàng. Bài học đầu tiên em vẫn còn nhớ mãi. Ngày đầu tiên đi học thật tuyệt vời.

@HT@

5 tháng 1 2022

Tuổi thơ của tôi đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn, có những kỉ niệm cùng bạn bè, cùng gia đình hay chỉ là kỉ niệm của riêng tôi. Những kỉ niệm chính là những kí ức tươi đẹp đáng nhớ nhất, là quá khứ để tô vẽ nên tương lai của chúng ta, đối với tôi kỉ niệm không thể quên đó là ngày đầu tiên đi học.

Nhớ ngày đó, khi tôi mới chỉ là cậu bé 6 tuổi bé tẹo, ngồi đằng sau chiếc xe đạp Thống Nhất và chị tôi chở đến trường ngày khai giảng. Trên đường đi tôi cứ ghì bám hai bên vạt áo của chị, hỏi chị đủ thứ về ngày khai giảng, nào là “khai giảng có đông người không?”, “đi khai giảng có phải mang sách vở không?”,... vô vàn câu hỏi ngây ngô của tôi khi ấy khiến chị của tôi rất buồn cười. Tôi còn nhớ mình đã rất gìn giữ bộ quần áo mới mặc trong ngày đi học đầu tiên, lúc nào cũng ngó xuống lấy tay phủi bụi rồi lại sửa khăn quàng cho chỉnh tề, không dám đưa tay bẩn lên sờ vào quần áo. Chị đưa tôi tới trường rồi chị cũng đi tới trường của chị, chỉ còn mình tôi bơ vơ, tôi sợ đến suýt khóc nhưng nghĩ rằng khóc ở đây thì thật xấu hổ nên lại cố gắng không khóc. Tôi nhìn các bạn đi vào trường cũng theo vào, đứng vào hàng ghế lớp mình và ngồi xuống, một vài bạn cùng lớp với tôi đã bắt chuyện với tôi giúp tôi đỡ bỡ ngỡ và lo lắng hơn, không ngờ sau đó chúng tôi đã chơi thân với nhau cho đến tận bây giờ.

Thật khó để kể được hết những cảm xúc của tôi trong ngày đi học đầu tiên, khó để nói thành lời hay viết thành văn nhưng dù trải qua bao thời gian tôi vẫn ghi sâu và nhớ về những kỉ niệm đó.

5 tháng 1 2022

Tôi xin kể về ngày đi học đầu tiên của mình cho các bạn nghe nhé! "Đó là vào một buổi sáng thứ hai đầu tuần cách đây đã gần ba năm. Mẹ tôi dậy từ lúc nào không biết nữa. Khi anh Hai vào đánh thức tôi dậy, đánh răng rửa mặt thì tôi đã thấy bữa ăn sáng của gia đình đã được dọn sẵn lên chiếc bàn tròn ở phòng ăn. Tôi có tật ngủ muộn và hay nằm nướng. Mẹ và anh Hai gọi hai, ba lần, tôi mới dậy được. Nhưng sáng nay, không hiểu sao, anh Hai chỉ vào lay nhẹ "Hương ơi, dậy đi em!'', thế mà tôi đã tung mền ngồi dậy được ngay, không còn ì à như trước nữa. Tôi nhanh nhẹn vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, làm vệ sinh cá nhân, rồi vui vẻ ngồi vào bàn ăn. Thường ngày, tô mì Kim Chi hay tô hủ tiếu tôi phải ăn đến ngoài ba mươi phút mới xong, thể mà sáng ấy, khoảng năm bảy phút gì đó, tô hủ tiếu đã hết sạch, anh Hai phải thốt lên "Bé Hương tiến bộ thật! Ăn nhanh bằng anh rồi đấy. Phải vậy chứ! Sinh viên năm nhất rồi, có khác!". Mẹ tôi nhìn anh Hai rồi nhìn tôi mỉm cười. Tôi thấy lòng mình vui vui một niềm vui mới lạ. Phải rồi, mới hôm qua tôi đang còn là một đứa trẻ mẫu giáo. Thế mà sáng nay, tôi đã trở thành một học sinh lớp Một, được mặc bộ đồ đồng phục, được khoác chiếc cặp sách trên vai như chị Phượng, chị Diễm nhà kế bên, thích ơi là thích! Tâm trạng tôi lúc ấy cứ bồn chồn, háo hức như người sắp đi dự hội vậy. Bỗng, anh Hai giục: "Em chuẩn bị nhanh lên, anh đưa em đến trường!". "Em xong đây rồi, anh đưa xe ra trước đi. Em nhờ mẹ buộc tóc, rồi em ra ngay!". Hai anh em đến trường lúc 6 giờ 30 phút. Ngoài cổng trường, người và xe cộ tấp nập. Anh Hai gửi chiếc xe đạp ở nhà giữ xe, rồi quay lại dẫn tôi vào lớp học. Vừa mới nhìn thấy cô giáo từ phòng bên bước lại, tôi khoanh tay cúi đầu chào cô giáo: ''Dạ, con chào cô ạ!". Cô mỉm cười bước lại bên tôi, nhẹ nhàng đỡ chiếc cặp sách trên vai tôi xuống, rồi nói: "Con là Hương phải không? Con bố Thanh xinh quá! Con ngồi vào đây!". Cô chỉ chỗ cho tôi ngồi ở bàn thứ hai bên phải. Tôi ngạc nhiên vô cùng, không hiểu sao cô lại biết tên tôi. Mãi đến sau này tôi mới rõ, cô là bạn thân của bố tôi hồi cùng học phổ thông với nhau.

/HT\