tả về một đồ vật mà em đã quan sát
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cái cách mùa thu về sao đột ngột quá, bằng một cơn mưa rào ướt trời ướt đất như nuối tiếc cho cả một mùa hè nắng inh ỏi vừa kết thúc. Cứ như bàn tay của một ai kéo một tấm màn vụt qua, và thế là nắng nhường chỗ cho những vạt trời se se lạnh. Cảnh sắc buồn bã đến không ngờ, lại mang một màu man mác, những giọt mồ hôi hãy còn lấm tấm trên gương mặt, khéo, người ta không còn nhận ra khi giờ đây những giọt mưa đã thay thế mất rồi!
Tôi yêu những cơn mưa mùa thu như cái cách mà những thi sĩ yêu những nàng thơ của mình đến điên cuồng mộng mị. Ngồi bên hiên nhà nhìn những giọt mưa nặng hạt đang rơi xuống sân cứ như đang ngắm người yêu của mình tấu một bản vũ khúc. Có ai nhận ra khi giọt mưa rơi xuống đất, chúng lại tung nảy mình lên xòe ra trông như những bông hoa đang nhảy múa không? Chúng gieo mình trên nền đất lạnh, rồi lại tự búng mình lên, xòe dần ra, nhìn cái cách mà hàng ngàn, hàng vạn bông hoa nở trên mảnh sân nhà tôi cứ như một khu vườn nhỏ với những bông hoa thủy tinh đua nhau khoe sắc. Hạt này nối tiếp hạt kia đầy tinh nghịch, những vòng nước cứ thi nhau nở dần ra, đôi khi lại trông như những chiếc chậu sành to bè đựng những nụ hoa chúm chím bên trong nó.
Mưa mùa thu cũng khác mưa mùa hè quá đỗi. Mỗi cơn mưa lại mang trong mình một sắc màu tâm trạng riêng. Nếu cơn mưa mùa hè có phần nóng nảy và giận dỗi vì để ánh dương cướp hết cả thời gian, gã mang trong mình sự ích kỉ buông gieo nhưng rồi cuối cùng thì sức nóng của mùa hè cũng lẫn trong những cơn mưa; thì cơn mưa mùa thu, nàng lại hiền hòa hơn, dường như sự chuyển động của nàng là cả một guồng quay thời gian rất chậm, cứ đều dần buông rơi, khi thì tinh nghịch nhảy múa, khi lại mát mẻ khí trời. Nàng như đang nhảy cho mình một bản ballad, khiến người đang buồn sẽ cảm thấy sự đồng cảm, còn kẻ vui lại trách sao nỡ để mưa rơi ướt mình. Mà nàng vốn có quan tâm chi đâu, nàng cứ để mình rơi tự do như thế, nhưng người ta lại thích, người ta lại thương, bởi lúc nào mưa mùa thu cũng vậy, dẫu có buồn nhưng lại là một người biết chia sẻ, người ta hay đổ lỗi cho bầu trời khóc chung với mình mỗi khi tâm tình rơi vào chốn bi thương.
Khoảnh khắc mà khi mưa tạnh cũng là khoảnh khắc của hân hoan. Mưa thế thôi nhưng rồi khi tạnh thì những gã mây lại nhanh chóng kéo đi để lại một mảng trời trong vắt. Trời của mùa thu không quá chói nắng như mùa hè, dẫu cạn mưa thì cũng chỉ để lại vài vạt nắng tạo thành một bức tranh mà các họa sĩ thi nhau tô vẽ. Bức tranh hiện ra với những làn mây, một tia nắng vắt ngang bầu trời cứ như một vệt cắt. Bao giờ cũng vậy, sự khác biệt luôn là thứ khiến người ta phải ngoái nhìn, như những ngôi sao của bầu trời đêm vậy. Trời vẫn sẽ mang một màu sắc u buồn, nhưng tâm trạng mát mẻ lại khiến người ta khoan khoái hơn, cứ như thời tiết cũng ảnh hưởng tới cảm xúc con người vậy. Con người sẽ sống chậm hơn trong những ngày này.
Tôi yêu những cơn mưa đêm. Lúc ngồi bên hiên nhà, pha một tách café thật nóng, cố giữ cho mình không bị ướt mưa trong chiếc chăn mỏng là thứ cảm xúc khiến con người thích nhất. Màn đêm cũng mang lại một nỗi niềm khó tả, những hơi lạnh không đủ làm người ta run lên nhưng cũng khiến thi thoảng người ta run rẩy mình vì thích thú. Ánh trăng khi ấy không còn nữa, mưa tấu mình dưới ánh đèn đường như những con thiêu thân, chúng không rơi thẳng xuống mà trông cứ như tạt qua, phải chăng là một gã họa sĩ nào đó đang phác họa thật nhanh những nét bút của mình?
Mùa thu vẫn cứ đi qua sau khi hè cạn. Những cơn mưa vẫn gieo mình âm ỉ ngày đêm, khi nặng hạt, khi nhẹ nhõm thanh tân. Người ta có giận mưa không? Tôi thì có. Tôi dỗi hờn như một kẻ đã lỡ mang trong mình một lòng yêu mất rồi.
bà mẹ thì ra đồng thấy 1 bàn chân to ,về nhà mang bầu luôn . Thời bấy giờ có giặc ngoại xâm lăng :hơi lệch lạc chút xin k ạ
Tham khao "
Dũng cảm là phẩm chất đạo đức cao đẹp của con người. Lòng dũng cảm được hiểu là tấm lòng gan dạ, dám dấn thân, đương đầu với khó khăn, gian khổ vì mục đích cao đẹp. Trong cuộc sống, lòng dũng cảm được biểu hiện bằng những hành động cụ thể trong từng hoàn cảnh khác nhau. Đó có thể là lòng dũng cảm của những vị anh hùng cứu nước, của những người chiến sĩ cách mạng dám dấn thân vào vòng vây của giặc, đứng hiên ngang trước mũi súng, làn bom vì mục đích cứu nước cứu dân cao cả. Đó cũng có thể là lòng dũng cảm của người con người bình thường dám đương đầu với khó khăn, dám thử sức mình với cái mới để tìm ra con người thành công cho bản thân và xã hội. Xã hôi hiện nay có rất nhiều tấm gương hiệp sĩ nông dân tự nguyện đứng lên chống cướp, bắt cướp, đảm bảo an toàn cho người dân, tiêu biểu như nhóm hiệp sĩ ở các quận thành phố Hồ Chí Minh trong thời gian vừa qua. Có thể thấy, lòng dũng cảm có ý nghĩa vô cùng quan trọng, là một trong những yếu tố làm nên sự thành công của con người và cả xã hội. Hiểu rõ điều đó, chúng ta cần rèn luyện cho bản thân lòng dũng cảm, kiên cường, gan dạ ngay trong những hoàn cảnh nhỏ nhất, tránh xa lối sống hèn nhát, ích kỉ, ngại khó. Có như vậy, ta mới trở thành công dân có ích, giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc
Baig lamd
Thành công không phải là cuối cùng, thất bại không phải là chấm hết, luôn sẵn lòng can đảm đi tiếp mới quan trọng. Hiểu một cách đơn giản, dũng cảm là sự gan dạ, không sợ gian khổ nguy hiểm, sẵn sàng đối mặt với khó khăn thử thách để vươn tới thành công của con người. Lòng dũng cảm chính là động lực tạo nên nguồn sức mạnh chinh phục khó khăn thử thách để chiến thắng. Người dũng cảm luôn xông xáo trong các nhiệm vụ, không dựa dẫm hay ỷ lại người khác, luôn năng động và sáng tạo, kiên trì với mục tiêu, quyết liệt hành động, không bao giờ lùi bước. Chính lòng can đảm giúp con người vượt qua nỗi sợ hãi, kiên cường tiến lên phía trước, chinh phục khó khăn, thử thách, đạt tới thành công. Ai cũng cần có lòng dũng cảm bởi cuộc sống luôn đặt ra cho chúng ta những trở ngại để rèn luyện, để chinh phục nhằm chiếm lĩnh các giá trị, xây dựng cuộc sống tốt đẹp như ý mình muốn. Người không có lòng dũng cảm thường sống hèn kém và thất bại. Lòng dũng cảm không sẵn có mà cần phải rèn luyện từng ngày. Trước hết, phải kiên định với mục tiêu, không vì khó khó, trở ngại mà bỏ cuộc. Biết sống vì người khác, tương trợ, đoàn kết trong công việc chung. Nâng cao ý chí vươn lên, không tham lam, ích kỷ, than vãn hay chán nản. Tuy nhiên, can đảm không có nghĩa là liều lĩnh, hành động mù quáng mà phải xuất phát từ trí tuệ sáng suốt, lý tưởng cao đẹp và tâm hồn thanh khiết, hướng đến tạo dựng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Tham khảo :
Năm học mới chuẩn bị bắt đầu. Bố mẹ hứa sẽ dành tặng cho em một món quà để giúp em học tập tốt hơn, đó chính là chiếc bàn học mới. Khi nhìn thấy chiếc bàn nhỏ nhắn đặt trong căn phòng, em cảm thấy rất thích thú với món quà. Bố đã kê chiếc bàn học ở góc phòng, nhìn ra cửa sổ để giúp em có đủ ánh sáng học bài.
Chiếc bàn học của em có hình chữ nhật với bốn chân bàn được đóng vững chãi. Bàn có chiều dài khoảng 80 cen-ti-mét, chiều rộng khoảng 50 cen-ti-mét. Mặt bàn được làm bằng gỗ, các chú thợ mộc đã khéo léo bào nhẵn và khoác lên tấm áo mới màu nâu rất đẹp. Trên mặt bàn, bố em có đặt một tấm kính màu trắng để em có thể lau sạch sẽ khi mặt bàn bị bẩn. Em có đặt một lọ hoa nhỏ trang trí ở góc bàn và một chiếc hộp bút hoạt hình xinh xắn để đựng các đồ dùng học tập như bút, thước kẻ…
Phía dưới mặt bàn có đóng hai ngăn nhỏ để em có thể đặt sách giáo khoa và vở viết. Em sắp xếp sách vở thật gọn gàng để có thể dễ dàng tìm thấy mỗi khi cần sử dụng. Và dưới cùng của chiếc bàn có đóng một thanh ngang để đặt chân. Cùng với bàn, bố đã đặt cho em một chiếc ghế phù hợp với chiều cao để em có thoải mái mỗi khi ngồi học.
Nhìn chiếc bàn học mới em cảm thấy rất vui, từ nay em có thêm một người bạn gắn bó trong ngôi nhà. Mỗi khi học bài hoặc đọc truyện ban ngày, em có thể cánh cửa sổ để tận hưởng ánh nắng tự nhiên từ mặt trời và làn gió mát lành từ hồ nước gần nhà đưa lại. Buổi tối, bố gắn cho em sẵn chiếc đèn học cạnh bàn để em có đủ ánh sáng học bài. Mỗi lúc học bài mệt mỏi, em thường nằm kề má lên mặt bàn để hít hà hương thơm dịu nhẹ của gỗ tỏa ra từ chiếc bàn. Chiếc bàn tự bao giờ đã trở nên thân thiết và gần gũi với em, luôn nhắc nhở em mỗi ngày cần cố gắng học tập tốt hơn và hoàn thành đầy đủ bài tập về nhà.
Món quà bố mẹ tặng em thật sự thiết thực và bổ ích với em. Hàng ngày, sau khi học bài xong em thường dùng khăn mềm để lau sạch sẽ giúp chiếc bàn luôn sạch sẽ và sáng bóng. Em tự hứa với bản thân sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để không phụ công mong mỏi của bố mẹ và người bạn đồng hành với em trong suốt năm học qua là chiếc bàn học xinh xắn.
Trong góc học tập của em chiếc bàn dường như cũng đã được hai cái bàn bằng gỗ ép và chiếc ghế nhựa xinh xinh và trên đó là một chiếc bàn học xinh xắn để cho em có ánh sáng để học bài mà không bị hại mắt.
Trên bàn học nhỏ nhắn này em lại đã như đặt hai chồng sách, con lợn đất, cái bình hoa nhỏ. Có thể thấy được cái đèn đặt sát tường, chiếm vị trí trung tâm trên mặt bàn và cũng là một trong những điều quan trọng nhất để giúp cho em có đủ lượng ánh sáng để học bài.
Khi quan sát kỹ thì em thấy được rằng chao đèn bằng nhựa xanh dường như cũng đã gắn liền vói đế đèn bằng cái cần nhựa tím uốn cong như một cành hoa. Thật thú vị hơn nữa đó chính là cái đế đèn bằng nhựa đen, trên cái đế này lại có công tắc và nút vặn điều chỉnh độ sáng của đèn khi sử dụng. Bố em cũng đã tận tình chỉ cho thắp bóng đèn 25 oắt. Bố bảo đèn sáng quá hại mắt không tốt cho mắt ở lứa tưởi học sinh chúng em
Tối nào, bố mẹ em cũng luôn luôn ra những quy định cho em học từ 7 giờ rưỡi đến 9 giờ là đi ngủ chứ bố mẹ cũng không cho em thức khuya đọc sách và xem ti-vi triền miên vì như thế nó sẽ hại mắt và bố nói với em “ngay từ khi còn nhỏ phải biết lo cho đôi mắt của mình”. Có lẽ rằng chính nếp đó nay đã thành một thói quen tốt đẹp.
Tuổi thơ của em thật không sai khi nói rằng nó đã gắn liền vói những cuốn sách và ánh đèn. Đó chính là ái đèn bàn nhỏ bé xinh xinh là người bạn thân của em. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.