K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 5 2020

Để tiếp tục phòng chống, tránh dịch lây lan trong cộng đồng, Ban chỉ đạo Quốc gia khuyến cáo người dân những thói quen cần thay đổi trong mùa dịch COVID-19:

1. Trước gặp nhau tay bắt mặt mừng, nay gặp nhau không vồ vập, không bắt tay.

2. Trước hay vô thức đưa tay lên mặt, nay không đưa tay lên mắt, mũi, miệng.

3. Trước về tới nhà là sà vào người thân, nay cần thay ngay quần áo, tắm rửa.

4. Trước ăn xong đánh răng là đủ, nay thêm súc họng bằng nước muối hoặc dung dịch sát khuẩn.

5. Trước hay giao lưu gặp gỡ, nay không mời khách tới nhà và cũng không tới nhà người khác.

6. Trước ốm đau đến ngay bệnh viện, nay gọi điện thoại trước cho nhân viên y tế để được tư vấn.

7. Cuối cùng, tự giác và nhắc nhau thực hiện các quy định và khuyến cáo phòng chống dịch.

Hiện đang trong đợt cao điểm phòng, chống dịch COVID-19, Bộ Y tế cho biết sẽ tiếp tục theo dõi chặt chẽ việc triển khai thực hiện Chỉ thị 16 của Chính phủ về thực hiện các biện pháp cấp bách phòng, chống dịch COVID-19.

2 tháng 5 2020

ảnh gì mà linh tinh thế bạn đổi ảnh đi

2 tháng 5 2020

Ảnh này có sao đâu bạn.

Mà bạn thử làm bài đi, mình sẽ chấm cho bạn sớm nhất có thể.

CHÚC BẠN HỌC TỐT !

Tham khảo nhé!:

Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.

Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi. Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị xâu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!

Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.

2 tháng 5 2020

 Bài làm: (Tham khảo nhé)

   Gửi em gái,

 Anh dù không muốn, nhưng trước sự khẩn khoản cùa em , đã cùng gia đình đi nhận giải thưởng với em. Anh đứng xem bức tranh của em với một tâm trạng đầy biến động. Thoạt đầu, anh vô cùng ngạc nhiên và xúc động vì chẳng bao giờ nghĩ người trong bức tranh kia chính là anh. Từ ngạc nhiên, anh cảm thấy ngỡ ngàng vì người trong tranh kì diệu quá, đẹp hơn cả sức tưởng tượng của mình. Nhìn bức tranh, người anh hãnh diện vì mình có được một cô em gái vừa tài năng lại vừa có tâm hồn nhân hậu bao la. Nhưng cũng chính vào lúc ấy, góc khuất trong tâm hồn khiến anh cũng vô cùng xấu hổ. Anh đã có những lúc cư xử không đúng với em , anh lại giận mình vì chẳng có một chút năng khiếu gì. Bao nhiêu những cảm giác xáo trộn trong lòng khiến anh vừa ngất ngây lại vừa choáng váng. Đứng trước bức tranh của em , đứng trước phần tốt đẹp của mình, cái chưa toàn vẹn trong tâm hồn của anh như bị thôi miên, thẫn thờ và im lặng. Đến cuối , anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ờ trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em . Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của em. Mong em hãy thứ lỗi cho anh nhé !

                                                                                                                                                       Anh trai

CHÚC BẠN HỌC TỐT !

8 tháng 5 2020

Em có cảm nhận rằng rừng có những màu xanh trường kì rất đẹp  và chúng ta cần bảo vệ rừng để rừng luôn luôn có màu xanh trường kì ấy   

5 tháng 5 2020

Nhân hóa làm cho biển có đời sống tâm hồn tình cảm giống con người.

2 tháng 5 2020

có 2 câu hỏi nhé 

3 tháng 5 2020

   Sau này khi nói về kỉ niệm ở trường học thì chắc hẳn chẳng ai nhớ về mình đã được bao nhiêu điểm 10, bao nhiêu thành tích mà là đã chơi những gì, đã nghịch những gì hay cũng có thể là đã gây ra cái gì. Mà thường những cái đó được xảy ra vào giờ ra chơi.

   Giờ ra chơi chính là sự háo hức và mong ngóng của mỗi học sinh khi còn ở trên ghế nhà trường, thời điểm chuông ra chơi vang lên, tất cả các lớp học như vỡ tổ mà chạy ào ra ngoài. Khung cảnh sân trường giờ ra chơi luôn đặc biệt đến thế.

   Các cửa lớp học được đóng im liền mở bật ra, học sinh ở trong lớp chẳng khác gì những chú chim non vỡ tổ ùa xuống sân trường, tiếng cười nói hòa vào ánh nắng rực rỡ như tạo nên không gian sắc màu rực rỡ. Cây phượng, cây bàng già vẫn đứng đó, lặng lẽ tỏa ra những bóng mát cho toàn thể học sinh trong trường chơi đùa. Sân trường vốn yên ắng nay trở nên nhộn nhịp lại thường.

   Các nhóm học sinh chia nhau ra, túm lại bàn kế hoạch cho trò chơi nào đó. Chúng hăng say bàn luận, đưa ra những ý kiến để tạo nên chiến thuật chơi tốt nhất. Đám con trai thường sẽ tụm lại thành nhóm đông người chơi đấu bi, đá cầu hoặc là chơi đuổi bắt nhau, còn con gái thường sẽ chia làm hai đội căng dây để nhảy, phân thua thắng bại. Đội nào đội nấy đều hiện rõ cái ý chí ham muốn chiến thắng, từng người từng người cố gắng giúp một phần đưa đội của mình trở nên chiến thắng.

   Ở một góc yên tĩnh khác, một số bạn lại ngồi nói chuyện với nhau, chia sẻ những điều mình chưa biết hoặc đã biết cho nhau, hay là thảo luận một câu hỏi khó gặp ở đâu đó. Những gương mặt đăm chiêu suy nghĩ rồi cũng giãn ra vui vẻ khi đã tìm ra được câu trả lời. Có nhóm thì tản bộ trong khu vườn của trường, nhìn những chú cá tung tăng bơi lội trong bể. Hay là cũng có nhóm bạn ngồi lại đọc những cuốn truyện rồi chia sẻ cho nhau.Không khí ở sân trường rộn ràng cũng nhờ vậy, tiếng cười đùa, cãi vã tạo nên không gian đặc sắc, muôn màu muôn vẻ.

  Cuộc chơi nào thì cũng có điểm kết thúc, tiếng chuông vào lớp lại vang lên. Lại một lần nữa những học sinh lại ùa vào trong lớp giống như chim ùa về tổ, lấy sách vở, ngồi ngay ngắn chờ giáo viên vào lớp.

                                                                Chúc bạn học tốt.      

Phải là thính giả: người nghe

độc giả: người đọc 

khán giả: người xem