Lập bảng hệ thống những truyện hiện đại Việt Nam đã học (LỚP 6)
Lập bảng gôm các cột : Tên tác phẩm/Tác giả/Thể loai/Ngôi kể/Xuất xứ , năm sáng tác/Nội dung chinh
GIÚP MIK Đi MN PLS TvT
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hai tiếng "bà ngoại" trong tôi là hai từ vô cùng đẹp đẽ và thiêng liêng. Cả tuổi ấu thơ của tôi đều gắn liền với những kỉ niệm với bà ngoại yêu quý. Những kỉ niệm ấy được bà vun đắp và gieo trồng tạo nên một góc nhỏ xinh đẹp trong tâm hồn tôi. Đó là những lời tự tận đáy lòng mà tôi muốn nói với bà ngoại của mình - bà tuyệt với nhất trong trái tim tôi.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi hai tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều vết đồi mồi trên má. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và cùng các cậu các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn cho con cho cháu thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt cuộc đời lặn lội, vất vả kiếm tiền, kiếm cơm nuôi con.
Nghe mẹ kể lại, khi tôi nhỏ xíu bố mẹ đi làm xa tôi khóc suốt, bà thì cũng có tuổi thế mà ngày nào cũng phải thức để dỗ dành kể chuyện rồi hát ru cho tôi ngủ. Cho tới tận bây giờ cái mùi trầu thơm đượm bà nhai vẫn còn mơn man trong tâm hồn tôi. Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm vào giấc ngủ êm đềm nhờ những câu truyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về.
Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng. Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào".
Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở ngăn nắp cho tôi. Bà thì luôn muốn lo toan mọi việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhiều hơn. Nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để bà thôi già đi, còn tôi mãi mãi được nằm trong vòng tay yêu thương của bà.
Bà ngoại tôi còn rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết tại sao tôi không nên làm như vậy, tại sao bà lại muốn tôi làm như bà nói. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì mình làm chưa đúng và để bà phải buồn.
Tôi thương bà nhiều lắm. Trong trái tim tôi trước đây, bây giờ, và mãi mãi bà sẽ luôn là bà tiên đẹp nhất, hiền nhất và đáng kính nhất. Sự yêu thương niềm vui của bà sẽ mãi lan tỏa xung quanh làm rạng ngời tâm hồn tôi.
Chúc bạn hok tốt
câu so sánh: Anh đội viên mơ màng
Như nắm trong giấc mộng
tác dung: thể hiện tư tưởng tình cảm sâu sắc
. Mở bài: giới thiệu buổi chào cờ của trường em đang học
II. Thân bài:
1. Tả bao quát cảnh buổi lễ chào cờ
- Đúng 7h sáng tất cả học sinh đều tập trung trước sân trường
- Tất cả học sinh xếp hàng ngay ngắn, trang phục chỉnh tề
- Trống, cờ, đội văn nghệ, trống,… đều chuẩn bị sẵn sàng
- Thầy cô giáo cũng tập trung
- Mặt trời bắt đầu tỏa nắng, những chú chim ríu rít
2. Tả chi tiết
a. Chuẩn bị chào cờ
- Các lớp tập trung, điểm danh, xếp ghế
- Phân công trực ban
- Chuẩn bị micro
b. Vào buổi lễ chào cờ
- Người điều hành ra hiệu lệnh
- Cả trường đứng chỉnh tề, ngay ngắn
- Hát quốc ca
- Thầy hiệu trường phát biểu, dặn dò học sinh, nêu gương tốt
- Thầy hiệu phó báo cáo công tác tuần qua và đưa ra phương hướng mới
- Thầy phụ trách thông qua các hoạt động
- Văn nghệ
- Tổ chức trò chơi dành cho học sinh và trao thưởng khuyến khích
c. Kết thúc buổi lễ
- Các lớp thu dọn ghế và về lớp
- Các lớp trực ban thu gọn ghế
- Thầy cô chuẩn bị vào phòng họp
- Mặt trời đã gắt hơn
- Sân trường nắng
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về buổi lễ chào cờ
- Em rất thích chào cờ vì chào cờ rất có lợi
- Em sẽ không quên buổi lễ chào cờ mỗi sáng thứ hai, đây là một hoạt động rất có ích.
bạn tham khảo nha:
I. Mở bài
Sáng thứ hai đầu tuần nào tôi cũng mang theo tâm trạng háo hức để chuẩn bị cho buổi chào cờ. Tôi yêu nó bởi cái không khí trang nghiêm mà nó mang lại.
II. Thân bài
1. Tả khung cảnh của buổi lễ chào cờ ở trường em.
2. Tả các hoạt động trong giờ chào cờ
III. Kết bài .
Tôi rất thích buổi chào cờ đầu tuần. Buổi chào cờ như tiếp thêm cho tôi động lực để bước vào một tuần mới đầy thú vị. Tôi sẽ mãi không quên buổi học đặc biệt này.
hok tốt
*Ryeo*
Giải quyết các tình huống sau
TH1 : Ngày nào các bạn lớp em đi học về cũng đi xe đạp dàn hàng 3, hàng 4.
- Nhắc nhở các bạn đừng đi xe hàng 3,hàng 4 như vậy rất nguy hiểm .
TH2 : Vào mùa gặt , bố mẹ bảo em mang rơm rạ ra phơi trên đường quốc lộ cho nhanh khô
- Nói cho bố mẹ biết không nên làm như vậy vì đường quốc lộ có rất nhiều xe đi lại dễ gặp nguy hiểm.
TH2 : Bạn Minh đang học lớp 6 cùng trường em được bố mẹ cho sử dụng xe máy để đi học.
- Nói bạn ấy rằng bạn ấy quá nhỏ tuổi để đi xe máy, bạn ấy cũng chưa đủ tuổi để đi xe máy nhiều khi không cẩn thận dễ gặp tai nạn và bạn có thể nói bố mẹ bạn ấy không nên cho bạn ấy đi xe máy giải thích cho bố mẹ bạn ấy hiểu .
( mình nghĩ sao làm vậy nếu sai cho mình xin lỗi bạn nha )
hok tốt
*Ryeo*
Đan thân mến! Thế là chúng mình đã xa nhau được một năm rồi nhỉ. Nhưng thật tiếc là bạn chưa được về nhà mình chơi. Bây giờ đang tháng 4 nóng nực nhưng Hà Nội vẫn đẹp lắm.
. Dù sao, khi những bông phượng bắt đầu khoe sắc đỏ, mình lại nhớ đến Đan rất nhiều. Không biết cậu có còn nhớ cây phượng trước sân của khu phố không? Dưới cây phượng ấy, chúng mình thường ngồi dưới nói chuyện vui vẻ, chơi đồ hàng. Những khi chị gió thổi mát trong trời hè oai bức giúp chúng mình và chị lay nhẹ cây phượng thì những lá phượng li ti rắc lên đầu hai đứa . Bây giờ có thêm cây dâu da xoan. Còn cây bàng vẫn đứng vững chãi, già nua mà chắc chắn.
. Cứ mỗi sáng, các bác trong khu tập thể dậy sớm, xuống sân tập thể dục và hít thở không khí trong lành. Những buổi sáng mùa hè, không khí trong lành và mát mẻ của buổi sáng khiến cho ai cũng thoải mái, dễ chịu. Nó xua tan cái cảm giác oi bức, nóng nực. Họ hít căng lồng ngực và khoan khoái hưởng thụ cảm giác rất dễ chịu đó.
Mùa hè cũng có nhiều hoạt động sôi nổi. Đan ơi, cứ mỗi khi hè đến, mình lại thấy nhớ cậu nhiều lắm, nhớ đến những kế hoạch thám hiểu táo bạo của hai đứa trong dịp hè. Mình không biết bao giờ mới được gặp lại Đan và đi chơi với Nhi
Ở thành phố xa xôi ấy, không biết Đan đón mùa hè như thế nào? Đã quen được nhiều bạn mới hay chưa? Nơi cậu sống có vui không? Thư sau,hãy kể cho mình nghe về khu phố nơi Đan đang sống nhé. Mình chờ thư của Đan.
Bạn thân của cậu
Tiến
học tốt