Bài thơ Lượm nhà thơ đã hình dung chuyến đi liên lạc cuối cùng và sự hi sinh của Lượm như thế nào ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Mở bài:
- Giới thiệu về con gà trống của gia đình em: Gia đình em có nuôi một đàn gà, trong đó có 1 chú gà trống. Hàng ngày, mỗi buổi sáng chú gà trống có nhiệm vụ đánh thức mọi người dậy.
Thân bài:
- Tả về ngoại hình bề ngoài của con gà trống:
+ Màu sắc lông của con gà: Con gà trống nhà em có rất nhiều màu sắc sặc sở, đặc biệt lông ở cổ và cánh của con gà có màu đỏ tía trông rất nổi bật.
+ Tả phần đầu của con gà: Con gà trống có cái mào rất to và cao. Mỗi lần gáy nó rướng cái cổ cao lên và xù lông ở cổ lên trông rất oai vệ. Mắt con gà trống rất to, nó thường liếc canh chừng đàn gà mái, không cho những con gà trống của hàng xóm lại gần.
+ Tả về phần thân mình của con gà: 2 cái cánh của con gà có màu sắc rất đẹp, nó thường hay giương cánh vỗ bạch bạch bạch để thu hút mấy con gà mái. hai chân của con gà trống có 2 cái cựa rất dài, đó là vũ khí lợi hại của nó để đánh nhau với mấy con gà của nhà hàng xóm của em. Có một lần nó đã dùng 2 cái cựa đó đá chết con gà trống choai của nhà hàng xóm và mẹ em đã qua đền tiền mua con gà đó về làm thịt cho cả nhà ăn.
- Tả về tính cách của con gà: Hàng ngày con gà trống thường đi theo kiếm ăn quanh đàn gà mái. Lâu lâu nó kiếm được mồi ngon là nó cục cục kêu đàn gà mái lại tranh ăn.
+ Sáng sớm nào con gà trống cũng có nhiệm vụ thức mọi người dậy. Người đầu tiên được đánh thức dậy là ba mẹ của em sau tiếng gáy lần 1 của nó. Tới trời sáng thì con gà tiếp tục gáy lần cuối thì em thức dậy đánh răng ăn sáng và đi học.
Kết bài:
Con gà trống rất có ích cho gia đình em, hàng ngày mỗi buổi sáng trước khi đi học và chiều tối em đều cho đàn gà ăn lúa và đều dành riêng cho nó 1 phần.
hok tốt nhé~
I. Mở bài: giới thiệu con gà trống em định tả
“ Ò Ó O….” là tiếng gáy quen thuộc mỗi sang thức giấc em đều nghe. Đó là tiếng gáy của con gà trống nhà em. Con gà trống được mẹ xin từ nhà ngoại về và chăm sóc để nó lớn chừng này. Mỗi sang nghe tiếng gáy của nó như báo thức đã đến giờ thức dậy. chú gà trống giúp ích cho gai đình em rất nhiều. em rất yêu chú gà trống nhà e.
II. Thân bài: tả chú gà trống nhà e
1. Tả bao quát chú gà trống nhà em
- Chú gà trống nặng 1,5 kg
- Chú gà trống trông rất oai phong
- Màu sắc chủ yếu là màu trắng và đen
2. Tả chi tiết chú gà trống nhà em
a. Tả hình dáng chú gà trống nhà em
- Trông chú gà trống như một chàng kị sĩ oai phong
- Cái đầu chú gà màu đỏ rực, phía trên là chiếc mào gà xinh xắn
- Miệng nhọn hoắc, chú gà nhặt thóc rất giỏi
- Có hai con mắt nhỏ nhỏ phía trên đầu
- Cổ dài màu đen, mỗi khi chú gà gáy là rướng cổ dài như cái loa phát thanh của phường
- Đôi cánh chú màu vàng vàng, mỗi khi vỗ cánh rất mạnh
- Đuôi có vài cọng long xen lẫn đen và đỏ nhau
- Mình chú màu đỏ, có điểm vài cộng long vàng và đỏ
b. Tả hoạt động của chú gà trống nhà e
- Mỗi sang chú gà trống đều gáy báo thức gia đình em dậy, tiếng gáy của chú vang rất xa
- Sau khi trời sang đàn gà sẽ đi kiếm ăn và về ngủ lúc trời chập choạng tối.
III. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về chú gà trống nhà em
- Nhờ có chú gà trống mà mỗi sang em đều dạy đúng giờ
- Em rất yêu quý chú gà trống nhà em

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
***
BIÊN BẢN VỀ VIỆC BỆNH NHÂN TRỐN VIỆN
Hồi 6 giờ 30 phút sáng, ngày 12/11/2006, chúng tôi gồm những người có tên sau đây lập biên bản về việc bệnh nhân Quàng Văn Ún trốn viện:
- Bác sĩ, y tá trực: BS Nguyễn Nam, trưởng ca, BS Lê Đạt, y tá Trần Khánh.
- Bệnh nhân phòng số 305, Lương Việt Thái, Lò Văn Quảng.
Tóm tắt sự việc:
- Bệnh nhân Ún đang chờ mổ sỏi thận.
- BS Đạt phát hiện bệnh nhân vắng mặt hồi 21 giờ đêm 11/11. Ông Thái chỉ biết ông Ún đã ra khỏi phong từ 17 giờ.
- 22 giờ vẫn không thấy ông Ún về, BS Đạt và y tá Khánh kiểm tra tủ đồ đạc của ông thì thấy trống không. Anh Quảng nói: Ông Ún biết phải mổ, ông rất sợ.
Dự đoán: Ông Ún sợ mổ đã trốn viện.
Đề nghị lãnh đạo Viện cho tìm giúp ông Ún, thuyết phục ông trở lại bệnh viện để mổ chữa bệnh.
Các thành viên có mặt kí tên.
Nguyễn Nam, Lương Việt Thái, Lê Đạt, Lò Văn Quảng, Trần Khánh

Mik so sánh về vật với người nhé!
Đen như cột nhà cháy
Khỏe như voi,nhanh như sóc,nhát như thỏ đế,gan như cóc tía
Thân em như giếng giữa đàng
Người khôn rửa mặt người phàm rửa chân
Thân em chư dải lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
Thân em như củ ấu gai
Ở trong thì trắng,vỏ ngoài thì đen
Uống như rồng leo

Tối hôm ấy em được mẹ đưa đi xem ca nhạc Ga-la ở Trung tâm văn hóa hữu nghị Việt-Xô. Đến giờ mở màn, từ bên trong một cô gái nhẹ nhàng bước ra, cúi đầu chào khán giả. Tiếp đến, một dàn nhạc vang lên, ánh đèn đủ màu bật sáng cả sân khấu.
Rồi tiếng nói thanh thanh của một cô gái nào đó bên trong vọng ra: “Mở đầu chương trình, ca sĩ Ngọc Ánh trình bày bài “Lời ru của biển”. Em nói với mẹ “Cô Ngọc Ánh hát trên vô tuyến đấy mẹ ạ.”Ca sĩ Ngọc Ánh bước lên gọn gàng trong bộ quần áo dài màu trắng thêu hoa mai nổi bật trên nền áo. Cô có dáng người đậm, hơi mập nhưng được chiếc áo bà ba bó sát lấy người, cô trông thật duyên dáng. Khuôn mặt trái xoan của cô rực rỡ trong ánh đèn đủ màu sắc, nét mặt cô như vui hơn, tiếng hát cô trong vắt như dòng suối mát cuốn hút sự đam mê của khán giả. Cả một hội trường đông nghẹt người nhưng im phăng phắc. Mọi người đổ dồn về phía sân khấu nhìn cô ca sĩ biểu diễn. Đôi môi đỏ thắm như đóa hồng buổi sáng lúc khép lại, lúc mở ra. Thỉnh thoảng cô nhoẻn miệng cười như cảm ơn khán giả, thật duyên dáng. Lúc đó, cô để lộ hàm răng trắng muốt, đều đặn lấp lánh như những viên ngọc. Làn da trắng mịn như màu mây bởi tô thêm một lớp phấn mỏng, nấp dưới hàng mi dài là đôi mắt long lanh như giọt sương mai, cặp mắt ấy chứa đựng niềm hân hoan của người ca sĩ. Mái tóc đen nhánh, mượt mà buông xõa đến bờ vai.
Những động tác uyển chuyển nhẹ nhàng khi cô giơ tay lên làm điệu theo nội dung bài hát. Xem cô Ngọc Ánh biểu diễn mà em không rời khỏi mắt khỏi sân khấu. Nghe cô hát em như được ca sĩ Ngọc Ánh kể cho em về biển cả, nói cho em hiểu về những con tàu. Em như đắm mình theo lời hát êm đềm của cô bay bổng nơi vùng biển mềnh mông của đại dương.
Chỉ gặp cô được ít phút nhưng tình cảm của em đối với cô thật gần gũi. Tình cảm nho nhỏ ấy đã để lại cho em một kỉ niệm không sao quên được. Cô Ngọc Ánh không biết em là ai nhưng tên cô vẫn gợi cho em một nỗi nhớ vô cùng. Ngày hôm nay đã để lại cho em một ấn tượng sâu sắc. Em ước gì mình có được giọng hát như cô
Bài làm
Chủ nhật tuần trước, gia đình em đi xem chương trình ca múa nhạc tại một tụ điểm giải trí ở quận 1. Nhiều chương trình đặc sắc, nhiều bài hát rất hay được các ca sĩ trình bày thật hấp dẫn. Em chú ý một nữ ca sĩ trình bày nhạc phẩm “Cho con” của cố nhạc sĩ Phạm Trọng Càu đó là ca sĩ Đông Nhi.
Cồ ấy khá trẻ, chưa đến ba mươi. Mái tóc buông xõa cùng chiếc áo dài lóng lánh dưới ánh đèn sân khấu, trông dáng cô ấy thật thướt tha. Cô có gương mặt ưa nhìn, nước da trắng trẻo, dáng người cao và mảnh khảnh cùng điệu bộ trình bày bài hát thật hài hòa.
Với chất giọng đặc biệt, nội dung bài hát chứa chan tình cảm cùng phong cách biểu diễn hoàn hảo, cô đã dẫn người nghe vào một đại gia đình ấm cúng tràn đầy hạnh phúc. Vừa nghe em vừa nhìn bố, nhìn mẹ rồi nhìn cả em gái mình với ánh mắt trìu mến. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã cho em sự yêu thương vô bờ bến. Em thật hạnh phúc và cảm thấy tự tin hơn khi được sống cùng gia đình.
Em cũng thầm cảm ơn cô ca sĩ trẻ dễ mến kia đã khơi trong em tình thương yêu cha mẹ để tình cảm ấy ngày một sâu sắc hơn. Buổi xem ca nhạc đã khép lại mà lòng em vẫn còn thấy lâng lâng, xao động cùng những tình cảm nhẹ nhàng, hồn nhiên. Em rất trân trọng những ca sĩ, nhạc sĩ đã mang đến cho mọi người những giây phút thăng hoa. Bằng lời ca tiếng nhạc, họ đã khiến tâm hồn con người thêm rộng mở, cuộc đời thêm tươi đẹp.

Trong cuộc sống, ai cũng có một người bạn gần gũi để chia sẻ với nhau từng niềm vui nỗi buồn, để tâm sự nhỏ to những bí mật của riêng mình. Em có một người bạn rất thân, đó là Nam. Chúng em lớn lên ở cùng một con phố, học với nhau từ lớp mẫu giáo. Trải qua 7 năm, tình bạn chúng em vẫn gắn bó và ngày càng thân thiết hơn.
Năm nay Nam 11 tuổi, cùng tuổi với em. Có lẽ vì chúng em có rất nhiều nét tương đồng nên có thể chơi thân với nhau lâu đến vậy. Bạn có đôi mắt to tròn, ẩn giấu dưới cặp kính cận, có gọng kính màu đen. Vì vậy biệt danh em đặt cho bạn là Nô-bi-ta. Khuôn mặt bạn bầu bĩnh, chiếc miệng mở rộng, mỗi khi bạn nhoẻn miệng cười đều thể hiện sự tươi tắn, hồn nhiên. Bạn có dáng người khá mập nhưng rất nhanh nhẹn trong mọi hoạt động và đặc biệt là các môn thể thao.
Nam rất thông minh và học giỏi, đây là điều em khâm phục nhất ở bạn. Bạn luôn đạt kết quả cao trong học tập và làm lớp trưởng trong suốt 5 năm cấp một. Môn học giỏi nhất của bạn là môn Toán, bạn rất thích thử thách mình với những bài toán khó. Mỗi khi có thời gian, bạn thường giảng những bài tập khó để giúp em cùng tiến bộ trong học tập. Không những vậy, Nam còn là một lớp trưởng rất gương mẫu. Bạn luôn đi học sớm, mặc đúng đồng phục và nhắc nhở các bạn trong lớp cùng thực hiện. Những bạn trong lớp có kết quả học tập còn kém, Nam luôn nói chuyện và khuyên nhủ các bạn chăm chỉ làm bài tập. Vì vậy, bạn nhận được sự quý mến và tin tưởng từ bạn bè, thầy cô. Đó là những tính cách của Nam khiến em khâm phục và cố gắng học hỏi từ bạn.
Tuy vậy, Nam cũng là một bạn trai khá nghịch ngợm và hồn nhiên như lứa tuổi của chúng em. Khi có thời gian rảnh rỗi, chúng em thường rủ nhau đi chơi khắp khu phố với những trò tinh nghịch như bắn bi, đá bóng, đá cầu… Em và Nam đặc biệt thích môn bóng đá, chúng em luôn là cặp tiền đạo ăn ý vì vậy đội bóng luôn dành chiến thắng.
Em luôn cảm thấy may mắn khi có một người bạn thân tốt như Nam, chúng em đã cùng lớn lên và học tập bên nhau từ thời ấu. Sau này dù có đi đến phương trời xa xôi, tình bạn của chúng em vẫn luôn gắn bó và chia sẻ với nhau mọi điều trong cuộc sống.

Những trường hợp cần ghi biên bản và lí do ghi biên bản:
Trường hơp cần ghi biên bản | Lí do ghi biên bản |
a) Đại hội chi đội. | Cần ghi lại các ý kiến, chương trình hành động của cả năm học. Kết quả bầu cử đế làm bằng chứng thực hiện trong năm. |
c) Bàn giao tài sản. | Cần ghi lại danh sách và tình trạng của tài sản lúc bàn giao để làm bằng chứng, người tiếp quản theo đó mà thực hiện. |
e) Xử lí vi phạm luật giao thông g) Xử lí việc xây dựng nhà trái phép | Cần ghi lại tình hình vi phạm và cách xử lí làm bằng chứng mà xử phạt hành chính. |
Những trường hợp không cần ghi biên bản và lí do không ghi biên bản.
Những trường hợp không cần ghi biên bản | Lí do không cần ghi biên bản |
b) Họp lớp phổ biến kế hoạch tham quan một di tích lịch sử. | Đây chí là việc phổ biến kế hoạch để mọi người thực hiện ngay, không có điều gì cần làm bằng chứng. |
d) Đêm liên hoan văn nghệ. | Đây là một sinh hoạt vui, thư giãn, không cần có điều gì ghi lại để làm bằng chứng. |
Những trường hợp cần ghi biên bản và lí do ghi biên bản:
Trường hơp cần ghi biên bản | Lí do ghi biên bản |
a) Đại hội chi đội. | Cần ghi lại các ý kiến, chương trình hành động của cả năm học. Kết quả bầu cử đế làm bằng chứng thực hiện trong năm. |
c) Bàn giao tài sản. | Cần ghi lại danh sách và tình trạng của tài sản lúc bàn giao để làm bằng chứng, người tiếp quản theo đó mà thực hiện. |
e) Xử lí vi phạm luật giao thông g) Xử lí việc xây dựng nhà trái phép | Cần ghi lại tình hình vi phạm và cách xử lí làm bằng chứng mà xử phạt hành chính. |
Những trường hợp không cần ghi biên bản và lí do không ghi biên bản.
Những trường hợp không cần ghi biên bản | Lí do |
b) Họp lớp phổ biến kế hoạch tham quan một di tích lịch sử. | Đây chí là việc phổ biến kế hoạch để mọi người thực hiện ngay, không có điều gì cần làm bằng chứng. |
d) Đêm liên hoan văn nghệ. | Đây là một sinh hoạt vui, thư giãn, không cần có điều gì ghi lại để làm bằng chứng |

Bài làm
Có lúc tôi tự hỏi: Trăng và đèn ai hơn ai? Cái nào cần thiết hơn trong cuộc sống chúng ta? Theo tôi, cả đèn và trăng đều cần thiết. Trăng là nguồn sáng khi đêm về, không sợ gió, không sợ mất nguồn điện. Trăng soi sáng muôn nơi. Trăng làm cho cuộc sống thêm tươi đẹp. Trăng gợi cảm hứng sáng tác cho nhà thơ, hoạ sĩ... Những đêm có trăng, vạn vật đều trở nên tươi đẹp hơn, thơ mộng hơn. Đặc biệt các bạn thiếu nhi rất thích hội Rằm tháng tám (Tết Trung thu). Tuy thế, trăng cũng không thể kiêu ngạo với đèn. Trăng khi mờ, khi tỏ, khi khuyết, khi tròn, gặp hôm trời nhiều mây trăng sẽ bị che khuất. Một tháng trăng chỉ xuất hiện có mấy ngày.
Còn đèn thì sao? Đèn soi sáng trong đêm ở gần nên soi rõ hơn, giúp chúng ta đọc sách, làm việc lúc tối trời. Đèn chẳng bao giờ bị mây che khuất. Tuy vậy đèn cũng không thế kiêu ngạo với trăng. Vì đèn ra gió thì tắt, dù là đèn điện cũng có thể mất điện. Đèn dầu và đèn điện chỉ soi sáng được một nơi.
Ở mặt này thì trăng hơn đèn, còn ở mặt kia thì đèn hơn trăng. Vì vậy cả trăng và đèn đều rất cần cho cuộc sống của con người, cho mọi sinh hoạt trên trái đất này.

Nhân vật | Ý kiến | Mở rộng lí lẽ, dẫn chứng |
Đất | Cây cần đất nhất | Đất có chất màu để nuôi cây, là nơi để cây sống. Nhổ cây ra khỏi đất, không có chất màu của đất cây sẽ chết. |
Nước | Cây cần nước nhất | Nước vận chuyển chất màu đi khắp các bộ phận của cây, có nước đất mới tơi xốp. Khi trời hạn hán thì dù có đất cây cũng héo khô và sẽ chết. Đất cũng sẽ nứt nẻ. |
Không khí | Cây cần không khí nhất | Cây không thể sống mà khồng cần đến không khí. Có thể thiếu đất, thiếu nước cây vẫn sống được ít lâu nhưng nếu thiếu không khí, cây sẽ chết ngay. |
Ánh sáng | Cây cần ánh sáng nhất | Ánh sáng là điều kiện để duy trì màu xanh cho cây. Cây không thể nào sống mà thiếu ánh sáng. Thiếu ánh sáng thậm chí đến con người cũng ốm yếu, gầy mòn |
Nhà thơ hình dung chuyến đi công tác cuối cùng của Lượm rất nguy hiểm, khó khăn: Mặt trận, đạn bay vèo vèo. Nhiệm vụ cấp bách, Lượm rất bình tĩnh vượt qua khó khăn.
Vụt qua mặt trận
Sợ chi hiểm nghèo?
Bọn giặc đã giết hại Lượm, đã bắn trúng em trên đồng quê vắng vẻ. Lượm đã ngã xuống như một thiên thần bé nhỏ:
Cháu nằm trên lúa
Tay nắm chặt bông
Lúa thơm mùi sữa
Hồn bay giữa đồng
Hình ảnh Lượm thật dũng cảm khiến cho mọi người thương mến, cảm phục.
Trong đoạn thơ này có khổ thơ được cấu tạo đặc biệt gồm một câu thơ (thông thường nỗi khổ có bốn câu). Câu thơ này lại được ngắt làm hai dòng (Ra thế/Lượm ơi!...) Khổ thơ và câu đặc biệt này diễn tả lòng đau xót tiếc thương như dồn nén lại, như đứt đoạn ra trước tin hy sinh đột ngột của Lượm.
Đối với lứa tuổi học sinh chúng ta thì chắc hẳn không ai không biết đến bài thơ Lượm do Tố Hữu – nhà thơ cách mạng biểu của Việt Nam sáng tác. Bài thơ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc hình ảnh Lượm, một cậu bé thiếu nhi hy sinh vì nhiệm vụ trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Cậu bé dường như rất vui thích và rất tự hào khi mình đã được phục vụ kháng chiến khi chỉ là một cậu bé rất nhỏ. Chẳng thế mà nhìn cậu lúc này xem cậu đi thoăn thoắt cái đầu cậu lại nghênh nghênh với chiếc mũ ca nô đặc trưng của các chiến sĩ liên lạc nhưng lại được chú đội lệch sang hắn một bên thể hiện Lượm là một cậu bé rất tinh nghịch và rất trẻ trung, yêu đời. Đến những câu thơ cuối, vẫn hình ảnh vô tư hồn nhiên ấy, nhưng Lượm lại hiện lên như những người chiến sĩ giải phóng quân thực thụ, dù mưa bom bão đạn xung quanh, cái chết rình rập nhưng cậu bé không hề sợ hãi. Trước nhu cầu truyền thông tin “thượng khẩn”, lòng yêu tổ quốc giúp cậu vượt lên mọi nỗi lo sợ, kể cả an toàn mạng sống “Sợ chi hiểm nghèo”. Lượm đã hi sinh anh dũng khi đang làm nhiệm vụ trong cảnh mưa bom bão đạn, cậu đã hi sinh trên đất mẹ quê hương – 1 sự hi sinh thiêng liêng cao cả, một tấm gương sáng mà thế hệ chúng ta phải noi theo.