K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

15 tháng 3 2022

`-` Biên pháp nghệ thuật : so sanh

`-` Tác dụng  :  làm nổi bật tinh thần yêu nước của nhân dân ta cũng giống như vàng, bạc đều đắt giá như nhau. Qua đó, thể hiện được thái độ của người viết về tinh thần yêu nước của nhân dân ta. 

15 tháng 3 2022

D

15 tháng 3 2022

D

15 tháng 3 2022

Tham khảo:

Hoài Thanh viết:" Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế văn chương còn sáng tạo ra sự sống." Thật vậy, khi viết những dòng này, hẳn nhà phê bình Hoài Thanh đang nhắc đến nhiệm vụ phản ánh sự sống và sáng tạo sự sống của văn chương. Đưa những cuộc đời thực, sự vật thực, hiện tượng thực lên trang viết, ấy là nhiệm vụ phản ánh sự sống của văn chương. Đời sống tình cảm gia đình, bạn bè, cô trò,... được thê hiện sinh động qua nhiều văn bản như “Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài, “Cổng trường mở ra” của Lí Lan, “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến. Hình ảnh quê hương đất nước lại được hiện lên qua nhiều văn bản như “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan, ca dao về quê hương đất nước,… ở khía cạnh này, văn chương như Ban-dắc từng nói, đó là “Người thư kí trung thành” của thời đại, của đất nước. Nhưng văn chương còn mang một sức mạnh kì diệu khác, đó là sáng tạo ra sự sống. Văn chương với sự tưởng tượng phong phú, đa dạng, vượt thời gian, không gian, vượt ra ngoài nhận thức của con người đưa độc giả đến với thế giới mà loài chưa biết đến, chưa từng có trên cuộc đời này. Đó là thế giới phù thủy đầy phép thuật trong “Harry Potter” của J.Rowling, đó là thế giới tương lai trong “Đôrêmon” của một họa sĩ Nhật Bản,... Tất cả những điều đó chẳng những đã khiến con người nhìn bản thân mình trung thực, khách quan hơn mà còn bộc lộ những ước mơ đẹp đẽ, cháy bỏng của con người trong hành trình khám phá và chinh phục sự sống.

17 tháng 3 2022

Quá nhức lách

 

15 tháng 3 2022

Hiện nay, dịch bệnh Covid đang ngày càng hoành hành ngang dọc trong đất nước ta thậm chí là cả thế giới. Ai cũng cảm thấy lo sợ vì nó. Nhưng cũng vì vậy mà tinh thần yêu nước,yêu thương đồng bào của nhân dân ta trỗi dậy mạnh mẽ.Ngày trước, thành phố Hồ Chí là một điểm nóng của của toàn đất nước Việt Nam với số ca nhiễm tăng nhanh. Nhưng cũng không vì vậy mà mọi người lại thờ ơ, bỏ qua để mặc thành phố, ngược lại tất cả các y bác sĩ không sợ cái chết đã xung phong đến đó giúp nhân dân chống dịch, các anh chiến sĩ đã dũng cảm xông pha để cứu giúp người dân, những nhóm đoàn từ thiện cùng với mọi người  quyên góp giúp đỡ người dân gặp khó khăn vì dịch, trên toàn quốc ai cũng hướng về thành phố Hồ Chí Minh. Và đến thời điểm hiện tại, tình hình đã được cải thiện nhiều hơn. Nhưng lại có nhiều nơi lại bùng phát mạnh mẽ, người dân thành phố Hồ Chí Minh cũng ngược lại giúp đỡ những người ở các tỉnh bùng phát. Qua đây, chúng ta đã thấy được tinh thần đoàn kết, yêu nước, thương yêu đồng bào của mình trong thời buổi dịch Covid khó khăn.

Câu chủ động là câu có chủ ngữ chỉ người vật thực hiện 1 hoạt động hướng vào người , vật khác ( chỉ chủ thể của hoạt động ) .

15 tháng 3 2022

câu chủ đọng là câu có chủ ngữ là người vật thực hiện hành động hướng vào người khác 

15 tháng 3 2022

 "Cái nhà sàn của Bác vẻn vẹn chỉ có vài ba phòng, và trong lúc tâm hồn của Bác lộng gió thời đại, thì cái nhà nhỏ đó luôn luôn lộng gió và ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn, một đời sống như vậy thanh bạch và tao nhã biết bao."

=> Trạng ngữ dùng để nhấn mạnh vào địa điểm được nói đến trong đoạn văn

THAM KHẢO

Bàn về vai trò và sức mạnh to lớn của sách, người ta đã khẳng định rằng “Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người”.

Vậy, sách là gì mà lại được tin tưởng, ngợi ca đến như vậy? Sách chính là kho tàng tri thức bất tận và khổng lồ của nhân loại. Là kết tinh của thế giới tinh thần con người qua bao thế kỉ. Là nơi để con người giãi bày và tâm tình những cảm xúc riêng tư. Nhờ đọc sách, mà chúng ta biết được thêm bao điều hay, lẽ phải. Được giải trí, được tâm sự, được chuyện trò với những người cách mình con sông thời gian dài dằng dặc. Có ai lớn lên mà chưa từng đọc sách, học sách chứ. Thế nên, chẳng có gì là quá phóng địa khi nói rằng sách là ngọn đèn sáng bất diện của trí tuệ con người. Bởi, chừng nào nhân loại còn tiếp tục xây dựng nền văn minh của mình, thì học còn đọc sách, viết sách.

 

Tuy nhiên, hiện nay, một bộ phận giới trẻ không còn sự thích thú và đam mê với sách vở nữa. Họ không hồ hởi với một tựa sách hay, hoặc những kiến thức thú vị trong sách, mà đắm chìm vào các trò chơi hay hoạt động giải trí khác. Nhưng còn tai hại hơn, là những người đọc nhầm sách, chọn nhầm ngọn nến để thắp sáng. Bởi trong xã hội ngày nay, rất nhiều tựa sách bẩn đang len lỏi vào cuộc sống.

Chính vì thế, chúng ta cần cẩn trọng và nghiêm túc hơn trong việc chọn và đọc sách. Cần phải khai phá đến tận cùng kho tàng tri thức khổng lồ ấy, để đem lại lợi ích cho bản thân mình. Để sách xứng đáng với danh hiệu ngọn đèn bất diệt của trí tuệ con người.

15 tháng 3 2022

tham khảo !

Có một danh nhân đã từng khẳng định rằng: “Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người”.

Hình ảnh ẩn dụ trong câu nói đã gián tiếp khẳng định được chức năng, vai trò to lớn của sách đối với con người. Những cuốn sách với nguồn tri thức khổng lồ và vô tận, chính là ánh sáng chiếu rọi và dẫn lối cho con người ta đến chân trời rộng mở.

 

Từ xưa đến nay, trí tuệ luôn là thứ được con người đề cao và hướng đến. Vì vậy, họ tạo ra sách - nơi lưu trữ những nguồn thông tin, kiến thức tìm kiếm và đúc kết được. Có thể nói sách là một kho tàng sống qua cả hàng nghìn năm, lưu giữ toàn bộ nền văn minh nhân loại. Khi đọc sách, ta được biết đến những kiến thức hay và bổ ích, được gặp gỡ những con người ở thời đại khác, được chiêm ngưỡng những vùng đất chưa từng đặt chân đến. Sách dẫn lối ta đến những điều hay lẽ phải, đến những bài học quý giá, đến những kinh nghiệm đúc kết qua bao đời. Có thể nói, thế giới tri thức vĩ đại của sách đã đặt những nền móng vững chãi nhất cho chúng ta bước vào cuộc đời.

Tuy nhiên, để sách thực sự hoàn thành được vai trò vĩ đại ấy, chúng ta cũng cần phải có một tâm thế chủ động khi đọc sách. Ta cần phải đọc thật kĩ, thật sâu chứ không thể đọc hời hợt. Ta cũng cần phải sàng lọc, lựa chọn sách phù hợp với nhu cầu, lứa tuổi và trình độ của mình. Có như thế ngọn đèn dẫn đường ấy mới sáng rọi được.

Trải qua bao nhiêu năm tháng, nhiều giá trị cốt lõi của xã hội đã bị thay thế. Nhưng giá trị thiêng liêng của sách thì vẫn mãi trường tồn. Đúng như câu nói “Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người”.

15 tháng 3 2022

Tham khảo bài văn:

Phong cách Hồ Chí Minh rút trong bài Phong cách Hồ Chí Minh, cái vĩ đại gắn với cái giản dị của Lê Anh Trà in trong cuốn sách Hồ Chí Minh và văn hóa Việt Nam năm 1990.

Luận điểm thứ nhất mà người viết nêu lên là tầm sâu rộng vốn tri thức văn hóa của Hồ Chí Minh. Do đâu mà có vốn tri thức văn hóa ấy? Hồ Chí Minh có một cuộc sống phong phú, sôi nổi. Người "đã tiếp xúc” với văn hóa nhiều nước ở phương Đông và phương Tây. Người "đã ghé lại" nhiều hải cảng, "đã thăm "các nước châu Phi, châu Á, châu Mĩ. Người "đã sống dài ngày" ở Anh, ở Pháp. Lúc làm bồi, lúc cuốc tuyết, lúc làm nghề rửa ảnh... Chế Lan Viên cũng đã có lần viết:

Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể,

Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mĩ, châu Phi

Những đất tự do, những trời nô lệ

Những con đường cách mạng đang tìm đi.

(Người đi tìm hình của nước)

Người "nói và viết thạo" nhiều ngoại ngữ như Pháp, Anh, Hoa, Nga... Không phải là lắm tiền đi du lịch... mà trái lại cuộc đời Người "đầy truân chuyên", Người "đã làm nhiều nghề", và đặc biệt là "đến đâu Người cũng học hỏi, tìm hiểu văn hóa, nghệ thuật đến một mức khá uyên thâm". Hồ Chí Minh "đã tiếp thu" mọi cái hay cái đẹp của các nền văn hóa, và "đã nhào nặn" tới cái gốc văn hóa dân tộc đã thấm sâu vào tâm hồn mình, máu thịt mình, nên đã trở thành "một nhân cách rất Việt Nam, một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng cũng đồng thời rất mới, rất hiện đại”. Cách lập luận chặt chẽ, cách nêu luận cứ xác đáng, lối diễn đạt tinh tế của Lê Anh Trà đã tạo nên sức thuyết phục lớn.

 

Luận điểm thứ hai mà tác giả đưa ra là lối sống rất bình dị, rất phương Đông, rất Việt Nam của Hồ Chí Minh. Lê Anh Trà đã sử dụng 3 luận cứ (nơi ở, trang phục, cách ăn mặc) để giải thích và chứng minh cho luận điểm này. Cái "cung điện "của vị Chủ tịch nước là một chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ bên cạnh cái ao. Chỉ vẻn vẹn có vài phòng để "tiếp khách, họp Bộ Chính trị, làm việc và ngủ nghỉ” đồ đạc "rất mộc mạc, đơn sơ". Trang phục của Người "hết sức giản dị” với bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp "thô sơ như của các chiến sĩ Trường Sơn”. Cách ăn uống của Hồ Chí Minh "rất đạm bạc": cá kho, rau luộc, dưa ghém, cà muối, cháo hoa..., đó là "những món ăn dân tộc không chút cầu kì". Những luận cứ mà người viết nêu ra không có gì mới. Nhiều người đã nói, đã viết, nhiều hồi kí đã kể lại mà ta đã biết. Nhưng Lê Anh Trà đã viết một cách giản dị, thân mật, trân trọng và ngợi ca.

Phần còn lại, tác giả đã bình luận phong cách Hồ Chí Minh. So sánh với cuộc sống của một vị lãnh tụ, một vị tổng thống, một vị vua hiền..., rồi ông ngạc nhiên khẳng định Hồ Chí Minh đã "sống đến mức giản dị và tiết chế như vậy". Lê Anh Trà "bất giác nghĩ đến", liên tưởng đến Nguyễn Trãi và Nguyễn Bỉnh Khiêm, trích dẫn hai câu thơ của Trạng Trình: "Thu ăn măng trúc, đông ăn giá - Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao" để đi tới ca ngợi nếp sống giản dị và thanh đạm của Hồ Chí Minh, của các vị danh nho không phải là "tự thần thánh hóa, tự làm cho khác đời mà là "lối sống thanh cao, một cách di dưỡng tinh thần, một quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống, có khả năng đem lại hạnh phúc, thanh cao cho tâm hồn và thể xác

Tóm lại, Lê Anh Trà đã lập luận một cách chặt chẽ, nêu lên những luận cứ xác thực, chọn lọc, trình bày khúc chiết với tất cả tấm lòng ngưỡng mộ, ngợi ca "Nhà văn hóa lớn, nhà đạo đức lớn, nhà cách mạng lớn, nhà chính trị lớn đã quyện chặt với nhau trong con người Hồ Chí Minh, một con người rất giản dị, một con người Việt Nam gần gũi với mọi người".

Đọc bài viết của Lê Anh Trà, chúng ta học tập được bao điều tốt đẹp về phong cách HỒ Chí Minh, vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.