hãy viết một đoạn văn miêu tả con đường Phùng Chí Kiên ở Hà Nội(10 câu)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
chót vót,cao vút,chất ngất,vời vợi,dài ngoẵng
mình biết thế thôi học tối
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
– Trong từ Tổ quốc, tiếng quốc có nghĩa là nước. Em hãy tìm thêm những từ có tiếng quốc. quốc ca (bài hát chính thức của nước dùng trong nghi lễ trọng thể) – quốc dân (nhân dân trong nước) – quốc doanh (do nhà nước kinh doanh ra vốn) – quốc giáo (tôn giáo chính của một nước tôn giáo) – quốc hiệu (tên gọi chính thức của một nước chính thống)
– quốc ca (bài hát chính thức của nước dùng trong nghi lễ trọng thể) – quốc dân (nhân dân trong nước) – quốc doanh (do nhà nước kinh doanh ra vốn) – quốc giáo (tôn giáo chính của một nước tôn giáo) – quốc hiệu (tên gọi chính thức của một nước chính thống)
Tên của một nước : quốc gia
Bài hát chính thức của một nước : quốc ca
Cờ của một nước : quốc hiệu
Chính sách của một nước : quốc sách
Tiếng nói của một nước : quốc ngữ
Đường lớn liên tỉnh : quốc lộ
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Sau cơn mưa rào, mọi người lại bắt đầu trở lại công việc của mình. Những bác chim lại hát ríu rít trên ngọn cây. Đường phố vẫn như ngày nào, vẫn tấp nập như xưa
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
1g vòi thứ nhất chảy được
1:2=\(\frac{1}{2}\) (bể)
1g vòi thứ hai chảy được
\(\frac{1}{2}\times\frac{1}{3}=\frac{1}{6}\) (bể)
1g vòi thứ ba chảy ra
1:4=\(\frac{1}{4}\) (bể)
Để bể đầy nước cần có
1-\(\frac{2}{5}\)=\(\frac{3}{5}\) (bể)
1g cả ba vòi chảy bể có
\(\frac{1}{2}+\frac{1}{6}-\frac{1}{4}\)=\(\frac{5}{12}\) (bể)
Để chảy vào được \(\frac{3}{5}\) bể thì hết
\(\frac{3}{5}:\frac{5}{12}\)=\(\frac{36}{25}\) (giờ)
Đáp số: ....
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
1 Đến Văn Miếu ,khách nước ngoài ngạc nhiên vì điều gì?
C:Từ năm 1075 nước ta đã mở khoa thi tiến sĩ mở sớm hơn cả châu âu các các triều vua Việt Nam đã tổ chức 185 khoa thi lấy đỗ 3000 tiến sĩ
2 Triều Đại Tổ chức nhiều khoa thi nhất và có nhiều tiến sĩ nhất là:
A:Triều Lê.
3:Bài Văn gúip em hiểu điều gì về truyền thống văn hoá Việt Nam
C:Việt Nam có một nền văn hiến lâu đời
4:Dòng nào dưới đây nêu đúng nghĩa của từ chứng tích?
b: Vật vết tích còn lại có giá trị làm chứng cho sự việc đã qua.
c:Cái viện ra để tỏ rõ việc đó là có thật
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
đề lạ wa, một thanh niên ngu văn không thế nào giải được =))
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
nghĩa gốc: lá phổi, lá gan, cổ họng, cánh chim.
còn lại các từ đều là nghĩa gốc nhé
lá phổi: Là một bộ phận trong cơ thể con người, giúp con người hô hấp không khí.
lá gan :Là một bộ phận trong cơ thể con người, Gan nằm ở phía bên phải trong ổ bụng, đằng sau các xương sườn , cân nặng khoảng 1,2 kg---1,3kg và kích thước cỡ chừng quả bóng.
lá tre : là một bộ phận trong cây tre, Lá tre là loại lá phổ biến và rất quen thuộc ở vùng quê Việt Nam. Tác dụng của lá tre trong chữa bệnh cũng khá phổ biến, nhưng chỉ có thầy lang mới biết.
cổ chai: một bộ phân trên chai nước, có hình tròn và đường kính từ 2 đến 3 cm
cổ họng: Là một bộ phân trên cơ thể con người, Cổ họng hay còn gọi là yết hầu là một phần của cổ ngay dưới khoang mũi, phía sau miệng và nằm trên thực quản và thanh quản.
cổ áo: Là một bộ phận trên áo khoác, v.v ,Cổ áo là chi tiết nhỏ nhưng có ảnh hưởng lớn đến phong cách thời trang
cánh chim; Là một bộ phận trên cơ thể của chim, cấu tạo bởi những loại lông khác nhau tùy vào loài chim đang có lông đó ví dụ như lông vũ,v.v , các loài chim dùng nó để bay.
cánh buồm: Là một bộ phận của thuyền buồm, dùng để đẩy thuyền đi nhờ lực của gió.
cách cửa:Cửa là một cấu trúc di chuyển được sử dụng để mở hay đóng một lối vào. Cửa thường di chuyển xoay quanh một trục (trụ hay cột) và có bản lề để thay đổi vị trí của các cánh cửa hoặc có thể trượt hoặc xoay bên trong của một không gian nhất định.
mik ko chắc chắn rằng những câu trả lời này là đúng hoàn toàn. Chúc bạn học tốt :D
Mỗi buổi sáng, tôi lại rảo bước trên con đường tới trường. Đã từ lâu, con đường dường như là người bạn đồng hành gần gũi, chia sẻ với tôi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc đời học trò. Con đường không đẹp một vẻ đẹp lộng lẫy huy hoàng nhưng tiềm ẩn vẻ đơn sơ, mộc mạc gắn với cuộc sống yên bình của người dân phố tôi.
Con đường phố tôi chạy thẳng băng, không có nét uốn lượn mềm mại, quanh co. Nó nhỏ và hẹp, cũng dễ hiểu bởi phố tôi là một phố nhỏ nên đường sá cũng không được đầu tư khang trang rộng lớn. Hai bên đường, những ngôi nhà thi nhau mọc lên, mọc lên mãi như những mô hình lắp ráp làm cho con đường vốn đã hẹp nay càng hẹp hơn. Đặc biệt, phố tôi rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Mùa hè, những chùm hoa xoan rụng xuống một màu trắng, vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Những ống khói vươn lên cao, chỉ để lại cho chúng tôi một khoảng trời nho nhỏ, con con. Bên cạnh bao ngả đường lớn, con đường phố tôi vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm. Nhưng tôi thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường, san sát biết bao cửa hàng, cửa hiệu đủ mọi thể loại khác nhau. Những cô bán hàng luôn tay vẫy nước lên những rổ hoa từ ngoại thành mang vào. Những bà hàng cơm, hàng phở mồ hôi bóng nhẫy, luôn tay đơm đơm, thái thái. Vỉa hè phố tôi gạch sứt sẹo nhưng tôi yêu những vết sứt đó vì nó luôn in trong trí nhớ của tôi, gợi cho tôi về hình ảnh con đường từ nhà tới trường. Ở đây cũng đủ loại nhà. Có nhà to, có nhà nhỏ, có nhà cao, nhà thấp. Đi men theo con đường mà tôi đếm được hơn hai chục cửa hàng, cửa hiệu. Họ lấn, họ chiếm rồi làm bục, bệ khiến con đường phố tôi đã hẹp càng hẹp thêm... Quên sao được những ngày học lớp một, tôi còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, tôi thấy con đường sao mà lớn thế còn mình thì bé cỏn còn con. Lớn lên, tôi lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Cây hai bên đường xòe tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít... Ôi, nhớ nhiều lắm, nhiều lắm. Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong tôi, mãi mãi không bao giờ phai. Con đường đã là một người bạn tốt của tôi từ khi tôi còn học lớp một cho đến bây giờ, nên mỗi khi đi đâu xa, tôi lại thấy nhớ nhung, quyến luyến nó vô cùng.
Sau này, dù có may mắn được bước trên những ngả đường lớn ở mọi phương trời thì kí ức về con đường tới trường sẽ vẫn mãi khắc sâu trong ý nghĩ và trái tim tôi. Và dù mai đây trưởng thành, tôi mơ ước công việc đầu tiên tôi làm là sẽ tu bổ, sửa chữa con đường tới trường này sao cho đẹp và rộng rãi hơn.
tự viết đi con zai ạ