Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về thạnh sanh 8-10 câu,trong đó có CDT và CĐT
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài 1:
Cụm động từ: ăn uống điều độ, làm việc có chừng mực, chóng lớn lắm, cứng dần, co cẳng lên, đạp phanh phách, gãy rạp, vừa lia qua, vũ lên, đã nghe
Phân tích cấu tạo:
ăn uống điều độ:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: ăn uống
Phụ sau: điều độ
làm việc có chừng mực
Phụ trước: không có
Thành phần chính: làm việc
Phụ sau: có chừng mực
chóng lớn lắm:
Phụ trước: chóng
Thành phần chính: lớn
Phụ sau: lắm
cứng dần:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: cứng
Phụ sau: dần
co cẳng lên:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: co cẳng
Phụ sau: lên
đạp phanh phách:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: đạp
Phụ sau: phanh phách
gãy rạp:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: gãy
Phụ sau: rạp
vừa lia qua:
Phụ trước: vừa:
Thành phần chính: lia
Phụ sau: qua
vũ lên:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: vũ
Phụ sau: lên
đã nghe:
Phụ trước: đã
Thành phần chính: nghe
Phụ sau: không có
Bài 2:
Cụm động từ: lớn nhanh, ăn mấy, đã căng đứt chỉ, đành phải chạy nhờ, đều vui lòng gom góp, cũng mong.
Phân tích cấu tạo:
lớn nhanh:
Phụ trước: không có
Thành phần chính: lớn
Phụ sau: nhanh
ăn mấy
Phụ trước: không có
Thành phần chính: ăn
Phụ sau: mấy
đã căng đứt chỉ
Phụ trước: đã
Thành phần chính: căng
Phụ sau: đứt chỉ
đành phải chạy nhờ:
Phụ trước: đành phải
Thành phần chính: chạy
đều vui lòng gom góp:
Phụ trước: đều
Thành phần chính: vui lòng gom góp
Phụ sau: không có
cũng mong:
Phụ trước: cũng
Thành phần chính: mong
Phụ sau: không có.
Lên mạng lấy bài đọc:
“... Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu, tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc. Sợi râu tôi dài và uốn cong một vẻ rất đỗi hùng dũng. Tôi lấy làm hãnh diện với bà con vì cặp râu ấy lắm. Cứ chốc chốc tôi lại trịnh trọng và khoan thai đưa cả hai chân lên vuốt râu….”
-ăn uống điều độ
-làm việc có chừng mực
-co cẳng lên
-đạp phanh phách vào các ngọn cỏ
-đi bách bộ
- nhai ngoàm ngoạp
-đưa cả hai chân lên vuốt râu
“Càng lạ hơn nữa, từ sau hôm gặp sứ giả, chú bé lớn nhanh như thổi. Cơm ăn mấy cũng không no, áo mặc xong đã căng đứt chỉ. Hai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôi con, đành phải chạy nhờ bà con, làng xóm. Bà con đều vui lòng gom góp gạo nuôi chú bé, vì ai cũng mong chú bé giết giặc, cứu nước."
-lớn nhanh như thổi
- ăn mấy cũng không no
- mặc xong đã căng đứt chỉ
-chạy nhờ bà con
-gom góp gạo
-nuôi chú bé
-giết giặc
-cứu nước
In đậm:Phần trước
In nghiêng:Phần trung tâm
In thường:Phần sau
Mùa xuân đến với cái Tết và cái Tết ấy lại đến với sự vui vẻ, hạnh phúc dành cho mọi người.
”Nắng // xuyên qua những tán cây, vẽ nên bức trang mùa hè trên những mảng tường
Cn Vn
vàng đầy rêu phủ.”
Đay là câu trần thuật đơn vì mục đích của câu là dùng làm giới thiệu, miêu tả
chủ ngữ: nắng
Vị ngữ1: xuyên qua những tán cây
Vị ngữ2: vẽ nên bức tranh mùa hè trên nhưng mảnh tường vàng đầy rêu phủ
Cuộc sống bao giờ cũng là muôn vàn thử thách nhưng không phải khó khăn nào con người ta cũng không vượt qua được. Khó khăn ở trong cuộc sống, ở cách "suy nghĩ" đều sẽ được giải quyết nếu người ta thực sự muốn. Nếu bạn nghĩ mình sẽ làm được, thì chắc chắn bạn sẽ làm được. "Hãy tự tin với bản thân" đó cũng là một câu nói đồng nghĩa với những điều trên. Tự tin, mạnh dạn làm việc; sai mình làm lại, chúng ta không có lý do gì để hèn nhát sợ hãi cả. Helen Keller từng nói rằng: “Bạn chẳng thể làm được điều gì mà thiếu đi sự tự tin.” Đúng như thế, muốn làm được việc thì chúng ta không có lý do gì mà không tự tin cả. Nhưng cũng đừng chớ hiểu rằng tự tin là ảo tưởng, kiêu ngạo hống hách - biết sức mình không làm nổi công việc mà còn khoác lác nói mình làm được và không có bất kỳ kế hoạch hay sự chuẩn bị nào để hoàn thành công việc. Khép lại, ta có thể thấy sự tự tin luôn luôn là đức tính mà ai cũng phải có, vừa rèn luyện cách nghĩ vừa giúp bản thân phát triển hoàn thiện hơn, hoàn thành một việc nào đó tốt hơn.
Câu có sử dụng phép ẩn dụ là:
Khó khăn ở trong cuộc sống, ở cách "suy nghĩ" đều sẽ được giải quyết nếu người ta thực sự muốn.
Biện pháp nổi bật nhất là điệp ngữ.
Tác dụng: Nổi bật không khí náo nức, hối hả của nhân dân trong dịp xuân về.
người ta đi cấy lấy công
tôi nay đi cấy còn trông nhiều bè
trông trời , trông dất , trông mây
trông mưa, trông gió , trông ngày trông dêm
trông cho chân cứng đá mền
trời yên bể lặng mới yên tấm lòng
Nghĩa của từ "trông" ở câu thơ thứ hai: tức phải lo lắng, coi sóc nhiều việc.
Nghĩa của từ "trông" ở câu thứ ba và câu thứ tư: tức phải quan tâm đến mọi việc.
Nghĩa của từ"trông" ở câu thứ năm: tức phải coi, lo tận tụy.
Một buổi trưa hè đưa đến cho em giấc ngủ ngon lành. Trong mơ, em thấy túp lều tranh và một cây khế đang sãi trĩu quả. Thì ra, là câu chuyện “ Cây khế”. Ngày xưa, một gia đình nọ có hai anh em. Gia đình họ sống thật hạnh phúc, được mấy năm thì bộ mẹ qua đời. Một thời gian sau, người anh lấy vợ. Vì không muốn cho em ở cùng, hai vợ chồng anh đòi chia tài sản. Ỷ thế còn có vợ con ngừi anh chiếm hết tài sản chỉ để lại mọt túp lều và cây khế. người em ra đi mà không oán trách anh mình điều gì. Đến mùa khế ra quả, có con chim lạ không biết đến từ đâu tới ăn hêt trái này đến trái khác.
Người em thấy vậy sôt ruột lắm, bèn nói với chim:
“Cả gia sản nhà tôi chỉ có mỗi cây khế này chim mà ăn hết tôi biết trông cậy vào đâu”
Thấy vậy chim bèn nói:
“Ăn một quả trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng”
Theo đúng lời của chim, người am may túi ba gang. Sáng hôm sau, con chim bay đến một hòn đảo ở ngoài khơi xa. Hòn nào hòn đấy lấp lánh.Đến đo người em lếy đầy túi ba gang rồi theô chim ra về. Từ đó, người em có cuộc sống khá giả.
Thấy em mình giàu có nhanh chóng người anh bèn đến thăm, lân la dò hỏi. Vốn thật thà người em kể hết chuyện cho anh nghe. Thấy vậy, người anh lền đổi cả gia tài lấy cây khế. Ngày nào anh cúng xin em đổi. Thương anh nền người em chấp nhận đổi. Đến mùa khế sai quae, hai vợ chồng người anh thay nhau trực dưới gốc cây đợi con chim lạ.
Một hôm, vợ chồng ngườ anh thấy một con chim rất to đậu trên cây khế ăn quả. Sự việc diến ra giống hệt người em. Nhưng thay vì may túi ba gang thì người anh may túi mười hai gang. Khi đến hòn đảo người anh ních đầy túi mười hai gang mà còn nhét đầy người. người anh ì ạch vác túi vàng khổng lồ và thân mình nặng trịch leo lên lưng chim. Vì nặng quá nên chim phải vỗ cánh ba lần mới bay lên được. Lúc bay qua biển, một luồng gió mạnh làm chim lảo đảo hất người anh và túi vàng xuống biển. Đúng theo câu tục ngữ “Tham thì thâm”. Đây cũng là bài học cho mọi người không nên tham lam ích kỉ.
Mở đoạn:
Dẫn dắt, giới thiệu vào câu chuyện Thạch Sanh Lý Thông
Thân đoạn:
Bàn luận, phân tích:
Nội dung câu chuyện đó
Chi tiết em thấy thích và nổi bật về hành động của Thạch Sanh. Qua đó đưa ra suy nghĩ của mình về nhân vật này (tốt bụng, thật thà lương thiện, là một người tốt, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khó khắn nhưng quá tin người)
Nêu cảm nghĩ của mình về người tốt như Thạch Sanh
Vd: những những người như vậy sẽ luôn có hạnh phúc, kết quả tốt đẹp.
Liên hệ đến thực tế, xã hội ngày nay
Vd: liệu cuộc sống ngày nay còn những người tốt bụng?.
=> Có thể có hoặc không, dẫn chứng là người tốt như Thạch Sanh thì .... , còn người xấu như Lý thông thì ...
Kết luận:
Qua đó, ta thấy Thạch Sanh là người có nhiều đức tính tốt đẹp, là tấm gương sáng để chúng ta nói theo.
Kết đoạn:
Tổng kết, khẳng định lại vấn đề.
(Phần cụm danh từ và cụm động từ tự nghĩ ở phần kể về thạch sanh hoặc liên hệ thực tế).