K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 11 2020

 - Em cho bạn Khánh cuốn truyện ấy .

- Em với Hoa cùng nhau đi học . 

- Huy và Hùng là hai anh em . 

- Cái bút mà khải đang dùng là của Lan .

- Mắt của bé sáng như sao sa . 

ấn đúng cho mik

28 tháng 11 2020

Tôi cho rằng cô ấy là một người tốt.

Tôi  Lan chơi rất thân.

Tớ với bạn học chung nhé.

Con mèo của tôi rất dễ thương.

Cô giáo như mẹ hiền.

29 tháng 11 2020
Mỗi người chúng ta sinh ra đều có một người mẹ. Đó là người mang nặng đẻ đau, chăm lo và nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành. Mẹ của em cũng như bao người mẹ khác, đều rất yêu thương con cái. Em rất yêu mẹ của em. Mẹ năm nay đã gần 45 tuổi, mái đầu mẹ đã bắt đầu có những sợi tóc màu bạc. Mỗi lần ngồi cạnh mẹ, mẹ lại bảo nhổ cho mẹ những sợi tóc đó. Người ta bảo với em rằng đó là dấu hiệu của tuổi già. Mà em thì không muốn mẹ già đi chút nào. Gương mặt mẹ tròn, làn da bị sạm vì rám nắng. Suốt ngày mẹ em làm việc đồng áng từ sáng đến tối nên mẹ không trắng như nhiều người khác. Nhưng em vẫn thích sờ vào má mẹ khi nằm ngủ. Vì em nhận ra sự nhọc nhằn, vất vả của mẹ. Đôi mắt của mẹ em hiền lắm, mẹ cười mà mắt cũng biết cười. Mẹ chăm sóc cho hai chị em rất cẩn thận, mỗi sáng mẹ đều chuẩn bị cơm canh rất ngon cho em và ba ăn. Mẹ bảo bữa sáng quan trọng nhất nên không được bỏ bữa. Khi chúng em đến trường, mẹ còn không quên chuẩn bị khẩu trang cũng như nước uống bỏ vào túi. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo như vậy.
27 tháng 11 2020

Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm đồng vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, những cánh lúa lấp lánh những ánh vàng. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả. Chỉ biết nó đem lại cho tôi một cảm giác rất sáng khoái. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mai không thể nào quên. Tôi yêu quê tôi!

28 tháng 11 2020

ko biết viết :)

26 tháng 11 2020

cái xắc

song ngư

3 tháng 12 2020

Bạn là Army à .....! Mik cx là Army nek

mẹ em là người rất dịu hiền

26 tháng 11 2020

mẹ em là một người phụ nữ dịu hiền.

26 tháng 11 2020

                                                                       1.Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ

                                                                       Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

                                                                        2.Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

                                                                             Mây trời lồng lộn không phủ kín công cha

                                                                            Đây nhé!Chúc em sang năm lên lớp 6 học tốt nhé!

21 tháng 11 2021

chịu minh ko bt

26 tháng 11 2020

Mẹ ơi, thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho thế giới vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”. Trên thế gian này, có lẽ chỉ có mẹ là người yêu thương ta vô điều kiện. Mẹ là món quà vĩ đại nhất mà Thượng đế ban cho mỗi người. Trong trái tim tôi, mẹ luôn chiếm một vị trí không thể thay thế được, là người tôi kính trọng và biết ơn suốt đời.

Mẹ của tôi có dáng người nhỏ nhắn. Mái tóc mẹ từ thời con gái đã rất đẹp, nó mềm mại, óng ả, đen nhánh tựa như một dòng suối nhỏ. Đôi mắt mẹ hằn lên những vết chân chim. Nhìn những vết chân chim ấy, tôi biết mẹ đã vất vả, hi sinh đến nhường nào. Mỗi khi nhìn các con, đôi mắt ấy luôn ánh lên sự hiền từ, ấm áp.

Mẹ tôi rất hay cười, đặc biệt là khi tôi đạt được thành tích cao hay làm được một việc tốt, nụ cười của mẹ rạng rỡ tựa như ánh nắng ban mai. Tôi yêu nhất là đôi bàn tay mẹ, đôi bàn tay ấy không mềm mại mà chai sần, thô ráp. Thế nhưng, đôi bàn tay lam lũ ấy đã nuôi lớn chúng tôi, dành cho chúng tôi mọi sự tốt đẹp nhất trên đời. Nước da mẹ rám nắng vì làm việc vất vả, tần tảo, lo toan cho gia đình.

Công lao trời biển của mẹ cho dù có đếm hết sao trời, lá trong rừng cũng không thể kể xiết. Tuổi thơ của tôi luôn có hình bóng những câu hát ru dịu dàng của mẹ và vòng tay ấm áp luôn sẵn sàng ôm tôi vào lòng. Trong mắt tôi, mẹ lúc nào cũng tất bật lo toan, vun vén cho gia đình. Mẹ hi sinh tất cả để dành cho chị em tôi những điều hạnh phúc nhất.

Hàng ngày, mẹ dậy sớm để chuẩn bị cơm nước cho cả gia đình, đến tối, mẹ cũng không nghỉ ngơi mà tranh thủ khâu vá, đơm lại từng chiếc cúc áo cho bố con tôi. Mẹ yêu thương chúng tôi nhưng vẫn cô cùng nghiêm khắc. Những lúc bị mẹ trách mắng, tôi giận mẹ vô cùng nhưng sau tất cả, mọi việc mẹ làm chỉ vì mong tôi có một cuộc sống tốt đẹp.

Những bài học mẹ dạy là hành trang theo tôi suốt cuộc đời. Mẹ luôn nhắc nhở chúng tôi phải sống thật thà, chân thật, làm theo điều hay lẽ phải, luôn cảm thông và yêu thương người khác. Bận rộn là vậy nhưng sáng nào mẹ cũng chải tóc cho tôi đi học, tối đến lại tranh thủ hướng dẫn tôi làm bài. Với tôi, mẹ lúc nào cũng là cô giáo tuyệt vời nhất.

Những món ăn mẹ nấu không chỉ ngon mà còn chất chứa bao nhiêu tình cảm, đọng lại hương vị ngọt ngào không thể quên được. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường dạy tôi nấu ăn. Mẹ bảo như vậy sẽ biết cách chăm sóc bản thân mình và những người mình yêu thương. Hiểu được sự hi sinh vô bờ của mẹ, tôi càng thương mẹ hơn và tự nhủ không được làm cho mẹ phiền lòng.

Dù sau này, khi lớn lên, một ngày nào đó, tôi sẽ phải rời xa vòng tay chở che của mẹ nhưng tôi biết rằng: mẹ lúc nào cũng là chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi tôi gục ngã hay yếu đuối, dành cho tôi mọi tình yêu thương và sự hi sinh lớn lao nhất: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”

25 tháng 11 2020

Hôm qua vào thư viện trường mượn sách em đã đọc được một quyển sách rất hay, quyển sách mang tên "Việc tốt quanh ta" và em rất ấn tượng về một câu chuyện có trong đó, câu chuyện nói về việc bảo vệ môi trường công cộng.

Câu chuyện kể về một nhóm bạn học sinh thường đi nhặt rác ở công viên gần nhà. Nhóm bạn ấy gồm 5 người: Tuấn, Lan, Chi, Thảo và Nam các bạn ấy học cùng trường với nhau và ở cùng một tổ dân phố. Nhận thấy công viên gần nhà bị ô nhiễm bởi rác do mọi người vứt rác bừa bãi lại không có nhân viên vệ sinh, nhóm bạn này đã lên ý tưởng cùng nhau dọn rác vào chiều thứ bảy hàng tuần. Khi ý tưởng của các bạn ấy được bố mẹ và bác tổ trưởng tổ dân phố đồng ý ủng hộ các bạn ấy đã làm công việc này được gần 1 năm nay. Bắt đầu từ 3h chiều, các bạn tập trung tại nhà của Tuấn sau đó mang chổi, bao tải, gầu hót đi dọn rác. Các bạn chia làm hai nhóm, các bạn nam đi quét rác, các bạn nữ đi nhặt rác và một bạn đi gom rác vào bao rồi mang đến điểm tập kết rác. Mỗi người một việc rất nhanh nhẹn và siêng năng, chỉ trừ những ngày mưa thì các bạn phải nghỉ, khi có bạn ốm thì những bại còn lại vẫn tự giác đi làm chẳng cần ai nhắc nhở.

Câu chuyện cho em thấy những tấm gương đạo đức sáng ngời của các bạn, em rút ra được bài học cho chính bản thân mình phải có ý thức bảo vệ môi trường ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.

thank bạn Tuấn Trương Quốc nha