K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Việt Nam 

28 tháng 4 2022

??

13 tháng 11 2023

đéo biết

13 tháng 11 2023

tớ vẽ rất đẹp

28 tháng 4 2022

tả dấu hai chấm à chx hiểu đề lắm em

28 tháng 4 2022

Là viết văn khoảng 5-6 câu có sử dụng dấu hei chém :)

28 tháng 4 2022

tao chịu mày

28 tháng 4 2022

sít

 Từ đa =>đá ->đa

28 tháng 4 2022

tham khảo 

đá

đa 

=> đa

TK:

Có những cảnh sắc khiến cho ta cảm thấy yêu cuộc sống này biết bao. Tôi cũng đã từng được chứng kiến những cảnh sắc tuyệt vời như thế. Một bông hoa nở rộ, một màu xanh của cây cối, một dòng nước lăn tăn, trên cái nền cảnh ấy những con người hiện lên thật sự rất đẹp. Cảnh đẹp mà tôi chứng kiến và được đến thăm đó chính là cảnh công viên Thống Nhất vào buổi sáng sớm. Tôi được đến đó trong ngày du lịch của gia đình ra ngoài Hà Nội.

Trong cái tinh khôi của buổi sáng sớm tôi bước chân vào cánh cổng của công viên mà thấy lòng vui là lạ. Trước hết là âm thanh nơi đây, đó là tiếng chim hót trong trẻo véo von hay là lạ. Nó giống như một khúc nhạc vui tươi gọi ông mặt trời thức dậy, những hạt sương trên lá như mờ đi bay theo gió vào không trung để rồi nhường lại cho những hạt nắng ban mai sà xuống ôm lấy những cảnh vật thân yêu mà qua một đêm rồi nó phải nhường cho bóng đêm ngự trị. Âm thanh tiếng chim hót hòa lẫn những bài hát thể dục của buổi sáng sớm nghe thật hay và trong lành. Không khí nơi đây thật tràn đầy niềm vui và sức sống, tôi như ngập tràn trong âm thanh không khí ấy.

Thế rồi cảnh vật của buổi sớm bắt đầu hiện lên trong thiên nhiên cây cối tại công viên này. Tôi bắt đầu ngắm nhìn những vạt nắng như tà áo màu vàng nhẹ nhàng buông xuống ôm phủ những cành cây, lá cây. Những làn gió dường như cũng nhẹ nhàng thổi đến mang lại nhiều cảm xúc và tâm trạng thoải mái của con người chúng ta. Tôi nhẹ nhàng bước chân sâu vào công viên ấy thấy nó nó mới đẹp làm sao. Trong công viên có biết bao nhiêu là cây cối với những hình thù khác nhau tạo nên một cảnh tượng phong phú. Thiên nhiên nơi đầy tràn ngập màu xanh lá. Có những khoảng khoanh lại trồng nào là hoa cúc hoa hồng trông thật rực rỡ. Trong nắng sớm hình ảnh của những bông hoa càng như tinh khôi đẹp đẽ hơn khi mà những giọt sương vẫn còn lưu luyến những lá hoa, cánh hoa nhỏ giọt thấm vào đất ẩm. Con đường gạch cũng hiện lên thật sự đẹp với những ô gạch vuông vắn đỏ rực vẫn còn thấm sương. Nước lăn tăn gợn sóng, những con sóng chỉ nhỏ nhẹ như khẽ đưa. Có thể nói rằng tất cả mọi thứ đều hiện lên thật sự nhẹ nhàng, yên bình quá đi mất. Nó êm dịu như chính tuổi thơ của toi vậy.

Thế rồi trên cái nền cảnh cảnh ấy những hình ảnh của con người hiện lên thật sự rất đẹp. Những cụ già tập dưỡng sinh thật thư thái. Chính những hình ảnh ấy khiến cho tôi thấy yêu thêm người bà của tôi. Ông cụ lão dâu tóc bạc phơ mà như những ông tiên trong truyện cổ tích vậy. Những hình ảnh ấy thật thân thương biết bao. Rồi ở đó cũng có những đứa trẻ như tôi trong tay bố mẹ đi dạo thể dục buổi sáng. Những anh chị sinh viên nắm tay nhau dạo phố và thấy thật hạnh phúc. Tôi yêu sao cuộc sống thanh bình nơi đây. Bỗng dưng thấy cuộc sống đáng yêu quá.

Buổi sáng dần trôi đi và nhường lại cho buổi trưa kéo đến. Tôi luyến tiếc những hình ảnh của buổi sớm và cảnh vật nơi đây. Gia đình tôi mở một cuộc dã ngoại picnic nhỏ tại đây. Tôi đã cảm thấy đói mọi người trong công viên cũng tìm những ghế đá và bóng mát để ăn trưa. Thật sự thấy yêu cuộc sống này quá đi.

trong bài mùa thu mới nhà thơ tố hữu viết                                                                   yêu biết mấy, những dòng sông bát ngát                                                               giữa đôi bờ dạt dào ngô non                                                                                   yêu biết mấy những con đường ca hát                                                                   qua công trường mới dựng mái nhà son   ...
Đọc tiếp

trong bài mùa thu mới nhà thơ tố hữu viết                                                                   yêu biết mấy, những dòng sông bát ngát                                                               giữa đôi bờ dạt dào ngô non                                                                                   yêu biết mấy những con đường ca hát                                                                   qua công trường mới dựng mái nhà son                                                              theo em khổ thơ trên đã bộc lộ cảm xúc của tác giả trước vẻ đẹp gì trên đất nước chúng ta

 

1
28 tháng 4 2022

Đoạn thơ đã bộc lộ những cảm xúc dào dạt của tác giả trước những cảnh đpẹ của quê hương, đất nước. Trước hết đó là sự tự hào, cảm xúc  mạnh mẽ trước sự thay đổi, ngày một ấm no, trù phú của quê hương qua hình ảnh những “dòng sông bát ngát” đang chảy giữa “đôi bờ dào dạt lúa non”. Hình ảnh ấy gợi lên vẻ đẹp của sự giàu đẹp, hứa hẹn một cuộc sống ấm no cho những người dân trên đất nước chúng ta. Dào dạt lúa ngô non gợi lên cho ta hình ảnh những cánh đồng, những nương ngô trải dài vút tầm mắt, xa tít đến tận cuối chân trời. Đó không chỉ là những đổi thay trong nông nghiệp mà còn là sự xuất hiện của cơ sở vật chất qua 2 câu thơ cuối. Sự vui tươi phấn khởi, hạnh phúc của nhân dân trước những con đường chạy qua công trường đang xây dựng những mái nhà ngói mới. Đất nước như đang thay da đổi thịt, phát triển mạnh mẽ qua từng ngày. "Yêu biết mấy..." được lặp lại 2 lần cùng với biện pháp đảo ngữ càng nhấn mạnh thêm cảm xúc tự hào, hứng khởi của nhà thơ khi chứng kiến những cảnh đẹp, những sự đổi thay trên chính quê hương thân yêu. Đã xa rồi những ngày bom đạn chiến tranh tàn phá làng mạc. Giờ đây đất nước bước vào kỉ nguyên mới, xây dựng và phát triển. Đoạn thơ cũng cho thấy vẻ đẹp của 1 tấm lòng yêu quê hương, đất nước sâu sắc .

28 tháng 4 2022

Bà nội em sinh được bốn người con, ba người đi làm ăn xa, chỉ còn chú Út ở nhà với ông bà. Chú Út năm nay hai mươi tám tuổi, dáng người mảnh khảnh, nhanh nhẹn. Khuôn mặt vuông vức, đôi mắt trong sáng và nụ cười cởi mở. Cả nhà duy nhất có chú nối nghiệp bố làm nghề chạm khắc và tạc tượng gỗ. Chú cùng mấy người bạn trong ấp lập một xưởng nhỏ chuyên sản xuất đồ gỗ thủ công mỹ nghệ.

Bước vào sân, em đã thấy những khúc gỗ đủ mọi kích cỡ đặt la liệt khắp nơi. Dưới mái che bằng bạt, chú Út say mê tạc tượng một em bé cưỡi trâu thổi sáo. Bố em kể rằng ngay từ nhỏ, chú đã tỏ ra rất có năng khiếu nên ông nội đã truyền nghề cho chú. Hai bố con em thực sự bị cuốn hút vào công việc tỉ mỉ, khó khăn nhưng đầy thú vị. Chú Út một tay cầm đục, một tay cầm chiếc dùi bằng gỗ, thận trọng gõ từng nhát một. Những miếng dăm gỗ nhỏ xíu rơi lả tả xuống đất. Chỉ một lát sau, hình thù cậu bé và con trâu đã hiện ra nhưng còn xù xì đơn giản. Chú Út lấy một con dao nhỏ thật sắc, gọt tỉa từng đường cong mềm mại. Mỗi động tác của chú đều toát lên sự cần mẫn, tài hoa lạ lùng.

Đến chiều, bức tượng nhỏ đã hoàn thành. Chú lấy giấy nhám đánh cho nhẵn rồi thoa vecni màu nâu bóng. Từng đường vân gỗ hiện lên thật đẹp mắt. Chú Út nâng bức tượng ngang tầm mắt, ngắm nghía kỹ lưỡng và đôi môi chú nở nụ cười mãn nguyện. Chú bảo em muốn thành công trong mọi việc, phải có sự say mê và tính cần cù, chịu khó.

 

Nhìn bức tượng cậu bé đội chiếc nón lá đang thổi sáo, ngồi vắt vẻo trên lưng con trâu mộng có cặp sừng cong vút, đầu cúi xuống như đang thong dong gặm cỏ, em càng mến phục tài nghệ của chú em và những người thợ có bàn tay vàng như chú đang góp phần làm đẹp cho đời.