K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

* Trong SGK cũng có nhé !

1. + Đoạn diễn dịch là đoạn văn trong đó câu chủ đề mang ý nghĩa khái quát đứng ở đầu đoạn, các câu còn lại triển khai cụ thể ý của câu chủ đề, bổ sung, làm rõ cho câu chủ đề. Các câu triển khai được thực hiện bằng các thao tác giải thích, chứng minh, phân tích, bình luận, có thể kèm theo nhận xét, đánh giá và bộc lộ cảm nhận của người viết.

+ Đoạn qui nạp là đoạn văn được trình bày đi từ các ý nhỏ đến ý lớn, từ các ý chi tiết đến ý khái quát, từ ý luận cứ cụ thể đến ý kết luận bao trùm. Theo cách trình bày này, câu chủ đề nằm ở vị trí cuối đoạn. Ở vị trí này, câu chủ đề không làm nhiệm vụ định hướng nội dung triển khai cho toàn đoạn mà lại làm nhiệm vụ khép lại nội dung cho đoạn ấy. Các câu trên được trình bày bằng các thao tác lập luận, minh họa, cảm nhận và rút ra nhận xét đánh giá chung.

+ Đoạn song hành là đoạn văn có các câu triển khai nội dung song song nhau, không nội dung nào bao trùm lên nội dung nào. Mỗi câu trong đoạn văn nêu một khía cạnh của chủ đề đoạn văn, làm rõ cho nội dung đoạn văn.

2, 

- Ôn dịch thuốc lá :

Văn bản phê phán vwans nạn nghiện thuốc lá: Cùng với những phân tích thấu đáo, tác giả đã chỉ ra nhiều tác hại của thuốc lá đối với sức khỏe và tín mạng mỗi người. Nghiện thuốc lá còn ghê gớm hơn cả ôn dịch, muốn chống lại nó chúng ta phải quyết tâm bảo và có những biện pháp triệt để hơn là phòng chống ôn dịch

- Thông tin về ngày Trái đất năm 2000 :

Thuyết minh, phân tích đầy sức thuyết phục về tác hại của việc sử dụng bao bì ni lông, về lợi ích của việc giảm bớt chất thải ni lông và đề ra những giải pháp, hành động có thể cải thiện môi trường sống, để bảo vệ Trái đất để làm cho Trái Đất ngày một xanh , sạch , đẹp.

- Bài toán dân số :

Văn bản đề cập đến tình trạng bùng nổ dân số thế giới quá nhanh. Từ câu chuyện một bài toán cổ về cấp số nhân, tác giả đã đưa ra các con số buộc người đọc phải liên tưởng, suy ngẫm về sự gia tăng dân số đáng lo ngại của thế giới , nhất là ở các nước chậm phát triển

30 tháng 12 2020

1.(Cái này thầy cho ghi)

+ Đoạn văn diễn dịch là đoạn văn có câu chủ đề ở đầu đoạn (Câu chủ đề là câu chứa nội dung chính, khái quát, là hạt nhân ý nghĩa của cả đoạn. Khi đứng ở vị trí đầu, câu chủ đề thường làm nhiệm vụ định hướng, triển khai nội dung toàn đoạn.).

+ Đoạn văn quy nạp là đoạn văn trình bày nội dung đi từ ý nhỏ đến ý lớn, từ các ý chi tiết đến ý khái quát, từ luận cứ cụ thể đến kết luận bao trùm. Câu chủ đề đứng ở cuối đoạn. Ở vị trí đó, câu chủ đề làm nhiệm vụ khép lại nội dung cho đoạn văn.

+ Đoạn văn song hành là đoạn văn không có câu chủ đề. Các câu được liệt kê nối tiếp nhau và liên kết với nhau nhờ mối quan hệ liên tưởng, nhờ sự sắp xếp luyến tính của các câu.

2.(Trong phần ghi nhớ sách giáo khoa có, tóm tắt lại nội dung chính là xong.)

Các văn bản đã nêu trên giúp ta hiểu được:

+ "Ôn dịch, thuốc lá": Thuốc lá gây ra nhiều hậu quả to lớn, còn nguy hiểm hơn cả ôn dịch, chúng ta cần có biện pháp giải quyết triệt để. 

+ "Thông tin về ngày Trái Đất năm 2000": Tác hại của việc sử dụng bao bì ni lông và lợi ích của việc giảm bớt chất thải ni lông.

+ "Bài toán dân số": Cần hạn chế sự gia tăng dân số.

Linz

29 tháng 12 2020
a) Đoạn văn trên biểu đạt nội dung mùa xuân Bắc Việt, sử dụng phương thức biểu cảm là chủ yếu.

''mùa xuân của tôi- mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng ...'' ( ngữ văn 7- tập 1)

a.đoạn văn trên biểu đạt nội dung gì? sử dụng phương thức biểu đạt nào là chủ yếu?

-  Cảnh sắc ấm áp , đẹp tươi của màu xuân ở Hà Nội . Qua những lời văn êm đềm , mềm mại tác giả bộc lộ tình cảm sâu sắc của mình về quê hương dấu yêu

b. nêu tên tác phẩm , tác giả đoạn trích?

=>Trích từ văn bản Mùa xuân của tôi của Tác giả Vũ Bằng

c. liệt kê các từ láy có trong đoạn trích và nêu tác dụng?

=> riêu riêu , lành lạnh , xa xa 

=> Td : Tăng sắc gợi hình gợi cảm cho câu văn , làm cho câu văn trở nên sinh động 

d.giải thích nghĩa của từ ''lành lạnh'' ? đặt câu với từ đó ?

=> Nghĩa là cảm giác hơi (hơi )lạnh 

vd : Thời tiết hôm nay lành lạnh

e. đoạn trích trên sử dụng biện pháp tu từ nào? nêu tác dụng?

=> Sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ : mùa xuân, có, mùa xuân của Hà Nội, Bắc Việt . 

Td : làm cho đoạn văn giàu âm điệu, tràn đầy cảm xúc   làm nổi bật tình cảm yêu mến mùa xuân Hà Nội của tác giả.
 

Câu 1: Cho đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: Trong khói thuốc lá lại có chất oxit cacbon, chất này thấm vào máu, bám chặt các hồng cầu không cho chúng tiếp cận oxi nữa. Không lạ gì sức khỏe của người nghiện thuốc ngày càng sút kém. Thấm vào các tế bào, chất hắc ín lại thường gây ra ung thu. Ta đến bệnh viện K sẽ thấy rõ: Bác sĩ viện trưởng cho biết trên 80 phần trăm ung thư vòm...
Đọc tiếp
Câu 1: Cho đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: Trong khói thuốc lá lại có chất oxit cacbon, chất này thấm vào máu, bám chặt các hồng cầu không cho chúng tiếp cận oxi nữa. Không lạ gì sức khỏe của người nghiện thuốc ngày càng sút kém. Thấm vào các tế bào, chất hắc ín lại thường gây ra ung thu. Ta đến bệnh viện K sẽ thấy rõ: Bác sĩ viện trưởng cho biết trên 80 phần trăm ung thư vòm họng và ung thư phổi là do thuốc lá. Ta đến Viện Nghiên cứu các bệnh tim mạch, bác sĩ viện trưởng cho biết: Chất ni-cô-tin của thuốc lá làm các động mạch co thắt lại, gây những bệnh nghiêm trọng như huyết áp cao, tắc động mạch, nhồi máu cơ tim. Có thấy một bệnh nhân bị tắc động mạch chân lên những cơn đau như thế nào, rồi phải cắt dần từng ngón chân đến cả bàn chân; có thấy những người 40 - 50 tuổi đã chết đột xuất vì nhồi máu cơ tim; có thấy những khối ung thư ghê tởm mới nhận ra tác hại ghê gớm của thuốc lá. a) Đoạn văn trên trích từ văn bản nào? Tác giả? b) Thể loại của văn bản trên? c) Nội dung chính của đoạn văn là gì? d) Trong khói thuốc lá chứa chất gì? Chất đó ảnh hưởng đến cơ thể con người như thế nào? e) Vận dụng biện pháp tu từ nói giảm nói tránh để viết lại câu sau đây mà không làm thay đổi ý nghĩa của câu: "...có thấy những người 40-50 tuổi đã chết đột xuất vì nhồi máu cơ tim. help!!!!!
1

Câu 1: Cho đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:

Trong khói thuốc lá lại có chất oxit cacbon, chất này thấm vào máu, bám chặt các hồng cầu không cho chúng tiếp cận oxi nữa. Không lạ gì sức khỏe của người nghiện thuốc ngày càng sút kém. Thấm vào các tế bào, chất hắc ín lại thường gây ra ung thu. Ta đến bệnh viện K sẽ thấy rõ: Bác sĩ viện trưởng cho biết trên 80 phần trăm ung thư vòm họng và ung thư phổi là do thuốc lá. Ta đến Viện Nghiên cứu các bệnh tim mạch, bác sĩ viện trưởng cho biết: Chất ni-cô-tin của thuốc lá làm các động mạch co thắt lại, gây những bệnh nghiêm trọng như huyết áp cao, tắc động mạch, nhồi máu cơ tim. Có thấy một bệnh nhân bị tắc động mạch chân lên những cơn đau như thế nào, rồi phải cắt dần từng ngón chân đến cả bàn chân; có thấy những người 40 - 50 tuổi đã chết đột xuất vì nhồi máu cơ tim; có thấy những khối ung thư ghê tởm mới nhận ra tác hại ghê gớm của thuốc lá.

a) Đoạn văn trên trích từ văn bản nào? Tác giả?

 Đoạn văn trên trích từ văn bản Ôn dịch, thuốc lá .Tác giả: Nguyễn Khắc Viện

b) Thể loại của văn bản trên?

=> Thể loại của văn bản trên : Văn bản nhật dụng - Thuyết  minh về một vấn đề khoa học-xã hội

c) Nội dung chính của đoạn văn là gì?

=> Tác hại ghê gớm của khói thuốc lá tới sức khoẻ của con người

d) Trong khói thuốc lá chứa chất gì? Chất đó ảnh hưởng đến cơ thể con người như thế nào?

=> Chất hắc ín: viêm phế quản 

Ô -xit các-bon: hạn chế sự tiếp nhận ôxi

Ni- cô- tin: huyết áp cao, nhồi máu cơ tim có thể dẫn tới tử vong

e) Vận dụng biện pháp tu từ nói giảm nói tránh để viết lại câu sau đây mà không làm thay đổi ý nghĩa của câu: "...có thấy những người 40-50 tuổi đã chết đột xuất vì nhồi máu cơ tim.

=> ... có thấy những người 40-50 tuổi đã qua đời đột ngột vì nhồi máu cơ tim.

28 tháng 12 2017

Cho đến giờ tôi vẫn không thể quên được cô Thanh Mai, cô giáo đã dìu dắt tôi trong suốt những năm lớp một, lớp hai. Đối với tôi, cô giống như người mẹ thứ hai vậy.

Hình ảnh của cô tôi còn nhớ như in. Dáng cô hơi gầy, cao dong dỏng. Mái tóc đen óng, xõa ngang vai. Cô có khuôn măt trái xoan, rất xinh. Nhưng tôi nhớ nhất là ánh mắt dịu dàng, chứa đầy tình yêu thương của cô.

Nhớ lại hồi mới bước vào lớp một, tôi còn là một cô bé rụt rè, nhút nhát. Lúc đó, tôi chỉ biết ngồi một chỗ, chẳng dám nói chuyện hay vui đùa với ai. Và rồi cô đến bên tôi, an ủi động viên tôi làm quen với các bạn. Giọng nói của cô thật nhẹ nhàng. Và tôi đã có thể hoà đồng với các bạn.

Hồi đó, tôi vẫn còn quá bé, chỉ thấy cô sao mà giống cô tiên trong truyện cổ tích thế. Lúc nào cô cũng nở nụ cười với tôi, ánh mắt cô như động viên tôi. Những lúc tôi có chuyện buồn, cô lại đến bên an ủi tôi, cô luôn biết cách làm tôi vui hơn. Rồi có khi tôi mắc lỗi, cô cũng không mắng mỏ gì mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở.

Chính vì vậy mà tôi vô cùng yêu quý cô. Có chuyện gì buồn hay vui, tôi đều kể cho cô nghe. Tôi vốn luôn cố gắng học thật tốt, thật ngoan để cô vui lòng. Thật vui biết bao mỗi lần được nghe cô khen.

Nhưng có một chuyện mà tôi luôn nhớ mãi. Hồi đó tôi mắc một khuyết điểm, đó là chữ tôi vô cùng xấu. Lúc nào tôi cũng bị điểm kém môn chính tả. Cô giáo đã nhiều lần nhắc nhở nhưng tôi vẫn cứ chứng nào tật ấy. Cô giáo đã rất buồn và tôi nhận ra điều đó trong mắt cô. Tôi thấy mình đã có lỗi rất lớn, đã làm cho cô buồn. Tôi rất hối hận. Vậy là từ đó, tôi quyết tâm luyện chữ cho thật tốt. Và rồi chữ tôi đã được xếp vào hàng nhất nhì trong lớp. Thấy tôi tiến bộ, cô cũng rất vui.

Rồi còn biết bao kỉ niệm đối với cô. Cô đã dạy cho tôi rất nhiều điều hay lẽ phải. Đương nhiên tình thương của cô không phải chỉ dành cho riêng tôi mà cô coi tất cả học sinh chúng tôi như là con của mình vậy. Cô rèn cho chúng tôi những thói quen tốt và sửa cho chúng tôi những thói quen xấu. Chưa bao giờ cô nói gắt với chúng tôi một lời nào, bao giờ cô cũng dịu dàng chỉ bảo chúng tôi.

Bây giờ tôi đã lớn, ít nhất cũng đủ lớn để có thể hiểu được những công lao to lớn của cô đối với tôi. Tuy bây giờ tôi không còn học cô nữa nhưng tôi cũng chưa bao giờ quên cô và sẽ không bao giờ quên cô. Cô sẽ mãi mãi là cô tiên tốt bụng trong kí ức tuổi thơ của tôi.

tham khảo bài sau nha bn

Trong cuộc đời của mỗi con người, nếu như cha mẹ là hai đấng sinh thành có công nuôi dưỡng ta từ nhỏ đến lớn thì thầy cô cũng có công không nhỏ. Thầy cô là những người dạy cho ta biết chữ, biết thế nào là lẽ phải trên đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn cắp sách đến trường như chúng em thì thầy cô chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em.

Tục ngữ, ca dao Việt Nam ta có nhiều câu hay nói về thầy cô:

“Kính thầy mới được làm thầy”

Hay:

“Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu kính thầy”

Thật vậy, nếu không có thầy cô chỉ dạy thì chúng em sẽ không biết chữ. Thầy cô là những người đã dìu dắt chúng em đi trên con đường học vấn. Từ chỗ chưa biết gì, chúng em dần dần biết chữ, biết đọc, biết viết, biết làm văn, làm toán, biết được những kiến thức phong phú vô tận của nhân loại. Thầy cô đã giúp cho chúng em có được chìa khóa để mở cửa tri thức của cuộc sống. Thầy cô đã vun đắp ước mơ cho chúng em, đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, của một tương lai tươi đẹp sau này. Mọi người vẫn thường nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông. Mỗi khi năm học kết thúc là thầy cô đã đưa học sinh đò cặp bến. Hết chuyến đò này đến chuyến đò khác, thầy cô đã đưa biết bao nhiêu chuyến đò trong cuộc đời mình, biết bao thế hệ học trò đã được thầy cô dìu dắt. Công ơn của thầy cô thật là to lớn.

Con người ta chắc hẳn ai cũng có một thời cắp sách đến trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời gian hồn nhiên đáng yêu của lứa tuổi học sinh : ngây thơ, mơ mộng, vô tư, nhút nhát và cả sự tinh nghịch, quậy phá, thậm chí vô lễ với thầy cô … Chính thầy cô là những người đã thay đổi nhân cách cho chúng em, đã uốn nắn dạy bảo cho chúng em biết thế nào là sai, thế nào là đúng, chỉ dẫn tận tình để chúng em trở thành những người công dân tốt vừa có đức, vừa có tài phục vụ cho xã hội, cho đất nước mai sau.

Hiện tại, em là học sinh lớp bảy, em rất tự hào là học sinh của trường THCS Bình Mỹ vì em được học trong một ngôi trường có nhiều thầy cô dạy giỏi, có nhiều tâm huyết với học sinh. Thầy cô rất buồn khi chúng em học yếu, sai phạm lỗi lầm và rất vui mừng khi chúng em học ngày có tiến bộ, học giỏi, có đạo đức tốt. Em rất yêu mến những thầy cô đã dạy chúng em như cô Nhi, cô Hằng, thầy Hồng … nhất là cô chủ nhiệm của em là cô Nhi dạy Anh văn, người đã có nhiều tình cảm, cùng chia bùi xẻ ngọt, dìu dắt lớp em trong suốt thời gian qua. Sau này ra đời, em không còn đi học nữa nhưng em vẫn nhớ mãi về mái trường, về thầy cô, nhớ về những kỉ niệm thân thương, về người cha, người mẹ thứ hai của em với tất cả lòng biết ơn trân trọng.

Thầy cô : ôi hai tiếng bình thường sao mà thiêng liêng quá. Chúng em mãi mãi nhớ ơn thầy cô: những người được mệnh danh là kĩ sư tâm hồn. Ngày lễ 20/11 gần sắp tới, chúng em sẽ cố gắng học giỏi để dành tặng cho thầy cô những bông hoa điểm mười tươi thắm. Đó là sự thể hiện lòng biết ơn của chúng em đối với thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để không khỏi phụ lòng thầy cô đã có công dạy bảo chúng em bao tháng ngày qua:

“Thầy cô như thể mẹ cha
Kính yêu, chăm sóc mới là trò ngoan”.

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi: Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua 1 mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị gặp 1 đám người hớt hơ hớt hải bồng 1 cô bé bị trâu húc gãy tay vẩy xe xin đi nhờ đến bệnh viện cấp cứu. Chị tôi lập tức bảo anh lái xe quay lại. Đưa con bé, người mẹ và cả chị...
Đọc tiếp

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi: Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua 1 mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị gặp 1 đám người hớt hơ hớt hải bồng 1 cô bé bị trâu húc gãy tay vẩy xe xin đi nhờ đến bệnh viện cấp cứu. Chị tôi lập tức bảo anh lái xe quay lại. Đưa con bé, người mẹ và cả chị chạy thẳng vào bệnh viện. Mẹ cô bé chỉ biết ôm con khóc. 1 mình chị lo cho cô bé vào phòng cấp cứu, nhập viện đóng luôn tiền viện phí khi biết người mẹ không có nỗi 100 nghìn trong túi. Khi biết chắn chắn là cô bé an toàn, chị mới trở về nhà. Chị tôi không buồn về việc mảnh đất ưng ý kia không kịp đặt cọc rơi vào tay người khác. Và cứ tết đến, nhà chị lại có thêm những người khách từ quê đến thăm. "Quà tặng cuộc sống" A) phương thức biểu đạt chính của đoạn văn b) nội dung của đoạn văn C) đoạn văn kể về loại nhân vật nào Giúp mình với ạ mai kt rồi

1

Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi: Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua 1 mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị gặp 1 đám người hớt hơ hớt hải bồng 1 cô bé bị trâu húc gãy tay vẩy xe xin đi nhờ đến bệnh viện cấp cứu. Chị tôi lập tức bảo anh lái xe quay lại. Đưa con bé, người mẹ và cả chị chạy thẳng vào bệnh viện. Mẹ cô bé chỉ biết ôm con khóc. 1 mình chị lo cho cô bé vào phòng cấp cứu, nhập viện đóng luôn tiền viện phí khi biết người mẹ không có nỗi 100 nghìn trong túi. Khi biết chắn chắn là cô bé an toàn, chị mới trở về nhà. Chị tôi không buồn về việc mảnh đất ưng ý kia không kịp đặt cọc rơi vào tay người khác. Và cứ tết đến, nhà chị lại có thêm những người khách từ quê đến thăm. "Quà tặng cuộc sống"

A) phương thức biểu đạt chính của đoạn văn : Tự sự

b) nội dung của đoạn văn :

- Nhấn mạnh lòng yêu thương của con người với con người vượt trên cả vật chất , tô đậm lòng yêu mến , tình yêu của con người thiêng liêng , đnags quý , đnags trân trọng 

C) đoạn văn kể về loại nhân vật  : Nhân vật hiền lành ,tốt bụng

20 tháng 12 2019

40 năm lun ak ok: Nhưng mà 40-20=20 năm 

- Hẹn gặp cậu ngày mai nhé!
Cúp điện thoại, lòng tôi rộn ràng, bồi hồi. Sáng mai tôi sẽ gặp lại những gương mặt thân quen sau bao năm xa cách. Ngày mai tôi sẽ về thăm trường Cấp 2 thân yêu sau 20 năm xa cách.
Tối hôm đó, lòng tôi háo hức, không ngủ được. 5 giờ sáng, bắt chuyến xe từ Hà Nội về Nam Định. Trên đường đi, ngắm đất trời mà lòng vui vẻ, hạnh phúc. Gần 7 giờ sáng, tôi đã về đến Nam Định. Bao lâu rồi mới được cảm nhận được cái mùi quen thuộc của đất trời quê hương. Trời mùa thu cao xanh, nắng mùa thu dịu dàng khiến tâm trạng tôi thật thoải mái.
Từ bến xe, tôi tản bộ trên con đường cũ về trường. Con đường đã thay dổi khá nhiều. Những căn nhà nhỏ năm nào bây giờ đã chuyển đi, nơi đây thành một khu công viên nhỏ. Vừa đi vừa ngắm đất trời mà tôi không biết đã đứng trước cổng trường lúc nào không hay. Ôi ngôi trường năm nào giờ đã đổi mới thật rồi. Cánh cổng trường màu xanh quen thuộc nay được đổi bằng cửa kéo tự động đầy hiện đại. Biển trường năm nào cũng đã được thay và khắc chữ nổi trên phiến đá, đặt trang trọng bên cạnh cổng. Đang bồi hồi ngắm nhìn, có tiếng gọi :
- A! Lớp trưởng. Nhanh lại đây!
Quay lại theo tiếng gọi, trước mắt tôi là đám bạn cùng lớp. Nhìn đứa nào cũng lớn và trưởng thành. Tôi chạy lại cùng các bạn mà lòng xúc động không nguôi.
Hôm nay là 20-11, cũng vì dịp này mà lớp chúng tôi quay lại trường thăm thầy cô, lớp cũ. Ngôi trường hôm nay trang trí rực rỡ. Bước qua cánh cổng trường, một thế giới mới như mở ra. 20 năm trước ngôi trường chỉ có ba khu, và mỗi khu chỉ có bốn tầng. 20 năm sau, trường đã xây sửa và có năm khu nhà. Trường có thêm sân bóng nhân tạo cho học sinh hoạt động ngoại giờ
- Này! Ngày xưa mà có sân này thì đá bóng sướng phải biết – Trung- cầu thủ số một lớp tôi năm đó, lên tiếng.
Chúng tôi đều phá lên cười bởi câu nói đùa đó.
Trên sân trường, những tốp học sinh đang chăm chỉ lao động. Các em nhìn thật xinh xắn đáng yêu trong bộ đồng phục mới. Chúng tôi cùng nhau ngó qua lại các dãy phòng học và tần ngần đầy xúc động khi đứng trước lớp học cũ. Lớp học năm nào đã được trang bị nhiều thiết bị mới phục vụ các em học sinh. Nhưng dù thế nào, bao kỉ niệm tuổi học trò vẫn ùa về trong tâm trí.
Sau một hồi, chúng tôi đi tìm cô giáo chủ nhiệm năm xưa. Cô ngồi trong phòng chờ giáo viên với chiếc cặp nâu hơi sờn mép. Chúng tôi bước vào, xúc động chào cô.Cô bất ngờ nhìn chúng tôi:
- Ôi! Các học trò cũ của cô
Cô trò chúng tôi lặng im ôm lấy nhau và xoa đầu lũ chúng tôi. :
- Các em lớn thật rồi. Nào kể cô xem, cuộc sống của các em bây giờ ra sao?
Rồi chúng tôi đứa nào cũng nhao nhao lên kể. Chúng tôi như trẻ lại, vui vẻ kể chuyện cho cô. Cô trò chúng tôi ôn lại những kỉ niệm năm xưa mà lòng đầy bồi hồi xao xuyến.
- Thôi! Cô trò mình cũng vào khán phòng đón lễ.
Chúng tôi cùng cô vào khán phòng lớn. Khán phòng rộng lớn, được trang trí với đầy bóng bay, hoa tươi và đèn nhấp nháy. Buổi lễ diễn ra với những bài phát biểu, những bài hát về ngôi trường và thầy cô khiến tôi rung lên những cảm xúc khó tả.
Ngày về thăm trường sau 20 năm diễn ra thật nhanh chóng. Nó để lại trong lòng tôi bao cảm xúc khó phai. Kỉ niệm đó có lễ sẽ mãi mãi in sâu trong trí nhớ của tôi.

9 tháng 12 2020

Mở bài : Thấm thoát đã 20 năm trôi qua , trên tay tôi là thiệp mời về thăm trường xưa . Cái cảm giác xao xuyến , nhớ về ngôi trường cấp hai đã gắn bó với tôi bốn năm của tuổi học trò lại ùa về . Càng nghĩ, tôi lại nóng lòng về thăm trường cũ.

mình chỉ giúp bạn như thế thôi còn lại bạn tự nghĩ nhá !