Tỉnh dậy trong đêm Giáng sinh, tôi thấy mình đang ở một xứ sở xa lạ. Xung quanh không một bóng người. Chỉ có một biển tuyết trắng với cái rét đang ngấm dần vào cơ thể.
Bỗng dưng, tôi nghe thấy tiếng chuông vang lên từ xa, những âm thanh trong trẻo và kỳ diệu khiến tôi quên đi cái lạnh. Theo tiếng chuông, tôi bước tới và bắt gặp một ngôi nhà nhỏ, ánh đèn ấm áp tỏa ra từ các cửa sổ. Tò mò, tôi bước vào và thấy một nhóm người đang quây quần bên bếp lửa, cười đùa và trò chuyện rộn rã.
Một cụ già với bộ râu trắng dài, mặc áo đỏ, nhìn tôi và mỉm cười: "Chào mừng con đến với xứ sở Giáng sinh! Ở đây, mọi người đều tìm thấy niềm vui và hạnh phúc. Con sẽ ở lại và tham gia cùng chúng ta chứ?"
Tôi cảm thấy ấm áp và an lành hơn bao giờ hết. Tôi quyết định ở lại, và đêm Giáng sinh ấy trở thành một kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc đời tôi.
Chúng tôi cùng nhau trải qua những giây phút tuyệt vời trong đêm Giáng sinh. Mọi người chia sẻ những câu chuyện ấm áp, những kỷ niệm vui buồn và cùng hát vang những bài hát Giáng sinh. Cụ già râu trắng, người mà tôi đoán là ông già Noel, kể cho chúng tôi nghe về những chuyến hành trình mang niềm vui đến khắp nơi trên thế giới.
Bên ngoài, tuyết rơi dày đặc, tạo nên một cảnh tượng kỳ diệu. Trong căn nhà ấm cúng, tôi cảm nhận được sự yêu thương và tình thân mà mọi người dành cho nhau. Những món quà nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa được trao tặng, cùng với những lời chúc tốt đẹp cho một năm mới an lành và hạnh phúc.
Đêm Giáng sinh dần qua đi, tôi cảm thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh và nghị lực từ tình cảm ấm áp của mọi người. Khi trời sáng, tôi từ biệt mọi người và trở về với cuộc sống thường ngày. Nhưng từ đó, trong lòng tôi luôn lưu giữ một kỷ niệm đẹp về đêm Giáng sinh tại xứ sở xa lạ ấy, và tôi biết rằng, ở đâu đó trong cuộc sống, luôn có những điều kỳ diệu đang chờ đón tôi.
Bình luận (0)