Việt Nam quyết thắng đại dịch
Em hồi hộp xem thời sự về tình hình dịch hôm nay . Ôi , vẫn là con số 11.000 đáng ghét . Tự dưng em lại nhớ đến những y bác sĩ hàng ngày thiếu ăn thiếu ngủ để dành lại sự sống cho những bệnh nhân tội nghiệp mắc phải Covid - một căn bệnh mà chả ai muốn mắc phải .
Lúc đó , em xem một bộ phim tài liệu có tên '' Ranh giới '' . Em rất choáng . Hình ảnh những y bác sĩ phải gồng mình giành giật lại sự sống cho bệnh nhân - những sản phụ đang mang trong mình ước mơ được làm mẹ , được nghe những đứa con đáng yêu đó của họ khóc khi chào đời nhưng , con Covid kia lại đang chắn ngang như một bức tường cứng , che hết ánh sáng hi vọng của họ . Đó là nơi của những căn phòng ngột ngạt , những y bác sĩ lo âu , vội vã và bận rộn , là nơi những sản phụ đang chờ đợi một tia ánh sáng nhỏ nhoi chiếu vào họ , vào con họ , những tiếng kêu tít tít đáng sợ từ một cái máy đặt gần giường bệnh . Em chỉ tha thiết mong có một ông bụt bà tiên nào đó , phất bụi tiên để làm cho con Covid kia thất bại trước việc làm xấu xa của nó . Nhưng , lỗi cũng là một phần do con người , em rất nghi ngờ rằng Trung Quốc - kẻ thù nghìn năm của đất nước Việt Nam tươi đẹp này , đã làm ra con quái vật đó . Chợt , em nghĩ ra rằng , chúng ta không thể ngồi yên mà than vãn được . Chúng ta nên hành động ! Bây giờ, chúng ta ai ở đâu ở yên chỗ đó và nguyên tắc 5K ngay bây giờ . Em tin rằng Việt Nam sẽ chiến thắng đại dịch thôi !
Em rất mong mọi người ý thức hơn một chút để các y bác sĩ - các thiên thần áo trắng của chúng ta sẽ nở một nụ cười thật tươi . Em yêu Việt Nam ! Việt Nam sẽ tiếp bước cùng các y bác sĩ chiến thắng đại dịch thôi !
Bình luận (0)