đoạn thơ tiếp theo nhé các bạn :
người lính dũng cảm đi canh gác
phần 2 :
người lính đội mũ đi trên con đường chật hẹp
đi mãi đi mãi mới đến nơi anh lính chờ
anh đã đi từ sáng bây giờ anh mới đến nơi
không phải là đến nơi canh gác mà đến chơ
anh đến chợ để mua đồ ăn cho người dân nghèo
đi về chỗ canh gác ,người lính khác đi về
người dân vừa tỉnh thì đã có đồ ăn
người dân rất thích người lính đó
thật là vui cười người dân chia sẻ đồ ăn cho anh
anh không nhận nhưng dân vẫn bắt anh ăn
xong rồi anh nhận lời
không phải là anh đói mà anh ăn
là vì người dân sợ anh ngất
nên mới cho anh ăn
anh kiên quyết không ăn nhưng người dân thương anh
người dân rất thương anh
vì anh rất tốt bụng
anh bật cười hôm nào người dân cũng bắt anh ăn
anh rất thích người dân
vì họ cũng tốt bụng , hiền hòa
rồi trưa anh đi mua đồ ăn cho họ ăn
nhưng họ không ra mà vẫn tự cách ly
anh đi về anh vui vì họ không ai đi ra hết
cũng như sáng họ cũng cho anh ăn
anh vui cũng như họ những người cười hả hê
rồi anh canh gác ngồi nằm yên
nhưng họ nhìn anh ngủ anh chìm vào giấc ngủ ngon
1 lúc rồi họ đi ngủ nhưng còn vài người vẫn còn nhìn anh ngủ
anh dậy họ chạy nhanh nhưng anh không phát hiện
họ chạy về ngồi một lúc rồi họ mới đi ngủ
trong giấc mơ của họ chỉ toàn thấy anh thôi
mọi người rất say mê ngủ cũng như anh đấy thôi
đợi một lúc họ ngủ say anh mới đi mua đồ ăn
toàn những đồ ăn ngon
họ cũng cho anh ăn rồi anh ru những bé trai , gái ngủ rồi anh mới yên tâm về
cho người lính khác canh
bé trai vẫn tỉnh không nhìn thấy anh đâu mà nhìn thấy người lính khác
rồi gọi những bé khác dậy những em gái khóc nức nở
rồi bé trai cũng khóc theo
người lính còn dỗ nhưng những bé vẫn khóc
rồi anh đành gọi người lính rồi bé mới đi ngủ
anh đợi những bé ngủ thật say
rồi anh mới yên tâm đi về
. rồi người lính khác mới trông.
các bạn nhớ ủng hộ bài của mình nhé trên là một đoạn văn rất là dài các bạn nhớ ủng hộ bài của mình nhé cảm ơn các bạn rất nhiều nhé
thanks bye
Bình luận (0)