Đọc câu chuyện, hẳn ai trong mỗi người chúng ta đều có những suy ngẫm. Đó là sự suy ngẫm về tình người trong cuộc sống, là suy ngẫm về lòng tin và hơn hết, chính là sự suy ngẫm về sự ích kỉ trong cuộc sống. Chắc hẳn, mỗi người chúng ta đều được nuôi dạy và căn dặn rằng, hãy luôn biết yêu thương, nâng đỡ và giúp đỡ những người xung quanh. Thấy cụ già sang đường, ta vội chạy đến giúp đỡ hay thấy những bạn nhỏ luôn lầm lì, ta chủ động bắt chuyện để làm quen và giúp đỡ họ cùng hòa nhập. Chỉ là những hành động hết sức bé nhỏ nhưng vô cùng ý nghĩa và mang lại sự ấm áp đến với thế gian này. 

   Quay trở lại với Chim Én và Dế Mèn, ta vừa gật gù trước hành động dễ thương của hai bạn chim, vừa lắc đầu ngao ngán trước cái ích kỷ của Dế Mèn. Hai bạn chim thật đáng yêu, đáng mến làm sao khi đã ngỏ lời rủ Mèn ngao du đất trời mùa xuân và không ngại tìm cách để cậu có thể đi cùng. Chim Én vô cùng tinh ý khi nhận ra sự hốt hoảng của Dế Mèn và dùng cách khiến Dế an tâm dạo chơi cùng. Ấy vậy mà, bạn Dế thật ích kỷ làm sao khi không nhận ra tấm lòng ấy từ hai bạn chim mà còn đa nghi. Đỉnh điểm của sự ích kỉ một cách mù quáng ấy được khơi dậy khi mà Dế nghĩ bụng rằng cậu ta đang phải "gánh" trên đôi vai bé bỏng mình hai thứ chim nặng trĩu, mệt nhọc. Khi ấy, cậu đã há mồm, buông thõng bản thân và cái giá phải trả cực đắt khi cậu rơi vèo xuống đất như một chiếc lá lìa cành.

   Quả nhiên, mỗi sự ích kỷ đều sẽ đem lại những cái giá mà tự bản thân phải trả và đôi khi, cái giá ấy là quá đắt và khiến ta phải đánh đổi cả mạng sống như Dế Mèn kia. Bởi vậy, mỗi cá nhân hãy luôn sống đẹp, không chỉ nghĩ cho bản thân mình mà hãy biết sẻ chia, giúp đỡ những người xung quanh. 

Những người ích kỷ không có khả năng yêu người khác, nhưng họ cũng không có khả năng yêu chính bản thân mình. - Erich Fromm