Câu chuyện là một trải nghiệm thấm thìa của một người con xa xứ về quê hương, Tổ quốc. Từ chỗ háo hức với sự giàu có, văn minh của nước bạn và có phần coi nhẹ giá trị của quê hương mình (lá thư đầu tiên gửi về) đến chỗ cân bằng hơn, đúng đắn hơn trong nhận xét, đánh giá, vẫn khẳng định vẻ đẹp của quê hương bạn nhưng không còn so sánh để tự ti về đất nước, dân tộc mình (bức thư thứ hai) và cuối cùng là nỗi nhớ trào dâng, cảm nhận thấm thìa về giá trị, vẻ đẹp của quê hương, đất nước (bức thư thứ ba). Từ đó, lớp nghĩa bề nổi dễ nhận thấy nhất của cáu chuyện chính là lời nhắc nhở về tình cảm của mỗi một con người với quê hương, xứ sở: phải biết yêu thương, trân trọng, tự hào.