Ngày đầu tiên đi làm giáo viên, cảm giác háo hức xen lẫn hồi hộp khiến tôi mất ngủ cả đêm. Sáng sớm, tôi mặc bộ áo dài chỉnh tề, đứng trước gương ngắm mình trong trang phục của một người thầy, tim đập rộn ràng. Chỉ mới ngày hôm qua thôi, tôi còn là sinh viên, vậy mà hôm nay đã đứng trước ngưỡng cửa của nghề giáo. Những lo lắng về bài giảng đầu tiên, về cách tạo không khí lớp học, về việc xử lý tình huống phát sinh cứ lởn vởn trong đầu.

Khi bước vào cổng trường, tôi ngạc nhiên thấy mọi thứ thật quen thuộc nhưng cũng đầy mới mẻ. Những dãy hành lang, những chiếc ghế đá, sân trường ngập nắng buổi sáng làm tôi bồi hồi. "Mình sắp trở thành người dẫn dắt các em học sinh trong những giờ học, và cùng các em trải nghiệm những niềm vui trong học tập" – tôi tự nhủ, cố gắng xua đi sự lo lắng.

Tiếng chuông reo vang, báo hiệu giờ vào lớp. Tôi bước vào phòng học với trái tim đập mạnh. Cả lớp học đang nhìn tôi với ánh mắt tò mò. Tôi mỉm cười, chào các em bằng giọng nói tự tin nhất mà mình có thể có, nhưng lòng thì cứ run lên từng nhịp. Trong phút chốc, một em học sinh tinh nghịch đứng lên và hỏi: "Cô ơi, cô có sợ không ạ?" Câu hỏi bất ngờ khiến tôi bật cười, và tôi trả lời thật thà: "Thật ra, cô có hơi sợ một chút đấy, nhưng cũng rất hào hứng vì đây là ngày đầu tiên của cô trong vai trò giáo viên."

Không khí lớp học bỗng trở nên thoải mái và vui vẻ hơn hẳn. Tôi bắt đầu bài giảng bằng cách kể cho các em một câu chuyện nhỏ về tuổi học trò của mình, về những điều thú vị mà tôi đã học được từ thầy cô ngày trước. Câu chuyện giúp các em thêm phần thích thú và gần gũi với tôi hơn. Để bài giảng thêm phần sinh động, tôi sử dụng hình ảnh, video minh họa và đặt ra những câu hỏi nhỏ để các em cùng tham gia thảo luận.

Tuy nhiên, một sự cố nhỏ xảy ra khi tôi quên mất một phần quan trọng của bài giảng. Tôi đỏ mặt, không biết xử lý thế nào. Ngay lúc đó, một em học sinh trong lớp cười bảo: "Cô ơi, cô có thể xem lại sách mà!" Cả lớp cười rộ lên, và tôi cũng bật cười theo. Chính những khoảnh khắc hài hước và tự nhiên ấy khiến tôi không còn cảm thấy áp lực hay lo lắng nữa. Tôi nhận ra rằng mình không nhất thiết phải hoàn hảo, mà chỉ cần chân thành và nỗ lực hết mình.

Kết thúc buổi học, một số em học sinh đến cảm ơn và chúc tôi ngày đầu tiên suôn sẻ. Nhìn nụ cười hồn nhiên và ánh mắt sáng ngời của các em, tôi thấy lòng mình thật nhẹ nhàng. Buổi học đầu tiên không hoàn hảo, nhưng nó là kỷ niệm đáng nhớ, chứa đựng nhiều cảm xúc và bài học quý giá. Được làm thầy, được truyền đạt kiến thức và truyền cảm hứng cho các em, với tôi, là một hành trình tuyệt vời vừa mới bắt đầu.