Bà ngoại lầ anh hùng trên đời vì bà đã chăm sóc ta lúc còn nhỏ bà ru chúng ta ngủ à ơi ....bà dỗ ta khi ta khóc khi ta buồn bà làm mọi thứ cho chúng ta dù khi bà đâu lưng chúng ta bắt bà làm trâu làm ngựa mà không hề biết rằng bà đang có tâm trạng ra sao. bà đau lưng không biết bắt bà làm trâu làm ngựa cho chúng ta cưỡi lên lưng .. Mà chúng ta  không hề hỏi han bà một câu  xem bà có khỏe không ,bà cảm thấy mệt không ,bà có khát không ...Đến mãi khi bà ra đi xa với chợt nhận ra mình thiếu mất thứ quan trọng nhất.

Trong đầu em cứ đến hình ảnh của bà ngoại là muốn về quê chơi với bà , với các em họ ở quê ngoại . Nhưng do dịch bệnh lan truyền khắp nơi nên chúng em không đi qua được . vậy nên muốn về quê thì trước hết nên thực hiện đủ thông điệp 5 k để bảo vệ tổ quốc khi nào hết dịch chúng ta sẽ có thể về quê thăm quê ngoại có cả các anh chị em họ và bà ngoại kính yêu nữa .Ở ta nhớ bà quá có thể gọi điện cho bà và các anh chị em họ ở ngoại và đừng đi ra đường nếu không có gì quan trọng.Đối với em tất cả mọi thứ em đang có mới là quan trọng nếu không giữ đồ cẩn thận lại lỡ vứt bỏ thứ quý giá mất đối với mình thì sẽ không cồn gì để trân trọng hơn đâu !

Nên mong mọi thực hện đúng thông điệp 5 k nếu muốn đi đâu chơi và về quê nhé! Cảm ơn đã đọc hết bài văn của mình.