Từ nhỏ em đã được ở bên bà nội.Bà đã già nên bà tóc bà trắng của bạc.Bàn tây chai sần vì khi còn trẻ bà phải vất vả nuôi con nuôi cháu .Đôi mắt nhăn nheo ko còn nhìn rõ vì tuổi cao .Em thương bà lắm☹.Bà của em rất tốt .Có ai cần giúp thì bà sẽ làm mọi việc để có thể giúp họ.Bà chăm sóc nâng niu từng đứa cháu nhỏ.Các anh chị trên phố cũng từ tay bà chăm sóc bế bồng❤. Giờ em lớn mà vẫn thích nghe bà hát ru cho các em nhỏ tiếng hát đầy tình yêu thương.Ngày xưa ,em đi mẫu giáo bà là anh hùng giúp em lớn đền bây giờ.Em bị đau chân bà cũng không quản khó,bế em suốt chặn đường xa.☺
Những bài học của bà tuy nghiêm khắc nhưng rất dễ nghe.Những chận đòn roi vì hư hỏng hồi bé giờ với em là kí ức đẹp, khó quên✿.Em luôn làm bánh mời bà vì đó là món bà thích .Em còn muốn giúp bà nhiều việc để có thể nói chuyện cùng bà.
Em yêu bà:''Bà ơi,bà hãy 'ở lại' với cháu mãi mãi .Bà đừng 'đi' nhé!''❤❤
Trần Lâm Kỳ Anh
Bình luận (0)