

Triệu Văn Quý
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Ngôi kể của văn bản là ngôi thứ nhất, người kể là nhân vật "cô" - con gái thứ ba của bà Park So Nyo.
Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật "cô" - Chi-hon, người con gái thứ ba của bà Park So Nyo.
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn là đối lập, tương phản giữa hai hình ảnh: mẹ bị lạc trong đám đông và cô con gái đang tham dự triển lãm sách. Tác dụng của biện pháp này là làm nổi bật sự tương phản giữa hoàn cảnh của mẹ và con gái, đồng thời nhấn mạnh sự bất lực và ân hận của con gái khi không thể ở bên mẹ trong lúc khó khăn.
Câu 4: Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện qua lời kể của người con gái là sự quan tâm, chăm sóc gia đình, và có thể là sự yếu đuối, không quen thuộc với công nghệ và môi trường mới.
Câu 5: Chi-hon đã hối tiếc khi không mặc thử chiếc váy xếp nếp mà mẹ đã chọn cho cô, và không ra ga tàu điện ngầm Seoul đón bố mẹ.
Suy nghĩ về những hành động vô tâm có thể khiến những người thân tổn thương: Những hành động vô tâm, dù là nhỏ nhất, cũng có thể gây ra tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu của chúng ta. Khi chúng ta không để ý đến cảm xúc và nhu cầu của người khác, chúng ta có thể vô tình gây ra đau khổ và ân hận. Vì vậy, chúng ta cần phải chú ý và quan tâm đến những người xung quanh mình, để tránh những hối tiếc không đáng có.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
Câu 2: Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn tránh những trận đòn của ba mình.
Câu 3: Dấu ba chấm trong câu có tác dụng tạo ra sự dừng lại, ngắt quãng trong lời kể, đồng thời cũng暗示 sự giản dị, gần gũi trong mối quan hệ của nhân vật với mẹ và bà.
Câu 4: Nhân vật người bà trong văn bản là một người dịu dàng, yêu thương và luôn sẵn sàng che chở cho cháu mình.
Câu 5: Văn bản cho thấy gia đình đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành nhân cách và cung cấp sự yêu thương, che chở cho mỗi người, đặc biệt là trong giai đoạn tuổi thơ. Sự quan tâm và chăm sóc của bà đã giúp nhân vật "tôi" cảm thấy an toàn và hạnh phúc.
Câu1: Tâm trạng nhớ nhà của nhân vật trữ tình khi xa quê hương.
Câu2 : nắng vàng, mây trắng, đồi vàng trên đỉnh ngọn.
câu3 : Sự đối lập giữa quê hương và và nơi xa lạ, nhưng vẫn tìm thấy nhưng điểm tương đồng nhỏ bé giữa hai nơi.
câu4 : sang khổ thơ thứ ba, nỗi nhớ quê trở nên rõ nét hơn, da diết hơ, dù vẫn nhìn thấy nắng vàng, mây trắng nhưng đó chỉ là sự tương đồng bề ngoài, không thể xóa nhòa được khoảng cách địa lý và tâm trạng xa sứ.
Câu5 : Hình ảnh này tuy giản dị nhưng hàm chứa nhiều nghĩa sâu sắc. Nó thể hiện sự bình dị, gần gũi của quê hương, dù ở bất cứ nơi đâu, bụi đường vẫn là bụi đườn, vẫn mang vẻ đẹp bình thường, thân thuộc
Tâm trạng nhớ nhà của nhân vật trữ tình khi xa quê hương