

Lê Thị Trà My
Giới thiệu về bản thân



































Nguyễn Công Hoan là một cây bút hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam giai đoạn 1930-1945. Các tác phẩm của ông thường xoáy sâu vào hiện thực xã hội, đặc biệt là số phận của những người dân nghèo dưới ách thống trị của thực dân, phong kiến. Truyện ngắn "Bà lái đò" là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, đồng thời thể hiện sâu sắc tấm lòng nhân đạo của tác giả.
" Bà lái đò" kể về một bà lão làm nghề chèo đò trên sông. Câu chuyện mở đầu bằng hình ảnh bà lái đò già yếu, gầy gò, vất vả mưu sinh qua từng chuyến đò. Bà không chỉ là người chèo đò đơn thuần mà còn là nhân chứng cho sự bất công, áp bức trong xã hội đương thời. Đặc biệt, hình ảnh bà lái đò hiện lên đầy cảm thương khi bà sẵn sàng giúp đỡ những người nghèo khổ, dù bản thân bà cũng chẳng dư dả gì.
Điểm nổi bật trong truyện là cách Nguyễn Công Hoan xây dựng hình tượng bà lái đò với trái tim nhân hậu. Bà không ngại giúp người, không toan tính thiệt hơn, sẵn sàng chở những người nghèo, người khốn khổ qua sông mà không lấy tiền. Qua đó, nhà văn đã khắc họa vẻ đẹp của tình người, của lòng nhân ái giữa những con người cùng khổ. Sự yêu thương, chia sẻ của bà lái đò chính là ánh sáng le lói trong bức tranh xã hội u ám, tối tăm lúc bấy giờ.
Bên cạnh đó, Nguyễn Công Hoan còn cho thấy sự đối lập giữa bà lái đò nghèo khổ mà giàu lòng nhân ái với những kẻ giàu có, quyền thế nhưng vô cảm, tàn nhẫn. Xã hội cũ hiện lên với sự phân hóa giàu nghèo sâu sắc, những người như bà lái đò bị đẩy vào cảnh lầm than, sống lay lắt qua ngày. Dù vậy, họ vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp, không bị tha hóa trước đồng tiền hay quyền lực.
Qua truyện ngắn "Bà lái đò", Nguyễn Công Hoan thể hiện rõ thái độ cảm thông, trân trọng đối với những người lao động nghèo khổ. Đồng thời, tác phẩm cũng là lời tố cáo sâu sắc những bất công của xã hội phong kiến thực dân lúc bấy giờ, lên án sự vô nhân đạo của tầng lớp thống trị. Ngòi bút hiện thực sắc sảo kết hợp với tinh thần nhân đạo thấm đẫm đã làm nên giá trị bền vững cho tác phẩm.
Tóm lại, "Bà lái đò" không chỉ là câu chuyện về một người phụ nữ chèo đò nghèo khó mà còn là bản cáo trạng xã hội đầy bất công và là khúc ca ngợi ca vẻ đẹp của tình người. Qua đó, Nguyễn Công Hoan đã để lại trong lòng người đọc những xúc cảm sâu sắc và bài học nhân văn quý giá.
Câu 1. Thể thơ: 7 chữ
Câu 2. Hình ảnh người nông dân thể hiện qua những từ ngữ hình ảnh "làm ruộng vẫn chân thua", "sớm trưa dưa muối cho qua bữa", "chợ búa trầu chè chẳng dám mua".
Câu 3. Hai câu thơ trên muốn nói lên rằng họ cấy cầy quanh năm, hết vụ chiêm đến vụ mùa bán mặt cho đất bán lưng cho trời nhưng vẫn không đủ ăn, trời không thương nên cấy hái chắng được đáng là bao.
câu 4
Biện pháp tu từ:
Câu hỏi tu từ (câu hỏi tu từ được sử dụng ở cả hai câu thơ)
Tác dụng:
Thể hiện tâm trạng trăn trở, băn khoăn, lo lắng của người nói về cuộc sống khó khăn, dù đã sống cần kiệm nhưng vẫn chưa có cuộc sống khá giả.
Gợi lên sự đồng cảm, suy tư nơi người đọc về thân phận con người trong hoàn cảnh nghèo khó.
Làm tăng tính biểu cảm, giúp câu thơ trở nên tự nhiên, gần gũi như lời tâm sự đời thường.
câu 6 Tình yêu thương, chia sẻ giữa con người với con người là điều vô cùng quý giá. Nó giúp gắn kết mọi người, tạo nên sự đồng cảm và hỗ trợ nhau. Khi biết quan tâm, con người sống hạnh phúc và ý nghĩa hơn. Xã hội cũng trở nên tốt đẹp nhờ tình người. Vì vậy, mỗi chúng ta cần trân trọng và lan tỏa tình cảm ấy trong cuộc sống.