

Trần Ngọc Anh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Câu 1
Thể thơ của văn bản trên là:Thất ngôn bát cú Đường luật.
Câu 2
Những hình ảnh nói về nét sinh hoạt hằng ngày đạm bạc, thanh cao của tác giả là :một mai, một cuốc, một cần câu, ăn măng trúc, ăn giá, tắm hồ sen, tắm ao.
Câu 3
Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu sau là biện pháp liệt kê: Một mai, một cuốc, một cần câu.
Tác dụng của biện pháp tu từ trên là: Tạo sựu cân xứng, hài hòa, nhịp nhàng cho lời thơ. Làm nổi bật sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, thể hiện lối sống thanh cao, tự tại của tác giả, nói lên sự mỉa mai với lối sống tầm thường, bon chen, ham mê giàu sang phú quý.
Câu 4
Quan niệm dại-khôn của tác giả trong hai câu thơ trên có phần đặc biệt vi theo tác giả:
- Dại: " tìm nơi vắng vẻ"- nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi, hòa mình với thiên nhiên, thảnh thơi tâm hồn.
- Khôn: " đến chốn lao xao"- chốn bon chen, tranh giành, thủ đoạn sát phạt.
=> Đây là cách nói ngược của tác giả, khôn mà khôn dại; dại mà dại khôn.
Câu 5
Qua văn bản ta thấy được vẻ đẹp thanh cao, tao nhã, sự giản dị trong lối sống không màng danh lợi của tác giả. Ông là người có một cuộc đời đạm bạc, tự tại, sự khôn ngoan của ông đó là việc lựa chọn lối sống tự tại, hòa mình với thiên nhiên, tự do thoát khỏi sự ràng buộc của thế cục. Người tượng trưng cho hình ảnh của người tri thức tài nghệ, sống một cuộc đời thanh cao, đáng để người đời ngợi ca, khâm phục.