Lý Tiến Đạt

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lý Tiến Đạt
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 :

Bài làm

Để bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử, trước hết chúng ta cần nâng cao ý thức bảo tồn trong cộng đồng, đặc biệt là thế hệ trẻ. Việc tuyên truyền, giáo dục về tầm quan trọng của di sản giúp mỗi người dân hiểu và trân trọng giá trị văn hóa dân tộc. Bên cạnh đó, cần có sự đầu tư từ nhà nước và các tổ chức quốc tế trong việc tu bổ, gìn giữ các công trình bị xuống cấp. Các hoạt động du lịch tại di tích cần được quản lý chặt chẽ, tránh tình trạng khai thác quá mức làm hư hỏng di tích. Ngoài ra, việc phát triển các sản phẩm du lịch gắn với di tích, tổ chức các sự kiện văn hóa, lễ hội truyền thống cũng là cách hiệu quả để quảng bá, thu hút du khách và giữ gìn bản sắc dân tộc. Mỗi cá nhân cũng có thể góp phần bằng những hành động thiết thực như không vẽ bậy, xả rác tại di tích. Giữ gìn di tích không chỉ là trách nhiệm mà còn là tình yêu với lịch sử và văn hóa dân tộc.

câu 2 :

Bài làm

Tình yêu quê hương, đất nước là một dòng chảy âm ỉ nhưng bền bỉ trong tâm hồn mỗi con người Việt Nam. Đó không chỉ là những cảm xúc lớn lao, hùng tráng, mà còn được khơi nguồn từ những điều gần gũi, thân quen trong cuộc sống thường nhật. Bài thơ “Mùi cơm cháy” của Vũ Tuấn đã chạm đến trái tim người đọc bằng sự giản dị, mộc mạc, khi gợi lại những ký ức tuổi thơ bình dị mà sâu sắc – nơi bắt đầu của tình yêu quê hương, đất nước.


Mở đầu đoạn thơ, tác giả gợi ra nỗi nhớ của người con xa quê:

“Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ

Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước”

Hai câu thơ là một dòng hồi tưởng nhẹ nhàng nhưng da diết. Không phải cao lương mỹ vị, không phải những bữa ăn thịnh soạn, mà chính “mùi cơm cháy” – một hình ảnh tưởng chừng đơn giản, nghèo khó – lại trở thành thứ hương vị làm nên ký ức tuổi thơ. Nó là biểu tượng của sự ấm áp, tình yêu thương gia đình, và cả sự hi sinh lặng thầm của cha mẹ. Dẫu “đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc”, thì người con vẫn không thể tìm thấy đâu “vị cơm năm xưa” – một cách nói đầy xúc động về nỗi nhớ nhà, về tình cảm không thể thay thế.


Tình yêu đất nước trong bài thơ không đến từ những điều lớn lao hay những khái niệm trừu tượng, mà được xây dựng từ những chi tiết cụ thể, thân thuộc:

“Cơm cháy quê nghèo… có nắng, có mưa

Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng

Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng

Con yêu nước mình… từ những câu ca…”

Mỗi hình ảnh, mỗi âm thanh đều gợi nhắc đến tình cảm gia đình, quê hương. Tình mẹ như lời ru, tình cha là những nhọc nhằn thầm lặng. Những gian truân, vất vả trong cuộc sống trở thành chất liệu tạo nên một tình yêu nước sâu sắc và thật thà. Tình cảm ấy không màu mè, không cao siêu, mà đầy chân thật và xúc động.


Ở khổ thơ cuối, tác giả tiếp tục khắc họa tình yêu quê hương bằng những hình ảnh rất đỗi quen thuộc:

“Cơm cháy quê nghèo… mặn mòi hơi cha

Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt

Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt

Có ánh trăng vàng… chị múc bên sông…”

Quê hương hiện lên không chỉ trong hương vị món ăn, mà còn trong hương rơm mùa gặt, trong cái nắng hè gay gắt, trong ánh trăng và bóng dáng người chị bên sông. Tất cả những hình ảnh đó đều chất chứa yêu thương, tạo nên một bức tranh quê vừa chân thực, vừa thơ mộng, làm nền cho sự hình thành và phát triển tình yêu nước trong tâm hồn người con xa quê.


Đoạn thơ của Vũ Tuấn đã khéo léo nhấn mạnh: tình yêu nước không phải là điều gì quá lớn lao hay xa vời, mà bắt đầu từ những điều giản dị, từ ký ức, từ món ăn mẹ nấu, từ lời ru, từ những mùa gặt và những ngày tháng vất vả của gia đình. Đó là sự khởi nguồn cho mọi tình cảm thiêng liêng khác. Qua đó, tác giả gửi gắm một thông điệp sâu sắc: hãy yêu và gìn giữ quê hương từ những điều nhỏ bé nhất, bởi đó chính là cội nguồn của hạnh phúc và bản sắc dân tộc.

câu 1 : văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh về một danh lam thắng cảnh

câu 2 : đối tượng được đề cập đến trong văn bản là Khu đi tích cố đô Huế - di sản văn hóa thế giới

câu 3 : câu văn được trình bày theo trình tự thời gian và kết quả

câu 4 :

- phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản là : ảnh hoàng thành huế

câu 5 :

- mục đích : giới thiệu, cũng cấp thông tin về giá trị lịch sử và văn hóa của cố đô huế

- nội dung : trình bày vị trí, kiến trúc, vai trò lịch sử, giá trị văn hóa - tâm linh - nghệ thuật, sự công nhận của UNESCO và ý nghĩa trong việc bảo tồn và phát triển di sản Huế.