

Nguyễn Hải Chính
Giới thiệu về bản thân



































Trong bối cảnh thế giới ngày càng hội nhập và phát triển mạnh mẽ, văn hóa truyền thống của mỗi dân tộc đang đứng trước nhiều thách thức. Cùng với sự phát triển của xã hội, những giá trị văn hóa truyền thống có nguy cơ bị mai một, bị lãng quên. Tuy nhiên, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại là nhiệm vụ quan trọng không chỉ để duy trì bản sắc dân tộc mà còn để tạo dựng một nền tảng vững chắc cho tương lai. Vậy tại sao chúng ta cần bảo vệ và phát huy những giá trị này?
Trước hết, văn hóa truyền thống là tài sản vô giá, là tinh hoa của lịch sử, là nguồn cội của mỗi dân tộc. Nó chứa đựng những giá trị về đạo đức, nhân sinh quan và thẩm mỹ, phản ánh sự sáng tạo và trí tuệ của tổ tiên. Những phong tục, tập quán, ngôn ngữ, nghệ thuật và lễ hội truyền thống chính là những biểu tượng của bản sắc dân tộc. Nếu chúng ta không gìn giữ, những giá trị này có thể dần dần bị thay thế bởi những yếu tố văn hóa ngoại lai, làm mất đi sự độc đáo của dân tộc.
Ngoài ra, văn hóa truyền thống còn góp phần xây dựng sự đoàn kết và gắn kết cộng đồng. Những giá trị văn hóa truyền thống như lòng hiếu thảo, tôn sư trọng đạo, truyền thống “tương thân tương ái” là nền tảng để hình thành lối sống đạo đức, nhân văn trong xã hội. Những lễ hội truyền thống không chỉ là dịp để mọi người giao lưu, kết nối mà còn là cách để người dân cùng nhau ôn lại những giá trị tinh thần, làm giàu thêm mối quan hệ giữa các thế hệ. Nếu chúng ta để văn hóa truyền thống mai một, sự chia rẽ và mất đi những giá trị gắn kết cộng đồng là điều dễ dàng xảy ra.
Tuy nhiên, trong đời sống hiện đại ngày nay, việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống gặp phải không ít khó khăn. Một trong những nguyên nhân chính là sự du nhập mạnh mẽ của các yếu tố văn hóa phương Tây, đặc biệt là trong lĩnh vực giải trí và phương tiện truyền thông. Những giá trị văn hóa hiện đại như lối sống nhanh, tiêu dùng vật chất, hay sự phát triển của công nghệ đôi khi khiến con người xa rời các giá trị truyền thống. Một bộ phận giới trẻ, đặc biệt là những người sống trong môi trường đô thị, có xu hướng chạy theo xu thế mới mà ít quan tâm đến việc bảo vệ, gìn giữ văn hóa dân tộc.
Để bảo vệ và phát huy giá trị văn hóa truyền thống, cần có sự chung tay của cả xã hội, đặc biệt là của các cấp chính quyền, các tổ chức văn hóa và mỗi cá nhân. Trước hết, cần tăng cường giáo dục về văn hóa truyền thống trong các nhà trường. Việc giảng dạy lịch sử, phong tục, tập quán, ngôn ngữ dân tộc là rất quan trọng, giúp thế hệ trẻ nhận thức được giá trị của văn hóa dân tộc và tự hào về nguồn cội của mình. Đồng thời, các phương tiện truyền thông cũng cần có những chương trình, hoạt động tuyên truyền nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng về vai trò của việc bảo vệ văn hóa truyền thống.
Bên cạnh đó, các lễ hội, nghi thức truyền thống cần được bảo tồn và phát huy. Tuy nhiên, việc bảo tồn phải có sự sáng tạo, linh hoạt để phù hợp với xu thế phát triển của xã hội. Các nghệ thuật truyền thống như múa, hát, nhạc cụ dân tộc cũng cần được đầu tư phát triển và bảo tồn qua các hình thức học đường, các câu lạc bộ nghệ thuật, các chương trình biểu diễn.
Cuối cùng, mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần ý thức được tầm quan trọng của việc gìn giữ và phát huy văn hóa truyền thống. Họ cần biết trân trọng và bảo vệ những giá trị quý báu mà tổ tiên đã để lại, đồng thời có trách nhiệm truyền lại những giá trị này cho các thế hệ mai sau.
Tóm lại, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại là nhiệm vụ cần thiết và quan trọng. Đó không chỉ là bảo vệ bản sắc dân tộc mà còn là cách để chúng ta khẳng định và tự hào về những giá trị nhân văn của mình. Chỉ khi làm được điều này, chúng ta mới có thể phát triển một xã hội hài hòa, vững mạnh, giàu bản sắc và đầy tự tin trong một thế giới toàn cầu hóa.
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình ảnh tiêu biểu cho người con gái nông thôn Việt Nam trong giai đoạn giao thời giữa truyền thống và hiện đại. Ban đầu, “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, giản dị: “mắt tròn, bỡ ngỡ”, “áo cánh nâu, tóc bỏ ngang” – đó là vẻ đẹp chân chất, thuần khiết đậm chất quê. Tuy nhiên, theo thời gian, “em” dần thay đổi: mặc “áo mới màu”, quấn “khăn nhung”, thoa “phấn son”... Những hình ảnh ấy cho thấy “em” đã bị ảnh hưởng bởi lối sống thành thị, dần xa rời nét đẹp truyền thống. Sự thay đổi ấy khiến nhân vật trữ tình tiếc nuối, bởi “hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”. Qua hình tượng “em”, Nguyễn Bính không chỉ phản ánh sự biến đổi của con người trong xã hội đang hiện đại hóa, mà còn thể hiện tâm trạng trăn trở, nỗi hoài niệm và tình yêu sâu sắc với vẻ đẹp chân quê. Nhân vật “em” vì thế mang ý nghĩa biểu tượng cho vẻ đẹp truyền thống đang dần mai một, đồng thời gửi gắm thông điệp: hãy trân trọng và giữ gìn những giá trị bình dị, thuần hậu của quê hương.
Bài thơ gửi gắm thông điệp sâu sắc về việc giữ gìn và trân trọng nét đẹp truyền thống, giản dị của con người và cuộc sống nơi thôn quê. Trong bối cảnh xã hội ngày càng hiện đại, con người dễ bị cuốn theo những thứ hào nhoáng, lạ lẫm, dễ đánh mất đi vẻ đẹp thuần khiết vốn có. Qua hình ảnh người con gái quê dần thay đổi diện mạo và lối sống, nhà thơ Nguyễn Bính bày tỏ nỗi tiếc nuối, trăn trở trước sự mai một của vẻ đẹp "chân quê" – thứ từng rất đỗi gần gũi và đáng quý. Đồng thời, bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta biết giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, biết quý trọng những điều mộc mạc, bình dị trong cuộc sống thường ngày.
Câu thơ dùng ẩn dụ: “hương đồng gió nội” tượng trưng cho vẻ đẹp mộc mạc, truyền thống. Cụm “bay đi ít nhiều” cho thấy sự thay đổi, phai nhạt dần của nét đẹp ấy. → Tác giả bày tỏ nỗi tiếc nuối trước sự xa rời cái đẹp chân quê.
Các loại trang phục trong bài thơ gồm: yếm lụa đào, áo cánh, áo mới sặc sỡ, khăn nhung, áo dài, son phấn. Những trang phục như yếm, áo cánh đại diện cho vẻ đẹp mộc mạc, truyền thống, còn áo dài, khăn nhung, son phấn tượng trưng cho sự cách tân, hiện đại, có phần xa rời vẻ đẹp chân quê xưa.
Nhan đề "Chân quê" gợi lên vẻ đẹp mộc mạc, giản dị và chân thật của con người và cuộc sống làng quê. Nó thể hiện tình yêu, sự trân trọng của tác giả đối với những giá trị truyền thống, bình dị, không phô trương của quê hương.
4oBài thơ "Chân quê" của Nguyễn Bính được viết theo thể thơ lục bát
def custom_sort(numbers):
even_numbers = sorted([x for x in numbers if x % 2 == 0])
odd_numbers = sorted([x for x in numbers if x % 2 != 0])
return even_numbers + odd_numbers
# Nhập dữ liệu từ bàn phím
input_str = input("Nhập dãy số nguyên, cách nhau bằng dấu cách: ")
numbers = list(map(int, input_str.split()))
# Gọi hàm sắp xếp và in kết quả
sorted_list = custom_sort(numbers)
print("Danh sách sau khi sắp xếp:", sorted_list)
def is_prime(n):
if n < 2:
return False
for i in range(2, int(n**0.5) + 1):
if n % i == 0:
return False
return True
def check_even_odd_sum(numbers):
total = sum(numbers)
if total % 2 == 0:
return "Tổng là số chẵn"
else:
return "Tổng là số lẻ"
# Nhập số để kiểm tra nguyên tố
n = int(input("Nhập một số nguyên để kiểm tra số nguyên tố: "))
if is_prime(n):
print(n, "là số nguyên tố")
else:
print(n, "không phải là số nguyên tố")
# Nhập dãy số để kiểm tra tổng chẵn/lẻ
numbers = list(map(int, input("Nhập dãy số cách nhau bằng dấu cách: ").split()))
print(check_even_odd_sum(numbers))
Kiểm thử phần mềm giúp phát hiện và sửa lỗi trong chương trình, đảm bảo phần mềm chạy đúng và ổn định trước khi đưa vào sử dụng.
Ví dụ:
Khi viết chương trình tính tổng hai số, nếu nhập 2 và 3 mà kết quả ra 6, kiểm thử sẽ giúp phát hiện lỗi sai và sửa lại phép tính đúng là 2 + 3 = 5.