

Ma Lan Anh
Giới thiệu về bản thân



































Trả lời:
Câu 1.
Bài làm
Trong cuộc sống, mỗi người có một quan điểm sống, một tư tưởng sống khác nhau tạo nên sự đa dạng cho xã hội. Chúng ta ngoài việc bảo vệ quan điểm của mình thì cũng rất cần phải biết tôn trọng sự khác biệt của người khác. Sự khác biệt chính là những cá tính, nét riêng, đặc trưng của một người, một sự vật nào đó mà khi chỉ cần nhắc về đặc điểm đó ta sẽ hình dung ra ngay người, vật ấy. Mỗi người, mỗi vật đều có những nét đặc trưng riêng, sự khác biệt riêng, chúng ta cần biết tôn trọng những đặc điểm đó. Người biết tôn trọng sự khác biệt là người biết lắng nghe những quan điểm, chia sẻ, góc nhìn của người khác một cách trân trọng và tỉ mỉ. Chúng ta có thể đồng ý hoặc không đồng ý với quan điểm của người khác nhưng không tìm cách vùi dập hoặc coi thường suy nghĩ của họ. Từ những quan điểm, góc nhìn của người khác, chúng ta biết chọn lọc và rút ra ý nghĩa từ quan điểm đó làm bài học cho chính bản thân mình, việc rút ra bài học từ quan điểm của người khác giúp chúng ta có bài học và hoàn thiện bản thân mình hơn. Bên cạnh đó vẫn còn có nhiều người không biết tôn trọng quan điểm của người khác, sự khác biệt của người khác, luôn cho mình là nhất, quan điểm của mình là đúng và người khác là sai,… chúng ta không nên học theo những người này bởi đây là lối suy nghĩ chưa đúng đắn. Mỗi chúng ta có những sự khác biệt và người khác cũng vậy. Hãy biết tôn trọng người khác, tôn trọng chính mình để xây dựng một xã hội bình đẳng, bác ái, con người hòa đồng với nhau hơn. Sự khác biệt làm đa dạng hóa xã hội, giúp cho cuộc sống con người thêm đa màu sắc hơn, từ đó giúp con người phát triển tốt hơn. Hiểu được tầm quan trọng của sự khác biệt, mỗi người hãy sống và thích nghi với những sự khác biệt mới mẻ để cảm nhận được trọn vẹn cuộc sống nhiều hơn nữa.
Câu 2.
Bài làm
Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời, không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín lòng cha
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Tình mẫu tử, là tia sáng thiêng liêng của cuộc đời, không ngừng làm say đắm và truyền cảm hứng cho văn hóa nghệ thuật. Trong biểu tượng vô vàn tình cảm này, bài thơ "Nắng mới" của Lưu Trọng Lư nổi bật như một bức tranh hồn nhiên, làm cho những nỗi nhớ về mẹ, tình yêu thương và những ký ức ngọt ngào hiện về trong tâm hồn đọc giả.
Tác giả đã mở đầu bài thơ bằng những từ ngữ tinh tế và sâu sắc: "Tặng hương hồn mẹ". Dòng chữ này không chỉ là lời tri ân mà còn là sự kết nối tâm linh giữa tác giả và người mẹ đã khuất. Tình yêu mẫu tử được thể hiện qua hình ảnh nắng mới, là biểu tượng của sự tươi mới và niềm vui. Điều này không chỉ là sự diễn đạt về thời tiết mà còn là ngôn ngữ của tình cảm mặn nồng, giúp độc giả cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi với tình yêu thương của một người mẹ. Bức tranh thơ được vẽ nên từ những chi tiết nhỏ như tiếng gà trưa xao xác, màu áo đỏ phơi trước giậu, và những khoảnh khắc "những ngày không". Tất cả những hình ảnh này không chỉ là một diễn tả hình ảnh mà còn là hồi ức của tác giả về quãng thời gian hạnh phúc và không thể nào quên được. Những từ ngữ giản dị nhưng đầy tình cảm như "nhão nhắn", "mềm mại" đã làm cho những ký ức ấy trở nên sống động và gan sánh. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "nét cười đen nhánh", điểm nhấn tinh tế và sâu sắc như là một điểm dừng nhẹ nhàng. Hình ảnh này không chỉ là sự tỏ ra lưu loát của tác giả mà còn là một cách khéo léo để thể hiện nỗi buồn thanh thản và vững về trước ký ức. Cái "cười" không cần phải là một nụ cười rạng rỡ, mà có thể là "nét cười", vẫn giữ lại sự quyến rũ và kỳ bí của tình yêu mẫu tử.
“Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác, gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.”
Nắng mới trong bài thơ của Lưu Trọng Lư không chỉ là ánh sáng của một buổi sáng mới, mà còn mang theo bản năng dịu dàng và êm đềm của nắng đầu xuân. Nắng này, nhẹ nhàng và êm dịu, không chỉ làm ấm áp không khí mà còn xua đi cái lạnh ẩm của mùa đông, mở ra không gian của bình yên và tĩnh lặng. Khung cảnh tác giả mô tả, với nắng mới hắt "bên song" cửa, hòa quyện cùng tiếng gà gáy trưa, tạo nên một bức tranh yên bình nhưng cũng mang theo nỗi cô liêu. Bức tranh này, mặc dù tràn đầy bình yên, lại càng làm cho tâm hồn tác giả bật khóc, làm rơi vào sự buồn bã, u buồn. Tâm hồn của tác giả bắt đầu trôi về miền kí ức xưa cũ, những ký ức lạc lõng giữa những dòng suối thời gian. Quay về với những kí ức xưa, trái tim tác giả dâng trào bao nỗi nhớ về người mẹ quá cố của mình. Những kỉ niệm xưa chập chờn, sống lại trong tâm trí tác giả như những đám mây trắng nhẹ nhàng, trôi lơ lững trong không gian tĩnh lặng. Nắng mới chính là nguồn cảm hứng giúp tác giả kết nối với quá khứ, với người mẹ yêu dấu đã ra đi. Tình cảm của tác giả không chỉ là sự nhớ nhung, mà còn là một sự hoài niệm, làm cho người đọc cảm nhận được sự dịu dàng, ấm áp của tình mẹ giữa bức tranh nhẹ nhàng, bình yên của nắng mới và gà gáy trưa. Tác giả Lưu Trọng Lư đã biến những chi tiết đơn giản như nắng và gà thành một bức tranh hồn nhiên, làm sống lại không gian ký ức và làm cho độc giả ngập tràn trong cảm xúc tình cảm.
“Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.
Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.”
Nhà thơ Lưu Trọng Lư, thông qua bài thơ "Nắng mới", đã mở lời tràn đầy nỗi nhớ mẹ một cách chân thành và trực tiếp. Tình cảm của ông không cần phải được diễn đạt qua những từ ngữ phức tạp, mà chính sự chân thành và sâu sắc trong lòng tác giả đã làm nên độ đẹp của bức tranh thơ này. Những dòng thơ đầu tiên đã đưa độc giả đến với hình ảnh hạnh phúc ngọt ngào của quãng thời gian "thiếu thời". Mẹ trong tà áo đỏ là biểu tượng của tình mẹ, và việc phơi áo để con mặc không chỉ là việc bình thường hàng ngày mà còn là hành động chăm sóc đầy yêu thương. Nắng mới không chỉ là ánh sáng tự nhiên mà còn là tình cảm ấm áp, chủ động, đưa con lại gần mẹ.
Tình mẫu tử và kí ức về mẹ được nhà thơ chứng minh là vô cùng sâu sắc khi ông nhấn mạnh rằng hình dáng mẹ vẫn "rõ nét", không bao giờ bị "xóa mờ". Tình yêu của mẹ vẫn hiện hữu trong từng khoảnh khắc, từng góc nhỏ của cuộc sống, thậm chí cả khi mẹ không còn đứng giữa đời. Mẹ trong bức tranh thơ của Lưu Trọng Lư là người phụ nữ biểu tượng, không cần phải miêu tả chi tiết, nhưng vẻ đẹp của bà được thể hiện qua "nét cười đen nhánh". Đây không chỉ là một cười mỉm bình dị mà còn chứa đựng sự hiểu biết và tình thấu hiểu của một người mẹ. Cuối cùng, bài thơ không chỉ là một kỷ niệm, mà còn là một lời chia sẻ với những người có mẹ, một lời nhắc nhở về tình yêu và sự quan trọng của người mẹ trong cuộc sống. Điều này đã khiến cho "Nắng mới" không chỉ là một tác phẩm thơ đẹp mắt mà còn là một thông điệp sâu sắc và ý nghĩa.
Trả lời:
Câu 1.
-Phương thức biểu đạt chính của văn bản là: nghị luận.
Câu 2.
-Hai cặp từ/cụm từ đối lập là:
Tằn tiện ↔ phung phí
Ở nhà ↔ ưa bay nhảy
Câu 3.
-Tác giả cho rằng đừng phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có những hoàn cảnh, quan điểm và cách sống khác nhau. Việc phán xét thiếu hiểu biết dễ dẫn đến sai lầm, gây tổn thương và làm nảy sinh định kiến, làm méo mó cách ta nhìn nhận về người khác.
Câu 4.
-Quan điểm này nhấn mạnh rằng sống theo định kiến của người khác khiến ta mất đi bản sắc và quyền làm chủ cuộc đời mình. Khi ta để những đánh giá phiến diện chi phối, ta sẽ sống trong lo lắng, thiếu tự tin, đánh mất cơ hội được là chính mình. Điều đó là sự đánh đổi rất đáng buồn và nguy hiểm.
Câu 5.
-Từ văn bản, tôi rút ra thông điệp rằng: hãy sống đúng với bản thân, tôn trọng sự khác biệt và không để định kiến của người khác điều khiển cuộc sống của mình. Chúng ta cần học cách lắng nghe chính mình, hiểu mình và sống bản lĩnh trước những phán xét vô căn cứ từ bên ngoài.