

Lưu Thị Hà Thư
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, khi những giá trị vật chất và sự tiện nghi lên ngôi, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở thành một vấn đề cấp thiết, đòi hỏi sự quan tâm sâu sắc của mỗi cá nhân và toàn xã hội. Văn hóa truyền thống không chỉ là sợi dây kết nối quá khứ với hiện tại, mà còn là nền tảng vững chắc để xây dựng một tương lai tươi sáng và bền vững.
Văn hóa truyền thống, hiểu một cách đơn giản, là tổng hòa những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành và tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử của một dân tộc. Đó là những phong tục, tập quán, lễ hội, tín ngưỡng, nghệ thuật, ngôn ngữ, trang phục… được truyền từ đời này sang đời khác, tạo nên bản sắc riêng biệt của mỗi cộng đồng. Những giá trị văn hóa truyền thống như lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết, hiếu thảo, tôn sư trọng đạo, cần cù lao động… không chỉ là những phẩm chất tốt đẹp mà còn là kim chỉ nam định hướng hành vi, lối sống của con người.
người.
Trong xã hội hiện đại, vai trò của văn hóa truyền thống càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Thứ nhất, văn hóa truyền thống giúp duy trì bản sắc dân tộc trong bối cảnh toàn cầu hóa. Khi thế giới trở nên phẳng hơn, sự giao thoa văn hóa diễn ra mạnh mẽ, nếu không có những giá trị văn hóa truyền thống làm nền tảng, chúng ta dễ dàng bị hòa tan và đánh mất bản sắc riêng. Thứ hai, văn hóa truyền thống bồi dưỡng tâm hồn, tình cảm con người. Những câu chuyện cổ tích, những làn điệu dân ca, những lễ hội truyền thống… mang đến cho chúng ta những giá trị tinh thần cao đẹp, giúp chúng ta sống nhân ái, vị tha và yêu thương hơn. Thứ ba, văn hóa truyền thống giáo dục đạo đức, lối sống. Những bài học về lòng hiếu thảo, sự tôn trọng, tinh thần trách nhiệm… được truyền tải qua các câu chuyện, ca dao, tục ngữ… giúp chúng ta hình thành nhân cách tốt đẹp và sống có ý nghĩa hơn. Cuối cùng, văn hóa truyền thống còn là nguồn tài nguyên vô giá để phát triển kinh tế, du lịch. Những di sản văn hóa vật thể và phi vật thể, những sản phẩm thủ công truyền thống… thu hút du khách, tạo ra nguồn thu nhập, đồng thời quảng bá hình ảnh đất nước ra thế giới.
giới.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, văn hóa truyền thống đang phải đối mặt với nhiều thách thức. Sự xâm nhập của văn hóa ngoại lai, lối sống thực dụng, sự mai một của các nghề thủ công truyền thống, sự xuống cấp của các di tích lịch sử… đang đe dọa sự tồn tại và phát triển của văn hóa truyền thống. Nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, chạy theo những giá trị vật chất, ít quan tâm đến văn hóa truyền thống, thậm chí còn có những hành vi coi thường, xa rời văn hóa truyền thống.
Để gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống, chúng ta cần có những giải pháp đồng bộ và hiệu quả. Trước hết, cần nâng cao nhận thức của cộng đồng về giá trị của văn hóa truyền thống. Tuyên truyền, giáo dục về lịch sử, văn hóa Việt Nam trong trường học và ngoài xã hội, khơi dậy lòng tự hào dân tộc, ý thức trách nhiệm bảo vệ văn hóa. Thứ hai, cần hỗ trợ các nghệ nhân, làng nghề truyền thống. Tạo điều kiện để các nghệ nhân truyền nghề, phát triển sản phẩm, mở rộng thị trường tiêu thụ. Thứ ba, cần bảo tồn và phát huy giá trị các di tích lịch sử, văn hóa. Đầu tư kinh phí trùng tu, tôn tạo các di tích, tăng cường công tác quản lý, bảo vệ. Thứ tư, cần phát triển du lịch văn hóa một cách bền vững. Khai thác các giá trị văn hóa truyền thống để phát triển du lịch, nhưng đồng thời phải bảo vệ môi trường, tránh làm biến dạng các di sản văn hóa. Cuối cùng, cần sáng tạo và đổi mới để văn hóa truyền thống phù hợp với cuộc sống hiện đại, hấp dẫn giới trẻ.
việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống là một nhiệm vụ quan trọng và cấp bách. Đó không chỉ là trách nhiệm của nhà nước, của các tổ chức văn hóa, mà còn là trách nhiệm của mỗi cá nhân. Chúng ta cần chung tay góp sức để bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống, để văn hóa Việt Nam mãi mãi trường tồn và phát triển. Mỗi chúng ta, hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất, như tìm hiểu về lịch sử, văn hóa Việt Nam, tham gia các lễ hội truyền thống, ủng hộ các sản phẩm thủ công truyền thống, tôn trọng và bảo vệ các di tích lịch sử, văn hóa… để góp phần vào sự nghiệp bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc.
Trong bài thơ “Chân quê”, Nguyễn Bính đã khắc họa hình ảnh nhân vật “em” như một biểu tượng của vẻ đẹp thôn quê, hồn hậu và chân chất. “Em” hiện lên qua những chi tiết giản dị, từ dáng hình yểu điệu đến nụ cười tươi tắn, tất cả đều thấm đượm hương vị của làng quê Việt Nam. Sự thay đổi của “em” khi rời xa quê hương, khoác lên mình những trang phục tân thời, đã tạo nên một sự đối lập đầy xót xa.Nguyễn Bính không chỉ miêu tả sự thay đổi về ngoại hình mà còn diễn tả sự biến đổi trong tâm hồn của “em”. Sự du nhập của văn hóa đô thị đã khiến “em” dần đánh mất vẻ đẹp thuần khiết vốn có, trở nên xa lạ với chính mình và với quê hương. Sự thay đổi này không chỉ là một sự mất mát cá nhân mà còn là một lời cảnh tỉnh về sự xói mòn của các giá trị văn hóa truyền thống trước sự xâm nhập của những yếu tố ngoại lai.Nhân vật “em” trong “Chân quê” mang một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, đại diện cho những giá trị văn hóa tốt đẹp của làng quê đang dần bị mai một. Qua đó, Nguyễn Bính thể hiện niềm tiếc nuối, xót xa cho những giá trị truyền thống đang dần phai nhạt, đồng thời gửi gắm thông điệp về sự cần thiết phải bảo tồn và phát huy những giá trị văn hóa đặc sắc của dân tộc.
Nguyễn Bính đã sử dụng hình ảnh cô gái quê để thể hiện thông điệp này. Tác giả bày tỏ sự tiếc nuối khi thấy người yêu thay đổi, từ bỏ những trang phục, vật dụng truyền thống như yếm lụa sồi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen để chạy theo những thứ xa hoa, hào nhoáng như khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm. Sự thay đổi này không chỉ là về trang phục mà còn là sự thay đổi trong tâm hồn, khiến tác giả cảm thấy xa lạ và đau khổ.
Bài thơ thể hiện mong muốn người yêu hãy giữ gìn vẻ đẹp chân quê, mộc mạc như những ngày xưa. Tác giả gợi ý rằng, vẻ đẹp đích thực nằm ở những điều giản dị, gần gũi với thiên nhiên và văn hóa truyền thống, như hình ảnh “hoa chanh nở giữa vườn chanh” hay “hương đồng gió nội”. Thông qua đó, Nguyễn Bính gửi gắm thông điệp về sự trân trọng và bảo tồn những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc, đồng thời phê phán lối sống chạy theo những giá trị vật chất phù phiếm, đánh mất bản sắc văn hóa.
Câu thơ “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ.
Phân tích tác dụng:
• “Hương đồng gió nội”: Ẩn dụ cho vẻ đẹp của quê hương, những giá trị văn hóa truyền thống, mộc mạc, giản dị.
• “Bay đi ít nhiều”: Ẩn dụ cho sự thay đổi, sự phai nhạt dần của những giá trị truyền thống do tác động của cuộc sống hiện đại, của những điều mới mẻ từ thành thị.
Dựa vào bài thơ “Chân quê” của Nguyễn Bính, ta có thể liệt kê các loại trang phục được nhắc đến như sau:
• Khăn nhung, quần lĩnh: Đây là những trang phục thường thấy ở phụ nữ thành thị, thể hiện sự sang trọng và có phần cầu kỳ.
• Áo cài khuy bấm: Chi tiết này gợi ý về một loại áo có thiết kế hiện đại hơn so với áo yếm truyền thống.
• Yếm lụa sồi: Yếm là một trang phục truyền thống của phụ nữ Việt Nam, thường được làm từ lụa hoặc vải sồi.
• Dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân: Dây lưng đũi là một phụ kiện đi kèm với áo yếm hoặc áo tứ thân, thường được nhuộm màu để tạo điểm nhấn.
• Áo tứ thân: Đây là trang phục truyền thống của phụ nữ miền Bắc Việt Nam, gồm bốn tà áo dài.
• Khăn mỏ quạ, quần nái đen: Đây là trang phục giản dị, mộc mạc của những người phụ nữ nông thôn xưa.
Theo em, những loại trang phục này đại diện cho:
• Sự thay đổi trong phong cách ăn mặc: Sự xuất hiện của khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm cho thấy sự du nhập của văn hóa thành thị vào nông thôn, làm thay đổi phong cách ăn mặc truyền thống.
• Sự đối lập giữa vẻ đẹp hiện đại và vẻ đẹp truyền thống: Sự so sánh giữa yếm lụa sồi, áo tứ thân với các trang phục hiện đại hơn làm nổi bật sự khác biệt giữa hai vẻ đẹp, đồng thời thể hiện sự tiếc nuối của tác giả đối với những giá trị truyền thống đang dần bị mai một.
• Vẻ đẹp chân quê, mộc mạc: Khăn mỏ quạ, quần nái đen tượng trưng cho vẻ đẹp giản dị, gần gũi với thiên nhiên và cuộc sống lao động của người nông dân. Tác giả muốn người con gái giữ gìn vẻ đẹp này, đừng để nó bị phai nhạt bởi những ảnh hưởng của cuộc sống thành thị.
nhan đề “Chân Quê” gợi cho người đọc hình ảnh về những gì mộc mạc, giản dị, thuần khiết nhất của làng quê Việt Nam. Đó là hình ảnh của người thôn nữ với những trang phục truyền thống, phong tục tập quán lâu đời. Từ “chân quê” không chỉ đơn thuần chỉ một địa danh mà còn là một khái niệm văn hóa, một lối sống, một tâm hồn.
Thể thơ lục bát