

Nguyễn Trà My
Giới thiệu về bản thân



































Đổi: 21,6 km/h = 6 m/s m= 2 tấn = 2000kg Ta có Vt Vo + at >a=(Vt-Vo)/t=(6-0)/15=0,4 m/s^2 Quãng đường xe đi được là: S = (Vt^2-Vo^2)/2a = (6^2-0^2)/2.0,4 = 45m a) Ta có: F = ma = 2000.0,4800 Đ AFS800.45 = 36000 J P=A/t36000/15=240W b) Ta có Fms = 0,005.N = 0,005.2000.10 = 1000 N ADEL II Newton: F-Fms = ma => F = Fms+ma = 1000+2000.0,4 = 1800 N AF.S1800.45 = 81000J P=A/t-81000/15=5400W
Câu 1
Mark Twain từng nói: "Hai mươi năm sau bạn sẽ hối hận vì những gì bạn đã không làm, hơn là những gì bạn đã làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo và ra khỏi bến đỗ an toàn." Câu nói này đã khơi gợi trong tôi nhiều suy nghĩ về cách sống và lựa chọn trong cuộc đời. Tôi hoàn toàn đồng ý với nhận định trên. Cuộc sống là một hành trình khám phá và trải nghiệm, nếu ta cứ mãi ở trong vùng an toàn, ta sẽ bỏ lỡ rất nhiều điều thú vị và đáng giá. Những điều "không làm" thường ám ảnh chúng ta hơn những điều "đã làm" bởi lẽ chúng ta luôn tự hỏi "nếu như" và cảm thấy tiếc nuối vì đã không dám thử. Hãy tưởng tượng một người luôn mơ ước được đi du lịch vòng quanh thế giới, nhưng lại sợ rủi ro và quyết định ở nhà làm một công việc ổn định. Hai mươi năm sau, khi nhìn lại, người đó có thể sẽ hối hận vì đã không thực hiện ước mơ của mình, trong khi những người bạn dám "tháo dây, nhổ neo" đã có những trải nghiệm đáng nhớ và trưởng thành hơn rất nhiều. Tuy nhiên, "tháo dây, nhổ neo" không có nghĩa là hành động một cách mù quángChúng ta cần cân nhắc kỹ lưỡng những rủi ro và chuẩn bị sẵn sàng cho những khó khăn có thể xảy ra. Điều quan trọng là phải dám bước ra khỏi vùng an toàn, đối mặt với thử thách và không ngừng học hỏi để trưởng thành hơn.
Câu 2
Trong đoạn trích, nhân vật người mẹ hiện lên với những phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ Việt Nam truyền thống. Bà là người mẹ tần tảo, hy sinh cả cuộc đời để nuôi dạy con nên người. Chi tiết "bà cụ đã già đi nhiều, nhưng vẫn mặc cái bộ áo cũ kỹ như mấy năm về trước" cho thấy sự giản dị, tiết kiệm của bà, đồng thời gợi lên sự vất vả, khó khăn mà bà đã trải qua. Dù con trai đã vô tâm, suốt sáu năm chỉ gửi tiền về mà không một lời hỏi thăm, người mẹ vẫn luôn yêu thương và tha thứ cho con. Khi nhận ra con trở về, bà cụ "ứa nước mắt" - giọt nước mắt của sự mong chờ, của niềm hạnh phúc vỡ òa sau bao năm xa cách. Chi tiết này cho thấy tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt, không gì có thể thay thế được. Hình ảnh người mẹ trong đoạn trích là biểu tượng cho sự hy sinh, lòng bao dung và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ Việt Nam. Bà là người luôn dõi theo, ủng hộ và tha thứ cho con dù con có mắc phải sai lầm. Nhân vật người mẹ đã để lại trong lòng người đọc những xúc động sâu sắc và những suy ngẫm về tình mẫu tử.
Câu 1
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản là biểu cảm và tự sự.
Câu 2
Hai lối sống mà tác giả nêu trong đoạn trích là:Lối sống khước từ trải nghiệm, nắng gió, sự vận động.
Câu 3
Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn văn là so sánh. Tác dụng của biện pháp so sánh này là:Sống như đời người": Giúp người đọc hình dung rõ hơn về sự tương đồng giữa dòng sông và cuộc đời con người, gợi lên những suy ngẫm về lẽ sống
Câu 4
Tiếng gọi chảy đi sông ơi" có thể hiểu là: Lời thôi thúc từ bên trong: Là khát vọng, ước mơ, đam mê . Lời mời gọi của cuộc sống: Là những cơ hội, những thử thách mà cuộc sống mang đến, thôi thúc con người khám phá và trải nghiệm
Câu 5
Bài học em rút ra từ nội dung văn bản là: Sống một cuộc đời ý nghĩa và không ngừng vận động: Không nên khước từ những trải nghiệm, những thử thách mà cuộc sống mang đến. Thay vào đó, hãy luôn lắng nghe "tiếng gọi chảy đi sông ơi" từ bên trong, sống hết mình với đam mê và khát vọng.