Đỗ Tùng Dương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đỗ Tùng Dương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Trước những điều quý giá và thiêng liêng mà chúng ta đã nhận bàn giao từ thế hệ cha ông đi trước, chúng ta cần có thái độ trân trọng, biết ơn và giữ gìn. Những giá trị này là kết quả của sự hy sinh và nỗ lực không ngừng nghỉ của các thế hệ trước, và chúng ta cần phải tiếp tục phát huy và bảo vệ chúng. Chúng ta cần học hỏi từ quá khứ, rút ra bài học kinh nghiệm và áp dụng vào thực tế cuộc sống hiện tại. Đồng thời, chúng ta cũng cần phải sáng tạo và đổi mới để phù hợp với thời đại và hoàn cảnh mới. Bằng cách này, chúng ta có thể tiếp tục xây dựng và phát triển đất nước, đồng thời thể hiện lòng biết ơn và tôn kính đối với các thế hệ đi trước.

Câu 2​​


Trong hành trình trưởng thành, mỗi con người đều trải qua vô số những khoảnh khắc đáng nhớ những lần vấp ngã, những lần thử sức, những niềm vui giản dị và cả những nỗi buồn tưởng chừng không thể vượt qua. Người ta gọi đó là “trải nghiệm”. Và với riêng tôi, trải nghiệm không chỉ là điều ta đã sống qua, mà còn là vốn quý, là hành trang theo ta suốt cuộc đời.

Trải nghiệm không phải là thứ có thể học được từ sách vở, cũng không thể truyền đạt nguyên vẹn từ người khác. Nó chỉ đến khi ta thật sự sống, thật sự dấn thân. Như người học bơi, không thể chỉ đứng trên bờ đọc sách dạy bơi mà thành thạo được, người ta phải nhảy xuống nước, vùng vẫy, uống vài ngụm nước mới hiểu thế nào là nổi, thế nào là chìm. Trải nghiệm cũng như vậy – đôi khi là những cú sốc, những bài học đắt giá, nhưng chính từ đó, ta lớn lên.

Có một lần tôi tham gia một chuyến đi tình nguyện ở vùng cao. Khi ấy, tôi chỉ nghĩ đơn giản là đi cho vui, đi để chụp vài tấm ảnh “sống ảo”. Nhưng chuyến đi đó đã thay đổi tôi nhiều hơn tôi tưởng. Tôi gặp những đứa trẻ ánh mắt sáng long lanh dù thiếu thốn đủ bề, tôi cảm nhận được giá trị của một cái ôm, một nụ cười, một bàn tay siết chặt. Trở về sau chuyến đi, tôi không còn là tôi của những ngày trước – hời hợt, vô tâm và chỉ biết đến thế giới nhỏ bé của mình. Trải nghiệm ấy dạy tôi biết yêu thương, biết sẻ chia và biết trân trọng những gì mình đang có.

Người ta hay sợ sai, sợ thất bại. Nhưng nếu không dám thử, làm sao biết khả năng của mình tới đâu? Nếu cứ đứng yên vì sợ ngã, làm sao có thể đi xa? Trải nghiệm đôi khi là đi qua những sai lầm, là biết đau rồi mới biết cách đứng dậy. Nó là thứ không ai có thể cho ta ngoài chính bản thân mình.

Trong thời đại hiện nay, trải nghiệm lại càng trở nên quan trọng. Không ai tuyển dụng chỉ vì bạn có bảng điểm đẹp. Họ muốn biết bạn đã từng làm gì, từng vượt qua khó khăn ra sao, có thể thích nghi thế nào. Trải nghiệm là cách để chúng ta tích lũy kỹ năng, hiểu rõ bản thân, và trở nên khác biệt trong một thế giới đầy cạnh tranh.

Là học sinh lớp 12, đứng giữa ngã ba đường của lựa chọn và trưởng thành, tôi hiểu rằng mình không thể chỉ học lý thuyết mà không sống thật với cuộc đời. Tôi muốn được thử, được sai, được làm lại. Dù biết rằng phía trước có thể là những ngày mệt mỏi, chông chênh, nhưng tôi tin mỗi trải nghiệm sẽ là một viên gạch xây nên con đường tương lai vững chắc.

Trải nghiệm không cần phải hoành tráng hay phi thường. Đôi khi chỉ là buổi nói chuyện với một người lạ, một lần dám nói ra điều mình nghĩ, hay đơn giản là ngồi lặng yên quan sát cuộc sống xung quanh. Nhưng từng chút một, những điều nhỏ bé ấy sẽ lặng lẽ bồi đắp nên con người ta – sâu sắc hơn, kiên cường hơn và sống có ý nghĩa ​

Câu 1.

Văn bản trên thuộc thể thơ: Tự do

Câu 2.

Trong bài thơ, nhân vật người ông sẽ bàn giao cho cháu: " gió heo may", "góc phố

Có mùi ngô nướng ", " tháng giêng hương bưởi" , "mặt người đẫm nắng

Đẫm yêu thương", "Câu thơ vững gót làm người ấy"

Câu 3.

Trong bài thơ, người ông không bài giao cho cháu như: "những tháng ngày vất vả", " sương muối lạnh giá", "xóm làng lạc loạn", " ngọn đèn mờ, mưa bụi". Người ông không muốn trao những điều này bởi ông không muốn cháu mình phải chịu những khó khắn, gian khổ mà ông đã trải qua. Tấm lòng yêu thương ấy thể hiện rõ qua sự lựa chọn chỉ bàn giao lại những điều đẹp đẽ, hy vọng cháu được sống trong một thế giới bình yên, đầy yêu thương và hy vọng

Câu 4.

Biện pháp điệp ngữ " bàn giao " được lặp lại nhiều lần trong bài thơ

Tác dụng:

+ Tạo nhịp điệu, liên kết cho bài thơ, giúp cho bài thơ trở nên sinh động, hấp dẫn.

+ Thể hiện tình yêu thương của ông dành cho cháu

+ Thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng mà cháu sẽ kế thừa và phát huy

Câu 5.

Chúng ta hôm nay đã nhận bàn giao từ thế hệ cha ông đi trước rất nhiều điều quý giá, thiêng liêng. Theo tôi, chúng ta cần có thái độ trân trọn và biết ơn đối với những điều quý giá mà ông cha ta đã bàn giao. Chúng ta cần ra sức gìn giữ, bảo tồn những giá trị ấy như báu vật của dân tộc, không để phai nhạt theo dòng chảy thời gian. Đồng thời, với tinh thần cầu thị và sáng tạo, chúng ta cần tiếp thu, phát triển những di sản đó một cách phù hợp với bối cảnh hiện đại, làm cho nó thêm giàu đẹp và ý nghĩa. Hơn nữa, việc lan tỏa những giá trị này đến thế hệ mai sau là trách nhiệm không thể lơ là, để mạch nguồn văn hóa, lịch sử của dân tộc mãi trường tồn và phát triển. Đó chính là cách chúng ta tri ân những người đi trước và xây dựng một tương lai vững chắc cho đất nước.